Hành lang rơi vào trầm mặc, Hứa Điện giơ hai tay về phía cảnh sát nhân dân.
Một vị cảnh sát đi lên, trong lòng Lưu Cần gào thét không ngừng, bước lên trước một bước, cúi đầu trước ba vị cảnh sát, "Thật có lỗi thật có lỗi, hết thảy đều là hiểu lầm, đều là hiểu lầm.
.
.
."
Cảnh sát hơi sửng sốt, nhìn về phía Hứa Điện.
Hứa Điện mặc chiếc áo sơ mi xộc xệch, cổ lại có vết cào, cái bộ dáng này.
.
.
"Người ở bên trong.
.
.
." Cảnh sát chỉ về phía cửa phòng.
Hứa Điện nói: "Là chuyện riêng thôi, tôi đi với các anh một chuyến?"
Cảnh sát nhân dân: ".
.
."
Làm sao bắt?
Lưu Cần lần nữa chen vào, nói: "Đây là nhà đầu tư của chúng tôi, anh ấy tới đây cùng với diễn viên của chúng tôi tâm sự thôi ấy mà, ngại quá, ngại quá, vừa rồi tôi đã không tìm hiểu kĩ, chỉ vì không có người mở cửa, sợ là có chuyện gì xảy ra, cho nên mới nhất thời nóng vội báo cảnh sát."
"Thật sao?" Cảnh sát nhìn chằm chằm Hứa Điện, quần áo anh xộc xệch lộ ra vết cào, còn có áo sơ mi chỉ mới nhét vào lưng quần được một nửa, cái bộ dáng này hoàn toàn không giống chỉ là tâm sự.
Giống như là làm chuyện mờ ám gì đó.
"Vẫn là gọi người ở bên trong ra nói chuyện đi." Cảnh sát nhân dân vẫn kiên quyết.
Hứa Điện lại cúi xuống, nhặt điện thoại di động lên gọi cho giám đốc sản xuất đến, rất nhanh người nọ liền có mặt, nhìn thấy bộ dạng của anh cũng ngây ngẩn cả người.
Sau đó, qua một cuộc thương lượng giữa cảnh sát và giám đốc sản xuất, còn gọi điện thoại cho Mạnh Oánh, biết được Mạnh Oánh vừa tắm rửa xong, không xảy ra chuyện gì bất thường.
Thế là, câu chuyện này cứ như thế đi qua.
Lúc tiễn cảnh sát đi xong, giám đốc sản xuất chần chừ một lúc mới đi đến bên cạnh xe, khom lưng gọi Hứa tổng.
Hứa Điện ừ một tiếng, cài lại hai nút áo cuối cùng che đi một mảng da ửng đỏ do vết cào.
GIám đốc sản xuất thấy thế, trong lòng ít nhiều cũng có suy đoán.
Chỉ là cái gì cũng không nói, anh ta chỉ cười hỏi: "Hứa tổng lúc nào về Lê thành?"
"Ngày mai."
"Ai, đạo diễn Lâm chúng tôi, Hứa tổng, tuy tính cách Lý Nguyên Nhi không tốt lắm, nhưng khả năng diễn xuất không tệ, anh có thể xem xét lại không?"
Hứa Điện cười cười, nhướn mày: "Làm sao? Thiếu Lý Nguyên Nhi thì bộ phim này không thể quay được? Cô ta quan trọng vậy sao?"
Giám đốc sản xuất lập tức ngậm miệng.
*
Nói là tắm rửa để cho qua chuyện chứ cô không còn lòng dạ nào để tắm, Mạnh Oánh mở cửa cho Lưu Cần và Trần Khiết, hai người cầm theo đồ ăn đi vào, đặt thức ăn ở trên bàn trà rồi quay đầu nhìn Mạnh Oánh.
Mạnh Oánh mặc áo khoác, tóc xõa sau lưng, dáng vẻ nhàn nhã.
Chiếc váy trên người cũng được mặc rất chỉnh tề, không có thay đổi gì, nếu như lúc nãy không nhìn thấy Hứa Điện, căn bản là sẽ không đoán ra được chuyện gì vừa mới xảy ra, Lưu Cần tằng hắng nói: "Ờ.
.
.
.
Vừa nãy.
.
."
"Thật xin lỗi." Mạnh Oánh đi tới, cầm lấy đồ ăn trên bàn trà, đi tới phòng bếp.
Lưu Cần chậc một tiếng, "Xin lỗi gì chứ, chỉ cần em nhắn trước cho chị một tin là tốt rồi."
Đổ thức ăn ra đĩa rồi bỏ vào lò vi sóng, Mạnh Oánh cười nói: "Em cũng muốn lắm chứ."
Là tên chó chết Hứa Điện này không phải người, nếu hắn không ôm cô tới cửa, thì cô đã có thể tìm cách nhắn tin cho Lưu Cần rồi, Lưu Cần biết quan hệ hiện tại của bọn họ nên chắc chắn sẽ dẫn Trần Khiết tránh một chút.
Hắn ngược lại tự rước họa vào thân.
Chạy tới phía sau cửa, làm như sợ người khác không biết khiến cô rất tức giận, mới đuổi người đi không chút lưu tình.
Cô vừa nói xong thì Lưu Cần đã hiểu, là không có thời gian nói.
Mặt cô đỏ lên, đưa tay lấy cơm Mạnh Oánh đưa tới, hai người cùng quay người đi ra.
Trần Khiết quá đơn thuần, đang chống cằm với gương mặt ngại ngùng, cũng liếc trộm Mạnh Oánh.
Mỹ nữ, soái ca phát sinh quan hệ, hình ảnh kia có phải.
.
.
rất kích thích hay không?
Nghĩ đến đây, mặt Trần Khiết càng đỏ, đứng bật dậy nói: "Chị Oánh Oánh, em tới đây."
Ba người ngồi xuống, bắt đầu ăn cơm.
Cơm nước xong xuôi, Lưu Cần cùng Trần Khiết trở về, trước khi đi Lưu Cần nhìn Mạnh Oánh để xác nhận lại lần nữa, nhưng cô chỉ thản nhiên cởi áo khoác, thần sắc tỉnh táo, cũng không có cảm xúc đọng lại trong ánh mắt.
Dường như một trận tình ái kia chỉ là nhu cầu sinh lý bình thường mà thôi.
Lưu Cần lúc này mới yên tâm lại, mở cửa ra về.
Sau khi hai người kia đi khỏi, Mạnh Oánh mới cầm áo ngủ đi tắm rửa, trên người toát ra mồ hôi nhớp nháp, tắm rửa xong ra, Mạnh Oánh sấy khô tóc, ngồi xuống ghế sa lon, xem kịch bản.
Điện thoại vang lên.
Là Cố Viêm gửi tin nhắn đến.
Cố Viêm: Quay xong chưa?
Mạnh Oánh cầm điện thoại lên, dựa người vào ghế, soạn tin trả lời lại.
Mạnh Oánh: Em vừa tắm xong, đang xem kịch bản chắc lát nữa mới ngủ.
Cố Viêm: Tình hình vẫn ổn chứ?
Mạnh Oánh: Tạm được.
Cố Viêm: Không có áp lực gì sao?
Mạnh Oánh ngừng lại suy nghĩ, vẫn chưa trả lời.
Cố Viêm lại gửi thêm một tin nhắn đến.
Cố Viêm: Dùng cảm xúc cá nhân để diễn cũng không tốt lắm đâu huống chi em lại.
.
.
đã từng lâm vào hoàn cảnh đó.
Mạnh Oánh nhìn tin nhắn thẩn thờ hồi lâu, nhất thời không biết làm sao để trả lời lại Cố Viêm, sau đó cô cũng chỉ gửi qua một icon hình mặt cười .
Cố Viêm cũng đáp lại một icon cười.
Sau đó hai người lại hàn huyên chuyện khác, rồi chúc nhau ngủ ngon.
Sáng sớm hôm sau, chừng sáu giờ rưỡi phải đến phim trường, trong xe, Mạnh Oánh nhàn rỗi lướt điện thoại xem tin tức, lướt đến dòng trạng thái của đạo diễn Lâm mới đăng tối qua.
Đạo diễn Lâm: Haizz.
Hình ảnh.
Là meme có biểu cảm chán chường.
Lúc bắt đầu trang điểm, cô bé trợ lý vụng trộm đi vào nói chuyện bát quái cùng thợ trang điểm, chuyện là tối hôm qua đạo diễn Lâm bị dì khủng bố tinh thần, kêu anh mang Lý Nguyên Nhi về đoàn phim.
Đạo diễn Lâm đang rất sầu đây này.
Cô bé trợ lý còn không hiểu: " Làm sao Lý Nguyên Nhi lại đắc tội với Hứa tổng thế? Bình thường Hứa tổng trông cũng dễ nói chuyện, đâu phải là kiểu người hay khó chịu đâu."
Thợ trang điểm: "Chị lại thấy Hứa tổng rất lạnh lùng, sao em nghĩ anh ta là người hòa nhã vậy?"
"Không lạnh lùng, anh ấy còn rất hay cười."
Thợ trang điểm: "Em thì biết cái gì, loại đàn ông như Hứa tổng í, vô cùng bạc tình bạc nghĩa, em đừng tưởng rằng anh ta mua chút đồ ăn lấy lòng là em nghĩ người ta tốt."
Cô bé trợ lý: "Hào phóng như vậy, rõ ràng là đang lấy lòng người ở trong đoàn phim của chúng ta nha, nếu như vậy thì làm sao lại bạc tình bạc nghĩa?"
Thợ trang điểm lại ngạc nhiên, "Ai vậy? Anh ta đang lấy lòng ai? Loại đàn ông này làm sao có thể lấy lòng người khác, em nói danh tính người đó ra chị nghe xem nào.
.
."
Cô bé trợ lý nhún vai: "Em làm sao biết được, nếu em mà biết thì em cũng lập tức đi lấy lòng cô ấy, đoàn của chúng ta tổng cộng là hai mươi chín nữ diễn viên, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn vóc dáng có vóc dáng luôn, còn có biên kịch và tác giả cũng đều là nữ, em mà đoán được thì đi làm tiên tri luôn cho rồi."
Thợ trang điểm nhìn lướt ra bên ngoài nói, "Nghe nói đêm đó liên hoan, trợ lý của Hứa tổng hộ tống biên kịch Dương trở về, có phải là cô ấy không?"
"Chị còn nhiều chuyện hơn em nha." Cô bé trợ lý trò chuyện nửa ngày, rốt cục phát hiện.
Thợ trang điểm nở nụ cười, nhanh chóng vẽ thêm cho Mạnh Oánh đuôi mắt.
Mạnh Oánh từ từ nhắm hai mắt.
Lưu Cần ngồi nghịch ấm trà hoa, chậc chậc hai tiếng.
Trần Khiết bĩu môi.
Đáy lòng nói thầm.
Người ta lấy lòng Mạnh Oánh nhà chúng tôi đó, mấy người đoán sai rồi.
Hôm nay diễn một phân cảnh rất quan trọng, là lúc Nguyệt Yến phát hiện mình không cam tâm làm thế thân, thế là tự mặc quần áo mình thích, không giống như Nguyệt Linh nên Trương Hách Sâu lại không hài lòng, hai người vì thế mà cãi nhau khiến Nguyệt Yến lần đầu tiên rơi lệ.
Sau khi Mạnh Oánh hóa trang xong liền cầm kịch bản.
Lúc đầu định hồi tưởng lại cảm xúc trước đây, nhưng nghĩ đến lời Cố Viêm nói tối hôm qua nên cô quyết định không khơi gợi lại vết thương nữa mà tự mình tìm kiếm cảm xúc trong nhân vật.
Đạo diễn Lâm cúp điện thoại của dì anh gọi tới, cũng tắt luôn điện thoại, sau khi trở lại ống kính liền ra lệnh cho nhân viên bên cạnh: "Bắt đầu đi."
"Vâng."
Nhân viên công tác đi vào mời Mạnh Oánh và Tần Tuyển ra, hôm nay tóc Tần Tuyển lại hơi lộn xộn, cảnh diễn hôm nay của anh, cần nhớ tới Nguyệt Linh, thế là càng cần thế thân Nguyệt Yến an ủi.
"Bắt đầu."
Sau tiếng đập phách vang lên.
Nguyệt Yến quét thẻ vào cửa, Trương Hách Sâu nghe thấy động tĩnh, từ trong phòng ra, bước đi rất nhanh, đã thấy Nguyệt Yến mặc áo thun và quần đơn giản, tóc buộc đuôi ngựa, hoàn toàn là dáng vẻ vốn có của Nguyệt Yến khiến bước chân Trương Hách Sâu dừng lại, chỉ đứng yên nhìn Nguyệt Yến, cô để túi đồ uống xuống, nói: "Mấy ngày nay trong cục đang truy tung đến một vụ án tử khác, cùng Nguyệt Linh.
.
.
."
"Tại sao cô không mặc váy?" Trương Hách Sâu ngắt lời cô.
Nguyệt Yến quay người, nhìn Trương Hách Sâu.
Sắc mặt anh cũng không tốt, nhìn cô có chút bất mãn, Nguyệt Yến lập tức cảm thấy ủy khuất, tại sao chứ.
.
.
"Cắt."
Đao diễn Lâm đột nhiên hô một tiếng, hai người đối diện nhanh chóng thoát vai, nhìn đạo diễn Lâm, đạo diễn thăm dò, hướng Mạnh Oánh nói: "Hôm nay cảm xúc của em không đủ thỏa mãn, Tần Tuyển thì dùng sức quá mạnh, lại một lần nữa, Mạnh Oánh, hôm qua em diễn rất tốt, hãy phát huy hết khả năng của em đi."
Tần Tuyển chống nạnh cười một tiếng, "Oánh Oánh, sao hôm nay không mang tôi vào diễn cùng?"
Mạnh Oánh không lên tiếng.
Cô đã lựa chọn nhập vai chứ không nhập tâm.
Mấy cảnh sau đó, NG mấy lần, xem như qua.
Nhưng cũng không bằng ngày hôm qua diễn vô cùng thuận lợi, Mạnh Oánh ngồi trên ghế sa lon, lấy mũ che mặt.
Cô đã gần như cạn kiệt sức lực rồi.
Bất kỳ một diễn viên nào chưa được đào tạo bài bản sẽ luôn bắt đầu diễn xuất bằng cảm xúc cá nhân.
"Cmn.
.
.
." Lưu Cần lướt điện thoại di động, đột nhiên buột miệng chửi thề.
Mạnh Oánh giật mũ ra, nhìn sang, sau đó cả phim trường đều đồng loạt nhìn về phía Mạnh Oánh.
Trần Khiết thấp giọng nói: "Chị lên hot search rồi."
"Trong đoàn làm phim chúng ta có nội gián."
Mạnh Oánh cầm điện thoại, xem tin tức.
# Mạnh Oánh thật sự không thích hợp để diễn Nguyệt Yến #
Bấm vào là một cái video, trong video là cảnh quay đầu tiên của hôm nay mà Mạnh Oánh đã bị NG, clip chỉ ngắn ngủi 30 giây.
Thật ra cô diễn không tệ, chỉ là cảm xúc không chạm tới ánh mắt, mà cảnh quay sau đó cô đã cải thiện rất nhiều, nhưng trong clip không hề đề cập đến.
Trước đó bởi vì câu nói của Đường Nhất, nhóm fan nguyên tác vẫn đang hóng tạo hình nhân vật, thậm chí là chờ đạo diễn thay người, lúc này thấy được video giống như một ngòi nổ kích động nhóm fan này.
"Được rồi, ánh mắt của Đường Nhất rất tốt, Hoa Ảnh còn không ngoan ngoãn thay người."
"Chậc chậc, diễn xuất như này mà dám đóng vai Nguyệt Yến? Móc mắt mị ra luôn cho rồi."
"Ôi, biểu cảm đờ đẫn như thế, đóng cương thi chắc?"
"Trước đó cửu trọng thiên sợ cũng là như thế này đi, chỉ là edit tốt mà thôi, chậc chậc."
"Vẫn là để Dương Đồng diễn đi, chúng tôi không chấp nhận Mạnh Oánh đóng nữ chính, không chấp nhận, thật sự là hủy nguyên tác."
"Đi xuống đi, Mạnh Oánh, cô vẫn nên tạo scandal với Cố Viêm đi thôi, cô không thích hợp đóng phim đâu, càng không thích hợp làm Nguyệt Yến của chúng tôi."
Hot search này trực tiếp leo thẳng lên top đầu.
Đa số người ở trường quay đều thấy được.
Giám đốc sản xuất cầm điện thoại chạy vào, chỉ tay vào đám người: "Ai đã tung video lên? Hả?"
Không ai đáp.
Mọi người im lặng như gà.
Giám đốc sản xuất nhìn về phía Mạnh Oánh, sau đó nhanh chân đi đến, thấp giọng nói: "Mạnh Oánh, gây phiền phức cho cô rồi, bên này sẽ cho hot search rút lui."
Lời này vừa nói xong.
Toàn bộ phim trường xôn xao.
Không phải chứ, vì sao lại đối tốt với cô ta như vậy!
Vì cái gì!
Trong đó một nữ diễn viên nói: "Giám đốc, không phải ai cũng có thể leo lên top đầu hotsearch, Mạnh lão sư ngồi không cũng có hot search là tốt rồi.
Bây giờ đoàn làm phim cũng quản mấy cái này nữa sao?"
Người trong giang hồ, nào có ai không bị chém. Quá trình quay phim không cẩn thận bị tiết lộ ra ngoài cũng rất bình thường, có đoàn phim nào còn quan tâm mấy chuyện ruồi muỗi này nữa đâu?
Mạnh Oánh này có thân phận gì đây, sao giám đốc sản xuất lại đối xử tốt như vậy?
Giám đốc sản xuất ngẩng đầu, vội vàng nói: "Cô ấy là họ hàng của tôi!"
Cả đám ngây người: "Cái gì?"
Trán nhà sản xuất đã toát mồ hôi, sau khi nói ra cũng lúng túng.
Vị này ít nhiều cũng đang có tâm tư lấy lòng Mạnh Oánh, để gián tiếp lấy lòng Hứa Điện.
Mạnh Oánh cầm mũ xuống, nói: "Không cần, chúng tôi sẽ tự giải quyết."
Nói xong.
Cô nhìn về phía Lưu Cần.
Lưu Cần gật đầu.
Cô chuẩn bị soạn lời, nói vài câu với bộ phận PR của công ty mình.
Mấy giây sau, cô ngẩn ngơ, nhìn sang và nói với Mạnh Oánh: "Lại thêm một cái hot search."
Thế là, mọi người đồng loạt mở xem.
# Mạnh Oánh đã hóa thân thành Nguyệt Yến #
Bấm vào hotsearch hiện ra một video mới, là phân cảnh hôm qua Mạnh Oánh và Tần Tuyển đứng đối diện nhau, cũng là cảnh mấu chốt.
Đoạn video này là đòn đáp trả quyết liệt.
Nguyệt Yến lần đầu tiên mặc váy, lần đầu được Trương Hách Sâu nắm tay, cô không quen, cho nên vô thức nắm lấy một góc váy, lại vì lấy lòng Trương Hách Sâu mà cười ngại ngùng e thẹn, trong ánh mắt mang theo cảm xúc yêu thương, đi được hai bước còn suýt chút ngã, là Trương Hách Sâu đỡ cô.
Đoạn video chỉ ngắn ngủi hai phút, lại có thể làm không ít người đắm chìm trong không khí tràn ngập tình yêu, lập tức, nhân vật trên trang sách đã có thể được mường tượng qua người thật, thậm chí thông qua video có thể cảm nhận được tâm tình của Nguyệt Yến, làm lòng người cũng rung cảm theo.
Sau khi video được tung ra ngoài, nhóm fan nguyên tác lập tức an phận.
Người đăng video tag đích danh chính chủ @ Đường Nhất: "Cô còn dám nói Mạnh Oánh không thích hợp với Nguyệt Yến nữa không? Có tự vả mặt hay không? Ra đây.
.
.
."
Lúc này.
Trên Weibo lại thêm một hotsearch leo top.
Lý Nguyên Nhi đăng weibo.
Lý Nguyên Nhi V: Đường Nhất đương nhiên là tự vả, hotsearch #Mạnh Oánh thật sự không thích hợp để diễn Nguyệt Yến# leo top đầu là do Đường Nhất làm, bạn tốt của cô ta là Dương Nhu thích một người mà người này lại thích Mạnh Oánh, đang theo đuổi Mạnh Oánh, Đường Nhất bênh vực bạn thân, không biết tốt xấu, che giấu lương tâm phủ nhận tài năng của Mạnh Oánh.
Mấy người suốt ngày ca ngợi tác giả lẫn biên kịch, có hài lòng không, có vui không? Có thấy vô cùng thất vọng hay không?
Nhóm fan nguyên tác ngây người.
Cái này.
.
.
.
Tiếp đó.
Fan hâm mộ của Mạnh Oánh còn có fanship Cố Viêm và Mạnh Oánh chạy đến hợp sức đáp trả, làm dấy lên một trận cuồng phong bão táp, quấy đến mức fan nguyên tác không thể không thừa nhận, Mạnh Oánh rất thích hợp cho nhân vật Nguyệt Yến, siêu cấp thích hợp.
.
.
Không ít người cảm thấy tự vả đến mức mặt sưng phù, lật đật xem đi xem lại đoạn video phản kích kia.
Rồi lại chạy đến weibo Đường Nhất bình luận náo nhiệt.
"Đường Nhất, sao cô lại làm như vậy?"
"Đạo diễn người ta chọn Mạnh Oánh đóng vai nữ chính khẳng định là có nguyên nhân."
"Nhân phẩm của Dương Nhu không tốt, đừng làm bạn với cô ta nữa."
"Đường Nhất, chúng tôi thật sự thất vọng về cô đó."
*
Lê thành.
Lý Nguyên Nhi hít sâu một hơi, cầm điện thoại lên, gọi đến một dãy số.
Rất nhanh, điện thoại kết nối, đầu kia rộn rộn ràng ràng, người đàn ông vừa xuống máy bay.
Lý Nguyên Nhi ngồi thẳng người: "Hứa tổng, sự phản kích của tôi như thế nào?"
Hứa Điện ngồi vào trong xe, ngữ điệu bình ổn: "Cũng được."
"Hứa tổng,.
.
.
Tôi có thể quay về đoàn phim được không? Tôi hứa về sau, chỉ thừa nhận anh xứng với Mạnh Oánh nhất."
Người đàn ông nhíu mày.
"Được."
Sau đó, để điện thoại di động xuống.
Màn hình hiện lên, tin nhắn được gửi đến liên tục.
Tất cả đều là của Lý Nguyên Nhi.
Lý Nguyên Nhi: Hứa tổng, anh và Mạnh Oánh xứng nhất.
Lý Nguyên Nhi: Hứa tổng, tôi không biết tự lượng sức mình.
Lý Nguyên Nhi: Hứa tổng, tôi chỉ xứng xách giày cho Mạnh Oánh.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...