The Monarchical Song - Huyền Ca Vương Quyền

Tiarthrone về giường của mình và ngã lưng xuống định bụng nghĩ một lát. Trong cuộc tiếp triều, hắn đã giải thích rất rõ với Đức Vua Tulakan và Hoàng Tử Ikanne biết về những việc làm của đội tập kích, đủ cho họ tin rằng Reiser có ý định thâu tóm Foanton còn Corodo chỉ muốn giúp đỡ họ. Lúc đó Tulakan đã hỏi:
- Vì sao Corodo lại giúp chúng tôi ?
- Ngài hẳn cũng biết Reichenstein đã có lần khuynh đảo cả thế giới, Nữ Hoàng Reichenstein đang vận binh, đó có thể là khởi điểm của chiến tranh. Và nếu thật chiến tranh xảy ra thì thêm một đồng minh cũng là sức mạnh, chắn giữa Corodo và Reiser chẳng phải Foanton sao ?
Tulakan ngẫm nghĩ không thể không thấy sự hợp lý ở đây. Đoạn Tiarthrone tiếp lời:
- Đó cũng là lời đề nghị cho việc liên minh. Đức Vua Enlebastandor hi vọng Ngài chấp nhận lời đề nghị này. Hãy trở thành chư hầu của Corodo chúng tôi, Reichenstein muốn cày nát Anatoly, song không có nghĩa rằng bà ta không muốn các vùng đất màu mỡ còn lại.
- Nói vậy là Corodo đứng về phía Đế chế nào, Reiser hay Anatoly !
- Tại sao không phải Đế chế Corodo chứ ! – Tiarthrone đáp.
Tulakan nhìn Phó Tướng Quân Corodo trước mặt, thành Iftican vốn là trụ điểm quân sự lớn mạnh của Corodo, dù không biết thực hư ra sao song gã đàn ông người Corodo kia không chỉ giỏi về chiến thuật chiến đấu mà còn dùng lời lẽ và sự khôn ngoan của mình trong ngoại giao. Không khinh địch song cũng không để kẻ địch tiến đến, vua Enlebastandor thật biết chọn người. Một kẻ tài, một kẻ ngoại giao đủ thể hiện cho Đế Chế Corodo hùng mạnh, rất có khí chất. Việc hắn lẻn vào hoàng cung không một lần bị phát hiện cũng đủ cho thấy hắn đủ khả năng giết chết bất kì ai trong đây, rất có thể bao gồm cả Tulakan và Ikanne. Foanton cần sự bảo trợ của Corodo trong việc bảo vệ biên giới cũng như tránh những vụ ám sát tương tự. Vả lại, Tulakan đủ thông minh để hiểu rõ, nếu ông không đồng ý thì lần sau thứ Corodo làm sẽ không phải là bảo vệ ông mà là trừ khử ông thậm chí toàn bộ Foanton.
- Ta sẽ cân nhắc lời đề nghị này ! Hãy gửi lời chúc của Ta đến Đức Vua của Ngài !
- Rất vinh hạnh thưa Bệ Hạ ! – Tiarthrone cúi đầu thi lễ rồi rời đi.
Foanton dành một sự ưu đãi đặc biệt cho Corodo, họ tự do đi lại trong hoàng cung và được phục vụ những thứ tốt nhất.
Tiarthrone gần như có thể đảm bảo sự liên minh này, đó là cách hắn muốn chiếm Foanton, không phải là áp bức cũng không phải là thành trì duy nhất mà biến toàn Foanton thành lớp che chắn và đồng minh của Corodo. Lần này cũng đồng nghĩa với việc, Corodo đã gỡ bỏ lớp vỏ vô hại và thực sự phản kích lại sự tàn bạo của Đế Chế Reiser. Mọi thứ tiến triển đúng kế hoạch, vậy hắn vẫn thấy bồn chồn trong lòng vì sao ?
Hướng mắt đến chiếc giường trống trải của Dolenza, hắn quay lưng lại quyết định kệ thằng nhóc. Song lát sau hắn rít lên và ngồi bật dậy:
“Cái thứ dược Odin đó chẳng biết còn giúp thằng nhóc che chắn được thân phận không mà còn đi lung tung !”
Tiarthrone cầm theo thanh gươm và rảo bước dọc hành lang tìm Dolenza, tại Harem Điện không có, vườn hoa cũng không. Không lẽ là ở nơi Ikanne, không thể nào, Dolenza đâu có ngu mà mò đến đó. Hắn hỏi vài thị tỳ và được biết chàng đi về phía Bắc, theo hướng đó hình như là đến phòng giam tù bình.
Khi đến nơi, hắn thấy hai kẻ gác tù đang ngồi ở ngoài cười nói cùng bầu rượu trên tay:
- Các ngươi có thấy công nương Cireen không ?
- Đang ở trong đó ạ !
- Công nương đến làm gì ?
- Công nương nói có việc riêng cần hỏi bọn Reiser.
Trong ngục thất,
Mồ hôi vã ra trên trán gã khi Vangon nhìn xác tên lính trước mặt, tên lính đáng thương đã chết trước khi kịp mở miệng nói ra thứ gì. Gã có thấy rõ máu và nội tạng chỗ vết thương rách toạt ở bụng tên lính . Và gã són ra quần:
- Nữ Hoàng…muốn chiếm Corodo trước qua vụ Foantoan và lấy đó làm bàn đạp tiến công Lupasthoen và Anatoly ! – máu từ thanh kiếm nhễu xuống quần áo gã. Lưỡi kiếm bén ngọt kề gần cổ làm gã hoàn toàn sợ hãi.
- Bà ta có bao nhiêu quân ?
- Rất nhiều, năm trăm ngàn, có thể hơn vì các lãnh chúa đang quy phục dần !
- Hai ngươi - ả di gươm về công nương Lydia đang sợ mất mật cùng chỉ huy cận vệ và nói – nói cho Ta nghe tất cả những gì các ngươi biết về quân đội của Reichenstein, nếu dám giấu diếm Ta sẽ cắt từng miếng thịt trên người các ngươi ! - ả đàn bà nói và dành cho họ ánh mắt ngọt ngào nhưng đẫm máu. Ả phụ nữ này rất xinh đẹp song lại như nữ thần báo tử. Ả sẽ không ngần ngại giết hết số tù binh này, Vangon tin chắc điều đó.
- Ma Sói – Lydia run rẩy nói – có rất nhiều Ma sói.
- Hắc điểu, những con quỷ nung từ bùn và lửa địa ngục !
- Hắc điểu như thế nào ?

Dolenza tiếp tục hỏi và bọn họ tiếp tục khai ra, mọi thứ trôi ra khỏi miệng như thể không ai bắt ép. Dolenza không có thói quen tra tấn, nàng biết cách làm chúng sợ mà khai rồi giết chúng khi hết khả năng sử dụng. Dolenza khai thác được kha khá thông tin và cuối cùng sao khi giết vô số kẻ không liên can, Dolenza hỏi:
- Nói cho ta nghe, gián điệp ở Lupasthoen là ai ?
- Lupastheon sao ? không có…tôi không biết !
Vangon điếng người cảm giác rõ ràng sự bất lực của bản thân cùng sự sợ hãi tuôn trào khi nhìn thấy ả thiếu nữ giơ thanh kiếm lên. Một tiếng hét đau đớn vang lên, thanh gươm của ả đâm xuyên qua đùi Lydia, ánh mắt ả xoáy vào Vangon. Dù không phải đâm gã, nhưng gã cũng chợt thấy chỗ đùi mình buốt lên và một cơn rùng minh chạy dọc sóng lưng. Nếu gã không khai ả sẽ giết Lydia rồi đến gã. Ả đàn bà này tàn nhẫn đến khủng khiếp, thanh kiếm vẫn nguyên vẹn ghim qua đủi Lydia. Lydia đang thét như điên dại còn ả kia vẫn chống một tay giữ chặt kiếm, cứa mạnh hơn vào vết đau đó. Khuôn mặt ả phụ nữ kia không hề lay chuyển, vẫn nguyên ánh mắt nhìn Vangon và tên chỉ huy khi hạ thủ như thể đó là việc hết sức bình thường. Khóe môi ả thậm chí mỉm cười hiền từ, nụ cười của kẻ có lưỡi gươm giết chóc. Gã có thể nghe thấy tiếng xương Lydia gãy vụn . Lydia, giống như đám nữ quỷ khác, những kẻ lẳng lơ và thủ đoạn song đối mặt với ả phụ nữ kia, cô ta một tấc cũng không có khả năng sánh bằng. Bọn lính chạy vào khi nghe tiếng thét:
- Đi ra ! - ả chỉ buông hai tiếng và bọn lính biến mất ngay. Không ai trong hoàng cung này muốn làm phật lòng ái phi của Ikanne cả, đặc biệt hơn khi đó là kẻ tàn nhẫn.
- Nói !
- Rewqiz, Tubanda, Kaless, Cixkwat,…- ông ta nói một loạt tên, ánh mắt nhìn vào đùi của Lydia và máu thấm ra sàn bao quanh chân váy ả. Ả tàn bạo không khác gì Death Prince.
- Và cuối cùng nói cho Ta biết ! - ả nói rút thanh kiếm khỏi chân Lydia – ai là người đã giết Death Prince ! – thanh kiếm lướt trên da cổ, đôi mắt kinh hãi mở to của hắn nhìn vào lưỡi gươm đỏ.
- Sao công nương lại hỏi chuyện đó ! – việc ả hói về Lupastheon đã rất lạ, còn lạ hơn khi hỏi về Death Prince – không phải là Chúa Tể sao ? – gã yếu ớt đáp.
- Không phải, Chúa Tể đã bị giết trước đó. Kẻ nào đã tiếp tay hoặc trực tiếp sát hại. Ta chỉ cần cái tên, cho nên hãy nói đi.
- Alebian !
- Kẻ phản trắc ! - ả rít lên. Ả đàn bà này biết tất cả những tên gọi và mật danh, nếu không muốn nói là tội trạng của những kẻ quyền thế thời xưa.
Ả thật ra là ai ?
- Cô…thật ra là ai ?
- Ồ, Ngươi đã cho Ta biết quá nhiều! Ta ít nhất cũng nên cho Ngươi biết câu trả lời chứ nhỉ ! Sẽ có lúc ta cho ngươi biết ! - ả mỉm cười duyên dáng, một sự duyên dáng đầy chết chóc.
Colwet tiến vào phòng giam , anh cũng như Tiarthrone đã tìm thấy chỗ Dolenza đến. Khi anh bước vào anh nhìn thấy rất nhiều xác chết trên sàn, máu đọng thành vũng quanh xác họ, mùi tanh bốc lên khắp phòng. Hai mắt trợn ngược mở to, hẳn trước khi chết đã chứng kiến điều gì đó rất kinh khủng. Ả Lydia của Reiser thì đang ôm lấy chân đau đớn, máu chảy xối xả ra từ chân ả đủ thấy vết thương rất nghiêm trọng, chân ả có thể đã gãy rồi. Còn tên đầu hói tên Vangon thì đang co rúm sợ hãi ở góc phòng, giống như những người khác. Tất cả người trong phòng giam chật hẹp đó đều run sợ, tất nhiên, trừ một người, Vocardo của Lupastheon – Dolenza.
Mũi gươm đẫm máu quay sang tướng chỉ huy cận vệ của đoàn khâm sứ, một gã đàn ông trông có vẻ điềm tĩnh nhất, hơi thở nặng nhọc khi thanh kiếm của Dolenza tì vào cố gã. Anh nghe Dolenza nói:
- Các ngươi, nếu dám nói dối Ta. Ta sẽ không buồn phiền mà cho các ngươi chết ngàn vạn lần đau đớn đâu. Ta là kẻ song phẳng và còn hào phóng nữa, kẻ nào nợ máu của Ta, Ta sẽ trả lại cả gốc lẫn lãi !
Colwet thì thầm với Dolenza với dáng vẻ kính cẩn:
- Xin hãy dời bước. Hoàng tử Ikanne biết được sẽ không hay đâu !
- Bảo người canh băng bó cho cô gái kia ! – Lydia nhìn lên ả phụ nữ đó, ả xinh đẹp nhưng cũng thật độc ác, không thua kém gì Nữ Hoàng Reichenstein, song cũng may là ả chưa giết Lydia, song câu nói nhẹ nhàng với chất giọng ngọt ngào tiếp theo lại làm Lydia kinh hãi – nếu tội nhân có chết thì không sao, vì lòng nhân ái Ta sẽ không truy cứu !
- Vâng !
Thật tàn độc. Câu nói đó mang nghĩ ả chủ tâm giết chết cô Lydia. Lydia kêu gào, Colwet thì thầm gì đó với tên lính gác, rồi bỏ vào tay ít bạc.
Vangon cũng run người khi nghe câu nói của ả phi tần Cireen, gã nhìn thấy tên lính tiến đến và đập đầu Lydia vào tường, trán công nương Lydia tươm máu và ngã gục xuống sàn. Nhìn chẳng khác vì vụ tự sát đập đầu vào tường và tên lính kéo xác cô ta đi.
Câu nói cuối cùng của ả vang lên bên tai
“Ta là kẻ song phẳng và còn hào phóng nữa, kẻ nào nợ máu của Ta, Ta sẽ trả lại cả gốc lẫn lãi !”
.
Colwet toát mồ hôi, không hẳn vì vừa giết Lydia, hoàn toàn không. Mà là vì Dolenza, trải qua một bi kịch lớn trong cuộc đời, con người sẽ dẫn đến thay đổi hoàn toàn hoặc một phần. Mất người nàng yêu nhất, Dolenza đã rơi vào cùng tình trạng đó, nàng chỉ thay đổi một phần chỉ vào lúc nàng cảm thấy kích động. Và đây là lúc này, anh không biết có phải vì Ikanne hay vết thương của Ma sói đã làm Dolenza kích động và nhớ lại chuyện của Death Prince, nhưng dù thế nào hệ quả cũng rất trầm trọng. Mỗi lần như thế, Dolenza trờ thành một kẻ khát máu và tàn bạo. Và sự tàn bạo đó dành cho tất cả những kẻ liên quan dù ít dù nhiều đến cái chết của Death Prince. Có lần, nàng đã tàn sát hơn trăm mạng chỉ trong một ngày khi bắt được một trong những kẻ quy phục Reiser. Và cái chết của những kẻ trong tù kia, hiện chỉ mới là bắt đầu.

Nàng tàn sát chúng theo cách Luxephin đã bị dày xéo và bởi sự cay nghiệt lúc thành Luxephin thất thủ, nữ thần báo tử trong nàng đang trỗi dậy mạnh mẽ và chỉ có sự trả thù mới làm nàng khuây khỏa.
Khi Dolenza về đến phòng, đảm bảo không có ai, nàng hỏi Colwet:
- Bọn phản loạn ở ranh giới Lupastheon đã bắt được chưa ? – gần đây ở Lupastheon có một đám phiến loạn ở rừng Ambey giáp biên giới Lupastheon.
- Quân ta đang âm thầm đến đó, vào cuối tuần này sẽ sát phạt chúng ! Và hơn nữa – anh phân vân – hình như chúng có dính dáng đến Reiser !
- Không ngoài dự đoán của Ta, chúng hành động có tổ chức và có nguồn vũ khí mạnh mẽ, chúng muốn thăm dò quân lực của Lupastheon. Hãy bắt chúng nhưng hãy khoan hẳn giết, đảm bảo không có một con chim đưa thư nào thoát khỏi rừng Ambey. Làm cho chúng câm miệng cho đến lúc chết ! – Colwet như thế máu ánh lên trong đôi mắt, anh không ngờ sắc xanh lại có thể mang vẻ chết chóc như thế.
Lúc đó, có tiếng gõ cửa, Tiarthrone bước vào. Dolenza nói với Colwet khi Colwet cúi đầu chào hắn và bước đi:
- Ta nghe bọn lính nói Ngươi đã giết những tên lính Reiser và Lydia ?
- Không, là cô ta tự đập đầu vào tường đấy chứ ! – Dolenza xoa tay, không hề cảm thấy chút áy náy khi giết chết cô ta.
- Ta không quan tâm đến việc cô ta chết, lũ ác quỷ hại người Reiser chết cũng đáng song Ngươi giết người trong tay Foanton là quá khinh suất ! Trước sau gì chúng cũng chết thôi, Ta không biết vì sao Ngươi lại ra tay nhưng đừng lặp lại điều đó nữa ! – Tiarthrone nghiêm nghị nói.
Hắn nói không sai, Dolenza cũng biết mình không nên làm thế song hận thù trong chàng không có cách nào nguôi ngoai được.
- Ngài chẳng phải nói chúng trước sau gì cũng chết hay sao ? Có giết trước một hai ngày cũng chẳng có nghĩa lý gì !
- Ngu ngốc ! – Tiarthrone quát lớn, hất mạnh Dolenza làm chàng ngã xuống. Dolenza thở nặng nhọc thấy vai mình đau nhói song ngồi dậy – Ta cứ nghĩ Ngươi rất lý trí kia đấy ! Ta là Phó Tướng Quân, cũng không có nghĩa vụ gánh vác cả mối ban giao nếu nó có sứt mẻ đâu !
- Đó là suy nghĩ của Ngài, tôi muốn khai thác thông tin từ chúng. Foanton đã mấy ngày mà chẳng moi được bao nhiêu tin tức từ chúng còn gì. Hơn nữa, tôi muốn chúng nếm trải cảm giác sợ hãi và đau đớn trước khi chết nên tôi không thể dừng tay – ánh mắt trông thật tàn nhẫn, Dolenza nói từng lời – Nếu Foanton có trách tội, tôi sẽ chịu trách nhiệm.
Giận dữ, Tiarthorne kiềm nén mình không kề gươm vào cổ thằng nhóc đó. Sự liều lĩnh và cứng đầu dường như không có giới hạn. Hắn nhếch mép cười:
- Liệu Ngươi có ngoan ngoãn để cho Foanton bắt trói nếu họ thật sự làm thế không ?
- Vậy Ngài có làm không ? – Dolenza nhìn hắn với kẻ thăm dò bỡn cợt – tôi đoán là không, Ngài sẽ giết tất cả họ, không sót một ai ! Sự ngạo mạn của Ngài cũng rất lớn !
Tiarthrone cười lớn, phải, là sự ngạo mạn của hắn. Đó là điểm chung của Tiarthrone và Dolenza, rất ngạo mạn. Và vì thế, hắn không chấp nhận để mình chết dễ dàng như thế. Cũng như Dolenza.
- Còn Ngươi, Ngươi cũng rất ngạo mạn còn gì ?
- Đúng, nhưng đó không phải là lý do ! Tôi sẽ sống để chứng kiến những kẻ đã gây ra tội với tôi phải chết !
Thanh kiếm kề sát cổ Dolenza, chàng khẽ hít vào áp chế nỗi lo lắng trong ánh mắt. Phải bình tĩnh, Dolenza nghĩ, bàn tay trái vươn ra siết lấy thanh kiếm trên bàn tay :
- Bây giờ Ngươi còn học cách đáp trả Ta cơ đấy !
- Không ai có thể cản được tôi ! Tôi sẽ trả thù và tôi sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào !
- Là kẻ ngươi luôn miệng lảm nhảm khi bất tỉnh đúng chứ !
Dolenza không đáp, chẳng khác nào đó là chính xác.
- Ngươi mơ có đẹp quá không ! – Tiarthrone gầm lên, hẳn vì sự cao ngạo và xem ai không ra gì của Dolenza, song cũng vì ghen tị. Rốt cuộc kẻ làm Dolenza trở nên như thế là kẻ quan trọng thế nào, hắn ta là ai là thân nhân hay tình nhân mà có khiến chàng thành một kẻ tàn bạo và sắc đá như thế. Hắn bắt đầu nghi ngờ hành động bấy lâu nay của Dolenza, không phải vì Corodo, càng không phải vì hắn mà chỉ vì trả thù. Điều đó làm hắn cảm giác vô cùng giận dữ.
- Ta có thể giết Ngươi bây giờ !
- Rồi Ngài sẽ ăn nói với Ikanne thế nào đây khi thấy xác của Cireen nằm ở giường với đôi mắt trợn ngược ! – Dolenza nói bằng chất giọng.

Colwet ở bên ngoài, siết chặt thanh kiếm. Dolenza mất khả năng bình tĩnh ở trong những lúc kích động thế này. Kẻ tàn bạo thường hay cao ngạo và Dolenza trong một chốc đã rời bỏ hình tượng kẻ chiến binh trung thành trở thành kẻ đối đầu với bất kì ai cản trở mình. Dolenza trờ thành một kẻ bất kham không ai cản được, thành Cileto thất thủ trong một đêm cũng chính vì kẻ bất kham tàn bạo đó. Nếu có gì bất trắc, anh sẽ xông vào giải vây cho Dolenza.
- Corodo sẽ ban cho Foanton một công nương để lên ngôi Hoàng tử phi ! Ngươi nghĩ Ngươi được sủng ái mấy phần !
- Cái đó còn phải xem Ikanne đồng ý hay không đã ! – Dolenza mỉm cười đáp, dù ít dù nhiều, nàng không ngu đến mức không nhận ra Ikanne si mê nàng như thế nào, đó là điều nàng căm ghét song trong lúc này nó lại có ích cho nàng – hơn nữa – dolenza đưa tay lên vuốt lưỡi kiếm của Tiarthrone – vụ việc này chưa kết thúc mà, giết tôi Ngài sẽ mất đi một đồng minh, gián điệp thật sự của Reiser lại Corodo vẫn chưa giải quyết kia mà !
Dolenza mỉm cười nhìn hắn, Tiarthrone gườm mắt nhìn chàng, Dolenza nói không sai chút nào, hoàn toàn đúng với ý hắn. Đó là lý do hắn còn cần đến Dolenza.
- Bỏ kiếm xuống đi, chẳng ai thích bị kề kiếm vào cổ đâu, Phó Tướng Quân cao quý à ! – Dolenza đẩy lưỡi kiếm khỏi cổ mình và nghiêng đầu nhìn Tiarthrone.
Trong đầu hắn đang có một loạt suy tính:
- Ngươi biết từ bao giờ ?
- Biết cái gì cơ ? – Dolenza nghiêng đầu sang bên kia hỏi.
- Gián điệp !
- Vào đêm đầu tiên tôi gặp Ngài ! Colwet cũng biết !
Colwet đứng ngoài cửa, xoa cằm vẫn chưa nắm bắt hai người họ đang nói chuyện gì:
- Chỉ là…- Dolenza nói - …tôi không biết Bệ Hạ có đang chơi trò gì không mà còn chưa sớm bắt gián điệp đi, và cả Ngài nữa Tiarthrone. Tôi đã tự hỏi rốt cuộc là Ngài ngu ngốc hay là quá khôn ngoan đây. Nhưng đến bây giờ tôi đã biết, Ngài không đơn giản chút nào !
- Ngươi cũng thế, đối với một chiến binh mới thì Ngươi biết quá nhiều đấy ! Ngươi cũng thừa thải mưu mô !
- Nếu không thì tôi đã nằm dưới ba tấc đất rồi !
Cuộc đối thoại diễn ra giữa hai người họ, như mỉa mai, châm chọc nhưng đồng thời cũng vì thích thú. Tiarthorne cảm thấy lần đầu tiên có kẻ nói chuyện hợp ý với mình như vậy, chỉ tiếc, đó là một tên con trai!
Colwet vẫn đang suy ngẫm lời nói giữa hai người họ thì Zerra tiến vào. Cả bốn người tụ tập trong phòng và Zerra nói:
- Tôi vừa đi tiếp kiến Tulakan và Ikanne nhân tiện thông báo về việc Corodo muốn Ikanne kết hôn công nương Mudappi và trả Izabélle lại cho Incan. Ikanne đồng ý về mối ban giao và chuyện của Izabélle nhưng …- Zerra nhìn sang Dolenza, Dolenza chợt căng cứng người lên khi đón nhận ánh mắt đó. Sự lo lắng và phẫn nộ của Zerra làm Dolenza phần nào đoán được sự việc ngoài ý muốn – Ikanne nói Hoàng tử sẽ thay mặt Foanton thề trung thành với Corodo, và lập Cireen làm Hoàng tử phi !
Một tiếng rít tức giận phát ra từ Dolenza. Mọi ánh mắt đổ dồn vào Dolenza:
- Tôi không phải tiểu thư danh giá để có thể lập lên Hoàng Tử Phi !
- Tôi đã nói thế, song Ikanne nói nhất định lập Cireen làm Hoàng Tử Phi !
Dolenza ngồi dậy và nói:
- Hay là nói thật với Ikanne !
- Không được, nếu biết được sự thật về thân thế của Ngươi. Nhất định sẽ nảy sinh nghi ngờ ! Chỉ việc Ngươi biết kiếm thuật thôi cũng làm Ta mất rất nhiều công sức thuyết phục họ rồi !
- Triều đình không thể giúp Ta sao ? – Colwet hỏi.
- Phải tìm ra cách gì để không ảnh hưởng đến hòa khí hai bên !
- Nói vậy – Dolenza chua chát nói – Ngài muốn để tôi cho tên Hoàng tử đó luôn, đúng chứ !
- Tất nhiên là không ! – hắn đột nhiên quát lớn. Hắn sực thấy sự quá lố của mình, hạ giọng nói – Ta sẽ nghĩ cách thuyết phục họ !
Dolenza không nói gì thêm nữa, trong đầu vạch sẵn kế hoạch chạy trốn khỏi Foanton. Nếu không thể thoát khỏi tình huống này thì Dolenza sẽ bỏ trốn. Dolenza phủ chăn lên người, chàng có thể vào được Foanton thì cũng có thể ra được. Mặc kệ mối quan hệ của Corodo với Foanton, nếu họ đã không giúp thì Dolenza cũng không dại gì chui đầu vào rọ. Dolenza giấu mặt sau tấm chăn, những lúc mệt mỏi và đau đầu như thế Dolenza chợt nhớ đên Ara vô cùng. Nếu có thể được một chốc, dù rất ngắn dựa vào hắn, chỉ một chốc biết rằng có một người thật sự quan tâm và yêu mình hết mực, Dolenza sẽ có thể tìm lại được dũng khí. Thở dài, Dolenza thu chặt mình trong chăn hơn, nhìn lơ đễnh vào lớp vải bông trong khi miên man nghĩ ngợi. Một chút ánh sáng lóa dần khi có bàn tay ai đó kéo tấm chăn xuống.
Zerra nhìn Dolenza đang co tròn giấu mình trong chăn hệt như chú gấu túi, trong lòng cảm giác có chút ấm áp. Anh mỗi lần nhìn thấy Dolenza, đặc biệt trong trang phục của con gái, lại thấy lòng ấm áp rất nhiều. Anh nói:
- Ta sẽ không để cậu ở lại !
- Tôi e điều đó không dễ đâu !
- Nếu bất đắc dĩ cậu phải ở lại đây. Tôi sẽ tìm cách giúp cậu trốn ra !
Dolenza chớp mắt, trong chốc lát ánh mắt cô đơn biến thành tinh nghịch, Dolenza không thích thể hiện cảm xúc thật của mình với người khác:

- Một Hoàng tử lại xâm phạm mối ban giao sẽ không hay đâu. Điều đó cũng sẽ làm Ngài bị gián chức đấy !
Zerra thở ra vẻ nghĩ ngợi rồi nhìn Dolenza:
- Không thể lúc nào cũng toàn vẹn cả hai ! – Dolenza hướng mắt nhìn bàn tay của Zerra đang vuốt trên tóc mình, đó không phải là một hành động thường gặp - nếu cậu là con gái thì tốt quá !
Dolenza ngoảnh đầu nhìn Zerra ra khỏi phòng, những thắc mắc về câu nói của Zerra vẫn chưa biết phải hỏi thế nào. Song một chốc, Dolenza lẩm bẩm tự dỗ dành mình : “Ta có thể tự lo liệu được !” song không phải không chút mềm lòng trước những câu nói đó của Zerra, phảng phất Dolenza tự hỏi có phải Zerra đang có tình cảm với mình kể cả khi nghĩ Dolenza là con trai không ?
Ngày hôm sau,
Năm thứ XXXI, Vương Quốc Corodo, Vương Triều Enlebastandor Đệ I, Thủ Đô Crodalen – Thủ Phủ của thần Lửa Kzechsan.
Đức Vua quan sát một đuốt lửa giữ bầu trời đang lao đến, đuốt lửa đó chờn vờn ngoài kết giới kinh thành:
- Mở ra ! – Ông ra lệnh và kết giới mở ra, ngọn lửa nọ với đuôi lửa dài của nó bay vút lên qua những pháo đài, tháp cao đến khi tới chỗ ông, ngọn lửa hiện rõ hình một con phượng hoàng lửa, những ngọn lửa biến mất chừa lại lớp lông màu vàng rực rõ cùng chiếc đuôi dài màu đỏ rực của con chim, dưới chân có một ống thư và ông cẩn trọng gỡ nó ra khi con chim bay lượn quanh ông rồi đậu trên vai ông.
- Chuyện gì vậy thưa Đức Vua ? – tutan Hualic hỏi
- Aragon muốn Ta viết một bức thư cho Foanton !
- Bức thư sao, về việc gì ?
- Đòi người ! – ông đáp, thành thật cũng thấy lý lẽ dị thường
- Đòi người, ai cơ ?
Ông chuyền bức thư Hualic:
- Aragon muốn đòi lại tên lính tên Dolenza đó cũng đúng, không thể để Foanton biết được thân phận thật của tên lính đó và dàn xếp của chúng ta. Nhưng có nhất thiết phải gay gắt như thế không ? Chúng ta chỉ vừa thuần phục Foanton.
- Hoàng tử chắc hẳn có lý do của Ngài ! Nhưng đúng là rất lạ, Hoàng tử nói sẽ buộc Foanton trao trả bằng bất kì cái giá nào, không giống phong thái thường ngày của người ! Vậy Ngài định thế nào ?
- Cứ làm theo lời Hoàng tử, song hãy nói Hoàng tử cân nhắc kĩ trước khi làm ! Ta muốn biết lý do của nó !
- Vâng, thần sẽ mang giấy bút đến ngay !
Bản văn kiện được viết và in dấu mực Hoàng Gia Corodo.
- Hãy chuẩn bị một đoàn cống sứ và chọn ra một tiểu thư xinh đẹp để gã cho Hoàng tử Ikanne như Aragon nói !
- Vâng, tôi sẽ chuẩn bị ngay ! Công nương Xeiroan, Ngài thấy được không ạ ?
Ông ngẫm nghĩ rồi gật đầu, một tiếng cười nhỏ vang lên từ ngoài cửa phòng. Công chúa Eflen đẩy cửa vào và nói:
- Cha muốn gả Xeiroan sang Foanton sao, vậy cho con đi theo cùng đoàn khâm sứ được không ?
- Nói cho Ta nghe lý do vì sao phải cho con đi xem ?
- Chẳng phải có người của Hoàng Gia đi cùng mai mối sẽ hay hơn sao. Hơn nữa, con cũng muốn xem anh Aragon thế nào !
- Con không nhớ anh con nói gì sao ?
- Anh ấy nói con không được tỏ ra quen biết hay xen vào việc của anh ấy khi anh ấy đang ở ngoài cung, nhưng đâu có nói sẽ không cho con gặp đâu Phụ Vương !
- Con còn nhỏ, đi đường xa Ta không an tâm !
- Có đoàn hộ tống mà Cha, còn có cả anh Aragon nữa, ai dám làm hại con ! – công chúa hết sức nài nĩ ình.
- Công chúa nói cũng có lý thưa Bệ Hạ, Hoàng tử không thể ra mặt, để công chúa đi theo sẽ cho thấy chúng ta tôn trọng Foanton. Như vậy sẽ tốt hơn !
Eflen vui vẻ khi được ưng thuận, song ông làm thế phần vì muốn biết Aragon dạo gần đây như thế nào. Dạo gần đây ông thường hay có dự cảm sẽ có việc gì đó sắp xảy ra với Aragon nên tâm trạng bồn chồn, để Eflen có thể giải tỏa mối nghi hoặc bấy lâu.
JK


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui