Thế Thân Không Dễ Làm



Chuyện xảy ra đêm nay hoàn toàn là ngoài ý muốn, là tình tiết nằm ngoài kế hoạch của Minh Dao, hơn nữa còn xảy ra quá đột ngột, trong kịch bản cũng không có chiến lược hướng dẫn nào, chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của chính Minh Dao để đột phá.
Cô nhìn Kỳ Tự, quyết định vừa học vừa thực hành, dùng thủ đoạn giải quyết vấn đề như bên phòng quan hệ công chúng của anh.
Trước tiên là nhận sai, thừa nhận lỗi lầm một cách chân thành, sau đó đưa ra những lời ngon ngọt thích đáng.
Từ chết chơi cho sống lại.
Vì vậy từ lúc vừa đến Minh Dao đã bắt đầu kiểm soát nét mặt của mình, giống như một học sinh làm sai chuyện vậy, ngoan ngoãn đứng ở cửa.
Kỳ Tự gọi cô:
“Đứng đó làm gì, lại đây”.
“Oh”.
Minh Dao chậm rãi đi tới, hắng giọng, chủ động thú nhận mong được khoan hồng:
“Xin lỗi, em không cố ý gạt anh, hôm qua đàn anh vừa mời em, là tại em quên, lại không dám nói thật sợ anh không vui, cho nên mới……..”
Kỳ Tự lẳng lặng xem màn trình diễn của cô.
Bộ dáng nhỏ nhắn còn biết nhận sai.
Tầm mắt đi xuống, Minh Dao đang cầm một chai nước trên tay, vẫn còn lạnh.
Hẳn là vừa mới cùng Kỷ Mộc Dương ra ngoài mua.
Kỳ Tự bình tĩnh hỏi:

“Cho nên, em căn bản cũng không phải tới ngày?”
Minh Dao sửng sốt:
“Không phải, chuyện này em thật sự không có dối anh”.
“Vậy là dù tới ngày vẫn kiên trì muốn tham gia sinh nhật của người khác”.
Tận tâm làm sao.
Minh Dao ngậm miệng, cảm thấy mình đang bị người đàn ông này dắt đi vòng vòng.
Kỳ Tự không nói thêm gì nữa, đứng dậy đi qua một bên, không biết là gọi điện thoại cho ai.

Vài phút sau, nhân viên đưa tới một ly nước ấm.
Kỳ Tự nhét ly nước vào tay Minh Dao, lấy đi chai soda còn đang lạnh ngắc kia, ném vào thùng rác với vẻ mặt lạnh nhạt.
Minh Dao:
“……….”
Anh ấy đưa nước ấm cho mình.
Có phải là hết giận rồi không?
Minh Dao cầm ly lên uống hai hớp, khoang bụng cũng dần ấm lên.
Lá gan của cô cũng lớn hơn một chút, bắt lấy cơ hội tiếp tục nói:
“Thật ra lúc em nhìn thấy Hot Search đã muốn hỏi anh, lại sợ anh bận nên không dám quấy rầy anh”.
Ngụ ý là —
Cho dù em ra ngoài chơi nhưng trong lòng vẫn lo lắng cho anh, người bạn tốt của em.
Kỳ Tự là ai chứ, một chút thôi đã hiểu được hàm ý của cô rồi.
Anh nhẹ giọng nói:
“Vậy có phải là anh nên cảm ơn em không?”
“Không cần phải vậy”.
Minh Dao chớp chớp mắt:
“Anh đừng giận em là được rồi, em thật không có cố ý, không phải là em không nghiêm túc coi trọng tình bạn của chúng ta đâu”.
Lúc đầu Kỳ Tự đúng là có một chút khó chịu, nhưng khi thấy Minh Dao dáng vẻ cẩn thận từng li từng tí lui về sau lúc anh đi ra thang máy, lại không thể giận nổi.
Đúng lúc này, Giản Ninh gọi tới:
“Cậu rớt xuống hố rồi hả? Chuẩn bị cắt bánh kem nè, mau quay lại đi”.
Minh Dao ừ ừ 2 tiếng cho có lệ, hỏi Kỳ Tự:
“Đàn anh Kỷ muốn cắt bánh kem, anh có xuống chơi không?”

“Anh và cậu ta không thân”.
“Không thân sao anh lại tới đây?”
Vừa nói xong Minh Dao chỉ muốn tự vả vào miệng mình.
Quả nhiên, Kỳ Tự bước về phía trước, nghiêng người nhìn cô không hề chớp mắt:
“Em nói xem”.
Khó khăn lắm bầu không khí mới dịu đi một chút lại bị bài phát biểu cơ trí của mình quay về điểm khởi đầu.
Minh Dao im lặng.
Lời xin lỗi cũng nói rồi, tiếp theo chỉ có thể cứu vãn bằng sự ngon ngọt.
Cô lập tức đứng lên:
“Vậy anh đợi em, em xuống lấy bánh kem cho anh”.
Rời khỏi phòng, Minh Dao lặng lẽ quay lại lầu dưới.
Người đại diện của Kỷ Mộc Dương đang nói lời cảm ơn trên sân khấu, Minh Dao không thấy Giản Ninh và Quản Tinh Địch đâu, đang đi tìm họ thì bỗng nhiên bị một bàn tay giữ lại.
“Em đã đi đâu vậy?”
Là Kỷ Mộc Dương.
Minh Dao lắp bắp:
“Em...!chuyện là...!đi WC”.
Kỷ Mộc Dương cũng không hỏi nhiều, hạ giọng nói:
“Đi với anh, anh giới thiệu em với mọi người”.
Minh Dao:
“Hả?”
Chưa kịp phản ứng Minh Dao đã bị Kỷ Mộc Dương kéo lên sân khấu.

Dưới sân khấu bắt đầu trở nên ồn ào.
Kỷ Mộc Dương cười nói:
“Đây là đàn em của tôi ở Học Viện Điện Ảnh, tên là Minh Dao, năm nay tốt nghiệp.

Các vị đạo diễn tiền bối ở đây nếu có vai diễn nào phù hợp có thể tìm cô ấy, cô gái nhỏ rất thông minh”.
Minh Dao chưa hề nghĩ Kỷ Mộc Dương sẽ kéo thẳng cô lên sân khấu, có chút trở tay không kịp.

Nhưng cô vẫn đáp lại một cách trôi chảy:
“Cảm ơn đàn anh Kỷ về lời khẳng định này, em sẽ noi gương anh.”
Nói đến đây, Minh Dao quay mặt sang đối diện Kỷ Mộc Dương:
“Cũng chúc đàn anh sinh nhật vui vẻ, bộ phim mới sẽ đạt rating cao”.
Đứng ở góc độ này, vừa vặn Minh Dao có thể nhìn thấy phòng Vip trên tầng 2.
Không biết Kỳ Tự xuất hiện từ lúc nào.
Lúc này đang đứng cùng Tưởng Vũ Hách nhìn cảnh tượng náo nhiệt dưới lầu.
Nụ cười trên mặt của Minh Dao lập tức thu về vì sợ hãi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận