Thế Thân Phải Có Dáng Vẻ Của Thế Thân FULL
Buổi tối, Kỳ Tự gọi điện thoại cho Minh Dao đến ba lần, nhìn là biết anh đã không thèm quan tâm lời đe doạ “Ai tìm em trước là đồ chó con” nữa rồi.
Có vẻ như cũng không có gì lạ khi Minh Dao gọi anh là đồ chó con như vậy.
Một cuộc gọi cũng không nhận.
Kỳ Tự không có cách nào, đành phải nhắn Wechat:
[không ngăn cản em]
Minh Dao vẫn không đáp lại.
Thế là nhắn thêm một tin từ ngữ rõ ràng:
— [anh đồng ý cho em quay quảng cáo kia]
Minh Dao nhìn 2 tin nhắn Wechat được gửi đến liên tiếp, hừ một tiếng.
Trễ rồi!
Điều cô để ý bây giờ không phải cô có được quay quảng cáo hay không, mà là Kỳ Tự lại thật sự đồng ý cho cô 3 ngày không để ý tới anh.
Đây là một manh mối đáng sợ đến cỡ nào chứ.
Lúc cô đưa ra sự lựa chọn này, ngay cả bản thân mình cũng cảm thấy thật tàn nhẫn.
Bọn họ mới bước vào tình yêu cuồng nhiệt, mới vừa hoàn thành một sự kiện hài hoà nhất trong đời, theo lý nên ở trạng thái gắn bó keo sơn, khó xa khó lìa.
Vậy mà tên đàn ông khốn có thể đồng ý 3 ngày không gặp một cách hời hợt như vậy.
Cho nên, coi như bây giờ hối hận cũng không còn kịp rồi.
Nói 72 giờ thì chính là 72 giờ, sẽ không cho anh thấy em sớm hơn dù chỉ 1 giây đồng hồ.
Minh Dao không trả lời anh, nhưng lại bí mật đăng lên Moments.
Còn Kỳ Tự nãy giờ vẫn chưa chờ được lời đáp lại của Minh Dao, cũng thuận tay nhấp vào Moments của cô.
Vốn định tuỳ tiện nhìn xem hôm nay cô đã đăng cái gì, kết quả lại nhìn thấy một động thái mới như vậy.
[còn 70 giờ 40 phút]
?
Kỳ Tự vừa nhìn đã hiểu ám chỉ của cô, bật cười ngay lập tức.
Sao lại có thể thích một cô bé thù dai như vậy.
Tay đặt trên màn hình ngừng lại một lúc, đang lo lắng phải làm gì tiếp theo với bài đăng này, bỗng nhiên nhìn thấy Minh Dao để lại một biểu cảm trong khu vực bình luận của cô.
[chửi mắng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...