"Đồ ngốc." Hàn Mạch Như thẹn thùng liếc nhìn hắn một cái trong mắt nhu tình như nước, kiễng mũi chân hôn lên khóe miệng của hắn, sau đó bộ dáng như chim nhỏ nép vào người lắc lắc chân.
Thương Đông Thần tuy rằng trí thông minh chỉ như hài tử mười tuổi, nhưng thân hình hắn lớn lên rất cao, so với các nam nhân khác cũng là rất cao, giống như hành động vừa rồi của Hàn Mạch Như, nàng kiễng mũi chân cũng mới đụng tới cằm hắn mà thôi.
Thương Đông Thần vừa rồi bản thân bị cái gì mềm mềm đụng vào càng làm cho hắn choáng váng, trên mặt chính là lộ ra ngây ngốc tươi cười, một bàn tay vuốt chỗ vừa rồi bị Hàn Mạch Như chạm vào, thanh âm mang theo khoan khoái giọng điệu hỏi, "Như Nhi, ngươi vừa rồi là vừa thân thân Thần Nhi sao?"
Hàn Mạch Như nghe hắn nói trong lòng thầm mắng ngốc tử này, thật sự là cái ngốc tiểu tử, tự nhiên trước mắt mình lại nói cái chuyện này, điều này làm cho nàng rất thẹn thùng a, chính là ánh mắt cực nóng ở trước mặt đang nhìn nàng chằm chằm chờ nàng trả lời, làm cho Hàn Mạch Như chịu đựng trên mặt nóng bỏng đỏ ửng gật gật đầu, nhẹ giọng hồi đáp, "Ân."
"Ha ha..." nghe thấy nàng trả lời, Thương Đông Thần càng là ngây ngô cười.
Hàn Mạch Như không nói lộ ra một cái ôn nhu tươi cười, thừa dịp lúc hắn đang ngây ngô cười nàng cất tranh đang cầm trong tay đi, một bộ dáng rất quý trọng coi nó như bảo bối trân quý nhất của mình mà đối đãi.
Hàn Mạch Như đem họa gấp lại thật cẩn thận, nam nhân ngốc này còn đang trong cảm thụ lâng lâng khi vừa được nàng hôn, liền ngay cả nàng gọi hắn vài câu ngốc nam nhân này đều không có nghe đến.
"Thần Nhi ca ca..." Đây là lần thứ ba Hàn Mạch Như gọi hắn, thấy hắn vẫn là không có nghe lọt, nàng tiến lên đẩy đẩy thân mình hắn.
"Ách. . . . . , Như Nhi. . . ." Hắn cười tủm tỉm đáp, một đôi ánh mắt sáng lấp lánh nhìn rất đẹp.
Hàn Mạch Như trán lộ ra mấy vạch hắc tuyến, một cái hôn môi phớt qua mà làm cho ngốc nam nhân này cao hứng như vậy, chính là không biết ngốc nam nhân này có biết hay không hôn môi giữa nam nữ đại biểu cho ý tứ gì?
"Thần Nhi ca ca đưa cho Như Nhi tranh vẽ rất đẹp, Như Nhi thật thích, vừa rồi thân ái là Như nhi thưởng cho Thần nhi ca ca nga. Đây là bí mật của hai người chúng ta, Thần Nhi ca ca không nên nói cho người khác được không?" Hàn Mạch Như đỏ mặt nói, nàng nói như vậy là vì không muốn ngốc nam nhân này đem sự tình giữa bọn họ tiết lộ cho những người khác biết, nếu làm cho người ta biết bản thân – một nữ hài tử chưa xuất giá- làm chuyện như vậy với một nam nhân, khẳng định sẽ bị mọi người thuyết giáo tam tòng tứ đức.
Thương Đông Thần nghiêng đầu đưa tay chỉ lên trên miệng, bộ dáng giống như rất thẹn thùng, bĩu môi hỏi, "Chuyện này không thể cùng cha cùng nương bọn họ nói sao?" Nhưng là hắn nghĩ rất muốn nói cùng mẫu thân nga, tưởng muốn nói cho mẫu thân, Như Nhi muội muội cũng giống như cha mẹ mình khi hôn mình vậy, nhưng là vừa rồi Như Nhi muội muội nói không thể cùng người khác nói, rất khó làm a.
Hàn Mạch Như không biết trong lòng hắn nghĩ việc này, nghe được hắn hỏi vấn đề này, lập tức không chút nghĩ ngợi liền phủ quyết , hơn nữa là thật kiên định nói, "Đương nhiên không được, đây là bí mật của hai người chúng ta, trừ bỏ chúng ta hai người biết người khác là không thể biết đến, bằng không về sau Như Nhi không thưởng thế này cho Thần Nhi ca ca nữa. Về sau cũng sẽ không để ý Thần Nhi ca ca ." Nàng cố ý làm ra một bộ dáng tức giận xoay người sang một bên, không nhìn đến hắn nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...