“Yêu đương?” Lâm Thu Thu dẩu môi: “Bản tiểu thư chính là hải vương*, nếu bản tiểu thư mà yêu đương thì thể nào các anh trai mưa cũng khóc thành đại dương mất.”
(*) Ý chỉ một người có bộ sưu tập anh trai mưa, chỉ thả thính cho người ta đớp chứ không thích ai thật lòng.
Nghê Thải tuyệt tình vạch trần Lâm Thu Thu đang giả vờ: “Rõ ràng là kẻ ế chỏng ế chơ mà bày đặt ra vẻ thánh thả thính.” Rồi gãi gãi má: “Ngại ghê cơ.”
Lâm Thu Thu thẹn quá hóa giận, ném một cái bánh nhân ruốc qua: “Cậu mới là đồ ế đó! Có phải cậu không tìm được bạn trai nên ghen ghét với bản hải vương không?!”
“Tớ cảm thấy tớ không hợp yêu đương.” Nghê Thải đẩy mắt kính, mở bịch bánh nhân ruốc ra: “Thanh xuân của tớ nên đặt sự nghiệp lên hàng đầu, đợi đến khi nào 40 tuổi, tớ có thể bao nuôi một em trai tơ nhỏ hơn tớ mười mấy tuổi…”
Quan Quán Quán cầm ly cacao nóng bước đến trước mặt Nghê Thải, tủm tỉm ngắt ngang lời nói không hợp nói trước máy quay phát sóng trực tiếp của Thiếu Nữ Vinh Diệu, sau đó quay lại chủ đề: “Thật ra tớ thấy yêu đương cũng rất thú vị.” Rồi quay đầu nhìn Khanh Hoan, cười đầy ẩn ý: “Khanh Hoan, cậu thấy sao?”
Thật ra, lúc nghe Tống Hi nói bọn họ sắp tham gia show yêu đương, người đầu tiên Khanh Hoan nhớ đến là Nghiêm Quyết.
Sau đó cô tự khinh bỉ, phê bình bản thân một hồi, đột nhiên nghe Quan Quán Quán gọi mình, Khanh Hoan mờ mịt ngẩng đầu, anh quay phim trong góc tường háo hức chĩa ống kính về phía cô, chờ đợi câu trả lời.
“Ờm…” Khanh Hoan nhìn Quan Quán Quán, rồi lại nhìn ống kính, không hề lên tiếng, chỉ có gương mặt là từ từ đỏ ửng.
“Ha ha ha.” Quan Quán Quán ngồi bên cạnh, nhéo má Khanh Hoan, xúc cảm cực kỳ thoải mái: “Không hổ là em bé của nhóm, vừa nhắc đến yêu đương là đỏ mặt ngay.”
Lâm Thu Thu cũng đến bên cạnh, vươn tay cùng nhéo má Khanh Hoan với Quan Quán Quán: “Không sao cả. Có hải vương tớ đây thì mấy tên đàn ông tồi không xớ rớ được Hoan Hoan đâu. Nếu thật sự có kẻ nào mù mắt, đến bắt nạt Hoan Hoan của chúng ta, tớ sẽ đập anh ta bằng chảo rán, biến anh ta từ một mét xuống dưới một mét.”
Lần này Nghê Thải không bác bỏ ý kiến của Lâm Thu Thu nữa, cô ấy ngồi đối diện, một tay tự nhiên nhéo má Khanh Hoan, một tay đẩy kính, trịnh trọng nói: “Tớ sẽ tạo một biểu mẫu và số liệu hóa anh ta, nếu chỉ số của anh ta không đạt chuẩn thì đừng hòng đưa Khanh Hoan đi.” Có lẽ là cảm thấy mình hơi nghiêm túc quá, Nghê Thải lại bổ sung: “Thật ra tiêu chuẩn cũng dễ thôi, điểm tuyệt đối là 100, chỉ cần đạt 90 điểm là đạt tiêu chuẩn.”
Quan Quán Quán vẫn mỉm cười, yêu cầu cũng ít nhất: “Còn tớ ấy à, tớ chỉ hy vọng bạn nam trong chương trình đối xử tốt với Hoan Hoan là được, nếu nói lời nào không tốt với Hoan Hoan…” Cô ấy không nói tiếp, mà cùng cười rộ lên với Lâm Thu Thu và Nghê Thải.
Ba tiên nữ xinh đẹp ngút ngàn, cười đến nỗi khiến người ta sởn gai ốc.
Đây là buổi phát sóng trực tiếp cuối cùng của nhóm, nên người xem cũng nhiều hơn hẳn.
Nhìn thấy cảnh này, khán giả không khỏi bật cười:
[Show yêu đương biến thành show sống còn trong chớp mắt, ba chị em của Đại Bàng Nhỏ là boss lớn đấy, nam khách mời chơi chung với bé Đại Bàng đáng thương ghê, ha ha ha.]
[Lúc anh trai tổng giám đốc của Đại Bàng Nhỏ nhận phỏng vấn, được hỏi đến tiêu chuẩn kén rể của gia đình, suốt phần phỏng vấn anh ấy chỉ nói vỏn vẹn một phút, khi nói đến tiêu chuẩn chọn rể thì nói một lèo năm phút. Có thể thấy yêu cầu của người nhà đối với bạn trai tương lai của Đại Bàng Nhỏ cũng rất cao. Áp lực của bạn cùng chơi của Đại Bàng Nhỏ lại +1.]
[Nam khách mời này cũng vất vả thật, thôi gọi người ta là khách mời gian nan* thì hơn.]
(*) Từ “khổ” có mặt ở đây bởi vì tác giả chơi chữ, 难 (gian nan) đồng âm với từ 男 (nam) trong “nam khách mời”.
[Mấy người có biết định luật kinh điển trong giới giải trí bây giờ không? Nơi nào có Khanh Hoan, nơi đó có Nghiêm Quyết. Vậy nên tui cược mười bịch que cay, khách mời gian nan này là Nghiêm Quyết.]
[Tôi không tin! Nghiêm Quyết chưa bao giờ tham gia show giải trí, cũng không xào CP! Còn show yêu đương ấy hả, không thể nào! *đầu chó*]
[Đợi thầy Nghiêm Quyết tham gia chương trình yêu đương.]
[Mong chờ thầy Nghiêm Quyết tham gia show yêu đương.]
…
Khán giả bây giờ đều rất đồng lòng, một người đi trước, phía sau sẽ có một đội hình chạy theo.
Bộ phim trinh thám đang phát sóng đã đến cảnh Khanh Hoan bị hại, thi thể được đưa lên bàn phẫu thuật của Nghiêm Quyết. Tối đó, weibo của đoàn phim đều bị spam dữ dội, họ chất vấn đoàn phim không có tâm, khúc trước thì vừa hài hước vừa ngọt ngào, tại sao lại đột nhiên quay xe, ai sẽ đền bù nước mắt cho họ đây?!
Đoàn phim bị mắng ngập đầu, lặng lẽ đăng weibo: [Muốn ăn đường sao? Người này có.] sau đó tag tài khoản weibo của đạo diễn Lê.
Lúc đầu khán giả không hiểu hành động của đoàn phim, sau đó họ thấy đạo diễn Lê đăng poster tuyên truyền phim mới lên, mới bừng tỉnh đại ngộ. Hóa ra bộ phim mới của Khanh Hoan và Nghiêm Quyết đã đóng máy, chuẩn bị phát sóng online.
Nhưng tương đó không đủ dập tắt lửa giận của khán giả, đoàn phim trinh thám còn phải vào weibo của đạo diễn Lê, xin ông ấy thả nhẹ trailer thật ngọt ngào để giúp họ trung hòa sự phẫn nộ của người xem.
Không biết đoàn phim đã cho đạo diễn Lê những lợi ích gì mà ông ấy thật sự tung ra một đoạn trailer, tuy đoạn trailer này chưa đến một phút nhưng sự tương tác của Khanh Hoan và Nghiêm Quyết lại ngọt ngào không thể tả, nó đã thành công di dời sự chú ý của khán giả.
Cách thức tuyên truyền mới lạ này đã tạo ra hiệu quả đáng kinh ngạc, cũng phô bày kỹ năng diễn xuất và giá trị nhan sắc tuyệt vời của Nghiêm Quyết và Khanh Hoan. Hai người bọn họ và đoạn trailer cõng nhau lên hot search ngồi chừng ba ngày.
Mãi đến ngày ghi hình đầu tiên của show yêu đương, từ khóa này mới được thay thế.
Vì hiệu quả của chương trình nên thân phận của các nam khách mời chưa được công bố.
Bốn người nhóm Khanh Hoan tập hợp theo yêu cầu của chương trình, đạo diễn cầm một cái hộp đến, để bọn họ rút nam khách mời sẽ hợp tác với mình trong lần này và nơi đầu tiên gặp mặt nam khách mời ấy.
Khán giả hơi lo lắng:
[Lỡ như Khanh Hoan không rút trúng Nghiêm Quyết thì sao?]
Tổ chương trình muốn giữ lại cảm giác thần bí tức giận điên đầu với bình luận này, bọn họ nói sẽ mời Nghiêm Quyết hồi nào?!
Khanh Hoan rút phải trại nuôi ngựa, nam khách mời số ba.
Các bình luận tiếp tục ồ ạt chạy ngang màn hình:
[Nghiêm Quyết, bọn em xem kỹ rồi, Khanh Hoan rút phải số ba, nếu anh không phải là số ba thì mau đi đổi số đi!]
Tổ chương trình phải làm sáng tỏ ở dưới:
[Nam khách mời không nhất định là ngôi sao nào đó, mời mọi người kiên nhẫn theo dõi.]
Trước khi Khanh Hoan rời đi, cô bị bọn Quan Quán Quán bao vây dặn dò:
“Nơi gặp mặt của cậu là ở trang trại nuôi ngựa, tớ đoán nam khách mời sẽ cưỡi bạch mã ngầu lòi đi ra, cậu đừng để bị không khí anh ta cố tình tạo ra lừa nhé!”
“Chắc chắn anh ta sẽ mời cậu cưỡi ngựa chung, mượn cơ hội để nắm tay cậu, mà chúng tớ không thể để anh ta kéo tay cậu như vậy được, cậu cứ bảo là không cưỡi nhé!”
“Để thể hiện sự săn sóc của mình, nam khách mời sẽ chuẩn bị rất nhiều đồ ăn cậu thích, nhưng không cần đồ của anh ta…” Lâm Thu Thu đưa chiếc balo bự trên lưng cho Khanh Hoan: “Các chị đây đã chuẩn bị hết cho cậu rồi!”
Khán giả cười bể bụng:
[Ha ha ha, tôi từng nghe mang tiền vào chương trình chứ chưa từng thấy ai mang nhà tiên tri + đồ ăn vặt + chuyên gia phòng sói vào chương trình cả. Nghiêm Quyết thảm quá!]
[Em không dám nhìn đâu, lỡ như Nghiêm Quyết làm giống lời họ nói thì xấu hổ quá!]
[Tôi rất cần nhóm chị em Tề Thiên Đại Thánh giống Khanh Hoan, nếu tôi có những người bạn với góc nhìn sắc bén như vậy, tôi sẽ không lo đụng phải đàn ông tồi!]
[Ha ha ha, nhóm chị em Tề Thiên Đại Thánh của lầu trên làm tui cười bò, bộ định thừa kế luôn đống nợ tín dụng trong app Huabei của họ hả?]
Khán giả cười ha hả, còn tổ chương trình vất vả duy trì cảm giác thần bí, tự mình đóng vai thủy quân, muốn dời sự chú ý của mọi người:
[Chỉ có mình tôi cảm thấy người đợi Khanh Hoan ở trại nuôi ngựa không phải là Nghiêm Quyết sao?!]
Các bình luận trả lời đều là: [Ừ đúng rồi đó!]
Tổ chương trình khóc thét.
Khanh Hoan ôm một túi đồ ăn vặt lớn lên xe của tổ chương trình. Ở trên xe, đạo diễn đi theo phỏng vấn Khanh Hoan: “Hoan Hoan, bạn có mong chờ bạn nam cùng chơi với mình không?”
Khanh Hoan lắc đầu: “Dạ không.”
Đạo diễn đi theo không từ bỏ: “Thế nếu được chọn một người trong những nam khách mời bạn từng hợp tác để chơi cùng, bạn sẽ chọn ai?”
Khanh Hoan không hề do dự: “Em không chọn ai cả.”
Đạo diễn vẫn tiếp tục muốn hỏi, lại bị Khanh Hoan cướp lời trước: “Đạo diễn ơi, chú có thể hỏi vấn đề khác được không? Mấy vấn đề này đã được nhóm Quan Quán Quán định sẵn câu trả lời luôn rồi.”
Vẻ mặt Khanh Hoan rầu rĩ.
Đạo diễn sửng sốt, sau đó khó tin hỏi tiếp: “Bọn họ đoán được chú sẽ hỏi gì luôn hả?”
“Vâng.” Khanh Hoan gật đầu, không còn gì để luyến tiếc, bởi vì chuyện này mà cô bị bọn Quan Quán Quán lăn lộn cả đêm, Khanh Hoan yếu ớt bổ sung: “Những vấn đề có liên quan đến nam khách mời, à không, những vấn đề có liên quan đến đàn ông đều được họ mô phỏng lại hết, câu trả lời theo tuần tự là không, không chọn, không yêu ai, cháu đẹp nhất!”
Đạo diễn chết khiếp!
Sóng bình luận lại tràn ngập ha ha, sau đó một cái tên mới cho hội chị em này ra đời: Hội chị em tường đồng vách sắt.
Đến trại nuôi ngựa, Khanh Hoan đeo balo xuống xe.
Lúc này, phòng quan sát của phụ huynh cũng mở ra.
Để người xem nhìn rõ phụ huynh của nhóm Khanh Hoan, trong phòng quan sát còn được đặt riêng một máy quay phát sóng trực tiếp.
Khán giả vừa nhìn đã thấy kinh ngạc.
Sao nhóm phụ huynh/người giám hộ này đều có cảm giác của kẻ ác nhỉ?
Ba của Nghê Thải là một người đàn ông đầu trọc, quả đầu bóng loáng ấy hay phát sáng chói mắt dưới ánh đèn, vẻ mặt ông dữ tợn, đôi mày rậm dựng ngược, mắt sắc như dao phay*, dường như có thể giơ tay chém người bất cứ lúc nào.
(*) Nguy hiểm như con mèo này nè:
Bên cạnh ông là mẹ của Lâm Thu Thu, bà ấy cực kỳ xinh đẹp với mái tóc uốn sóng, mỗi nụ cười hay mỗi cái chau mày đều mang theo vẻ phong tình vô hạn. Nhưng bà ấy mặc áo khoác da, vừa nhìn ngón tay kẹp bút là biết thường xuyên kẹp xì gà, khóe miệng hơi nhếch lên thành nụ cười giễu của ông lớn, lúc bà ấy nhìn vào ống kính, khán giả cách màn hình đều có cảm giác căng thẳng khi bị chị đại nhìn.
Bên cạnh bà ấy là ba của Quan Quán Quán, ông ấy cười tủm tỉm, tay còn đang lần chuỗi hạt đàn hương, trông rất Phật hệ, nhưng ông ấy càng cười ôn hòa thì người khác càng thấy căng thẳng, khí thế của ông ấy quá giống với Tiếu Diện Hổ* trong phim truyền hình.
(*) Nhân vật hư cấu trong Thủy Hử.
Cuối cùng là anh trai của Khanh Hoan - Chu Thừa. Anh ấy đã dẹp bỏ dáng vẻ nho nhã, dịu dàng thường ngày, mặt mày như bị bao phủ bởi mây đen áp suất thấp, nhìn chằm chằm màn hình trong phòng quan sát với ánh mắt sắc bén, giống như sẵn sàng cắt nam khách mời ra từng mảnh khi khách mời vừa xuất hiện.
Lúc đầu, bốn minh tinh ngồi cạnh bốn vị phụ huynh còn đùa giỡn, bây giờ họ ngồi thẳng thắp, đừng nói đến vui đùa, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.
Khán giả thả những bình luận đồng cảm:
[Quào, mùa này thú vị phết! Toàn bộ khách mời nam đều gian nan, đương nhiên Nghiêm Quyết vẫn là gian nan nhất, phải đối phó với một anh trai và ba chị gái. Ha ha ha!]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...