- Dolenza bị bắt rồi !
- Cậu chắc chứ, hình như không phải cậu ta !
- Là cậu ấy, vóc dáng đó rất giống cậu ta, không biết hai người kia sao rồi !
“Chắc cũng đang bị còng lại rồi !” – Ragashu nghĩ.
- Tôi phải đi xem sao ! – Zerra quay lưng bỏ đi
- Đừng làm chuyện dại dột, không thì cậu cũng sẽ bị bắt, chúng sẽ chưa xứ lý vội đâu. Hãy chờ đi !
“Chờ đi, mi cũng sẽ gặp chúng sớm thôi ! Ở bên kia thế giới !”
Vangon mỉm cười nhìn một kẻ của Corodo bị bắt đi, bọn lính đang ở khắp nơi chắc chắn những kẻ kia cũng sẽ sớm bị bắt thôi, lần này gã phải thưởng lớn cho Ragashu mới được, ai mà nghĩ có tên to con trông có vẻ ngu đần đó lại là nội gián của Reiser cài vào Corodo suốt mấy năm qua. Vangon xoa cái cằm nhẵn nhụi của gã và đứng nép vào khi quân lính hò hét và chạy qua hành lang, chắc lại phát hiện ra tên Corodo nào nữa. Trong bộ quần áo sang trọng làm từ lụa và đính vô số ngọc, gã ngắm nhìn những chiếc cờ lớn của Foanton treo trên tường thành, nếu treo kèm cái đầu của tên Hoàng tử bé Corodo thì lộng lẫy biết bao. Cả cái vùng đất Foanton này sẽ ngoan ngoãn nằm dưới quyền của nữ hoàng quyền lực Reichenstein, chiến tranh sẽ xảy ra, sự sợ hãi sẽ phủ dài khắp nơi.
Phải, gã chờ mong ngày đó và quân đội của Reiser cũng đã sắp có đủ toàn lực để thực hiện cuộc chinh phạt lần nữa. Một cuộc chinh phạt ngầm nhưng dữ dội hơn bao giờ hết !
.
Tại Lupastheon, Vương Triều Targarien Đệ III,
Thủ Đô Alanda, Lâu Đài Hoàng Gia Alanda. Tại phòng họp hội đồng ở chính điện,
- Dolenza đang ở Foanton sao, quá liều lĩnh ! – Dilave Targarien bực tức nói.
- Vì sao lại lo lắng như vậy, Dolenza và Colwet dù ở Iftican hay Foanton vốn dĩ đều nguy hiểm ngang nhau ! – Lanna hỏi, giấu sự lo lắng đi song chất giọng hơi run lên đang phản bội cô.
- Đức Vua nói phải – Lorein xen vào - Foanton chẳng phải đang tiếp kiến sứ đoàn các nước sao ? Reiser cũng sẽ ở đó và làm sao biết được Reichenstein có làm điều gì bất lợi cho chúng ta không.
- Dolenza cũng đã lo lắng điều đó song Ngài ấy nói nếu có thể lập công, nội gián của chúng ta ở Corodo có thể moi móc thêm nhiều tin tức nội bộ hay ho ! – Charles tiếp lời, đôi mắt của anh lóe sáng lên, anh hiểu rõ tham vọng của Dolenza.
- Reiser đang động binh, chiến tranh sắp bắt đầu rồi. Ta dù sao vẫn nghĩ Dolenza nên ở Lupastheon thì tốt hơn. Dù rằng Dolenza nói sẽ trở về trong thời gian ngắn nữa nhưng như thế vẫn là quá mạo hiểm – Dilave tiếp lời.
- Gượm đã, nói đến đó. Dolenza nói trong Hoàng Tử Corodo đang ở trong doanh trại Iftican – Lanna thêm vào.
- Hoàng tử Corodo làm gì ở đó ? – Charles hỏi.
- Không rõ, nhưng theo một cách khách quan mà nói. Có lẽ anh ta muốn thâm nhập cuộc sống quân đội và Ngài ấy còn nói anh ta khá giỏi. Nhiều năm gần đây, việc vắng việc của anh ta khỏi triều chính làm chúng ta nghĩ anh ta là một kẻ vô dụng chỉ biết ẩn mình trong cung, song xem ra không đơn giản rồi ! – Lanna.
- Anh ta có được trọng dụng không ? - Dilave
- Trong kế hoạch Foanton lần này, tên Aragon đó cũng có tham gia !
- Để Hoàng tử của mình ngầm thâm nhập vào quân đội chỉ có hai nguyên do: một là Vua Enlebastandor muốn trui rèn đứa con của mình, hai là để ngầm kiểm tra những kẻ thân tín. Nhưng dù là với cách nào thì bọn Corodo cũng chẳng phải là những kẻ hữu dũng vô mưu, chúng đang toan tính gì đó. Hơn nữa quân trại của chúng cũng rất hùng mạnh, xem chừng cuộc chiến này, Lupastheon chúng ta không chỉ đối đầu với Reiser và nhiều khi còn có cả Corodo nữa – Dilave nói. Bầu không khí nặng nề bao quanh lấy phòng họp. Reiser bành trướng rộng về hướng bắc đã gây khó dễ ít nhiều cho Lupastheon. Nếu còn phải đối đầu với Corodo hùng mạnh nữa thì cơ hội chiến thắng quá ít ỏi.
- Dù sao thì, chúng ta sẽ có câu trả lời sớm thôi. Lo lắng cũng không làm kẻ thù yếu đi, chúng ta nên quay lại quân khu và tăng tốc quân sự.
- Đúng ! Dolenza gợi ý rằng, quân khu Wateririx nên cần thêm chiến thú biển Oart. Cảng bay ở Alanda cũng nên thêm nhiều tàu bay. Còn thành phố Wateririx đã xây dựng đến đâu rồi.
- Gần hoàn thành rồi và gần như không hề có trở ngại gì ? – Charles đắc ý nói.
- Còn tình hình quân sự ở Simbength ổn chứ !
Lanna và Lorein gật đầu:
- Song vẫn phải đảm bảo lai lịch bọn lính đó, kẻ tham không có sự trung thành – Lorein nói.
- Tôi đang tăng cường giám sát, những kẻ hai mang sẽ bị chặt đầu làm gương !
- Được, bây giờ thì quay lại đi. Ta sẽ đi khảo sát xem việc mua bán và sản xuất của Lupastheon có gì trục trặc không ! Còn các ngươi cũng quay về với công việc đi.
Họ cúi chào rồi rời khỏi phòng hội đồng. Lorein không kiềm được tiếng thở dài lo âu cho đến khi anh bắt gặp Shirin. Phải, Shirin Selat sau khi trở về từ Corodo đã bắt đầu gia nhập và quân đội và Dolenza nói anh nên để mắt và cất nhắc cô gái đó. Có thể không ở mặt chiến đầu nhưng Shirin là một người tốt và có tài nhất định sẽ giúp ích nhiều.
.
Tại Foanton, Lâu đài hoàng gia Foanton.
- Có một đám thích khách, người Corodo muốn ám sát Hoàng tử Ikanne ! Ngài tốt nhất nên soát cung Yfi trước khi quá muộn, đây là chân dung của chúng !
Đó là những gì gã nghe nói từ một vị tutan Vangon trong đoàn tháp tùng của Reiser, một kẻ mặt tròn và trọc đầu với quần áo màu mè hơn cả vườn hoa Fontoan. Còn gã là chỉ huy đội cận vệ hoàng gia, gã chẳng tin tưởng gì bọn Reiser, chúng cũng chẳng tốt lành gì khi thông báo tin tức đó, nếu là tên đó thì lại càng không. Gã quan sát từ cửa lớn trong phòng, đối diện phòng của tiểu thư xứ Incan vì hoàng tử đang ở trong phòng đó còn các phó tướng đều dẫn lính đi lùng bắt bọn Corodo hết cả.
- Buông tay ta ra ! – một giọng giận dữ vang lên trên hành làng khi bọn lính dẫn một gã thiếu niên à không, là thiếu nữ vào. Quần áo trông có vẻ là tên nô lệ của đoàn du mục với nón vải. Cô ta mặc loại áo trùm qua cổ và che gần hết khuôn mặt chỉ chừa đôi mắt.
Cô ta có đôi mắt đẹp.
- Tướng quân, chúng tôi bắt được gã này chạy trốn khi lục soát cung Yfi.
- Là một ả, lũ ngốc ! – gã mắng. Ánh mắt của cô ta rất dữ, nó chứa sự sợ hãi nhưng hung dữ khác hẳn với những ả phạm tội.
Gã giật áo cổ áo xuống, khuôn mặt cô ả lấm lem bột bánh song có thể thấy đó là một thiếu nữ đẹp. Quá đẹp để làm một nô lệ:
- Mi là ai ?
- Thả ta ra ! - ả rít lên.
- Hẳn là gián điệp Corodo, hãy tra khảo ả đi ! – một gã phó tướng nói.
- Ta không phải, và nếu các ngươi dám rat ay. Ta thề có ngày ngươi sẽ hối hận đấy ! - ả nói.
- Vậy mì là ai ?
Ả hít vào một hơi và nói:
- Hãy nhắn với tiểu thư Izabélle của xứ Incan đến, hãy nói Cireen muốn gặp cô ấy !
- Câm miệng, còn dám nói láo ! – phó tướng quân tát vào mặt ả làm khuôn mặt ả lệch sang một bên, máu tuôn qua khóe môi và ả nói
- Ta là bạn thân thiết nhất của tiểu thư Izabélle ! - ả nói không thèm liếc mắt nhìn những kẻ khác và chỉ nhìn gã vì ả biết gã là người nắm quyền cao nhất ở đây.
- Vậy tại sao ngươi lại phải mặc trang phục nô lệ và còn có cái này ! – gã cầm một thanh chủy ngắn lấy ra từ thắt lưng ả và nói.
- Nếu muốn biết thì gọi Izabélle đến đây, nếu không, được, cứ tra khảo Ta đi và giết Ta đi. Ngươi cũng biết Thái tử Ikanne sủng ái ai nhất và muốn chọn ai làm thái tử phi đúng chứ ! Nếu Izabélle làm thái tử phi, Ta chắc chắn tiểu thư sẽ lấy đầu ngươi và rải xác Ngươi đấy ! Bây giờ thì làm đi ! - Ả nói, không điên tiết cũng chẳng tỏ lộ nhiều cảm xúc. Giọng ả lạnh và đầy quyền lực như thể chính ả là một tiểu thư danh giá, và cũng có thể như thế thật. Trang phục có thể thay đổi song tính cách và giọng điệu thì khó bắt chước, nếu không phải khoác trên mình bộ trang phục nô lệ đó thì rất có thể là một tiểu thư của tiểu quốc Incan.
- Mời tiểu thư Izabélle đến đi !
Gã lính trông có vẻ hơi bất mãn nhưng vẫn gật đầu:
- Vâng thưa tướng quân.
….
Hoàng tử Ikanne ngồi trong phòng Izabélle và nắm lấy tay nàng. Gã hôn dọc lên tay nàng và vuốt ve nó:
- Nàng không cần phải e sợ, Bélle. Từ từ rồi cũng sẽ quen !
Izabélle nở nụ cười e dè với gã. Nàng rất xinh đẹp, mái tóc đỏ rực lửa và xoăn lên như ánh lửa, nước da bánh mật quyến rũ, đôi mắt to và sâu hút hồn. Nàng có thân hình bốc lửa và một gia thế hoành tráng, nàng là tất cả những gì Ikanne cần cho việc củng cố quyền lực và thỏa mãn chính con người gã.
“Không đâu, hoàng tử ạ ! Ta không giống những phụ nữ khác của ngươi, Ta sẽ không bao giờ quen với sự động chạm của kẻ như ngươi !” – nàng nghĩ khi Ikanne nhìn nàng bằng ánh mắt tràn đầy ham muốn tầm thường của đàn ông. Nàng căm ghét hắn nhưng cha nàng lại muốn nàng lấy hắn vì tiểu quốc Incan.
- Sáng mai đã là đại tiệc, Ngài nên về phòng nghỉ ngơi cho khỏe ! – nàng nói.
- Ừ, thì Ta đang ‘về phòng’ đây ! – gã nói, ý tứ khiếm nhã châm chọc. Foanton và Incan đều biết, Ikanne sẽ chọn Izabélle, cao nhất là làm thái tử phi hay chí ít cũng là phi tần. Tóm lại ngoài việc giữ vai trò là một người của thái tử quản lý Harem Hoàng thất thì là một phụ nữ cùng chung chăn gối với gã. Cho nên việc Ikanne có ‘giở trò’ với Izabélle vào trước ngày sắc phong chính thức thì cũng là chuyện dù nàng có gào thét phản đối cũng chẳng có ai đứng ra bảo vệ. Chưa kể, tuy Địa Ngục đã thay đổi và tiếp thu chút nên văn minh và nhân cách từ thì đây vẫn là Địa Ngục, xứ sở của quỷ. Và tình dục là chuyện thường để thỏa mãn nhu cầu của những kẻ không có nhân tính ở đây.
- Ý tôi là phòng của Ngài, thưa Hoàng tử ! – Izabélle nhắc lại, vẻ khó chịu. Tay gã vuốt trên má nàng và chạm vào cổ. Gã càng lúc càng tiến gần và hướng nàng về phía phòng ngủ.
- Không đâu, con chim bé bỏng. Ta muốn đêm nay nàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời Ta ! Chẳng phải nàng đang chờ Ta nên mới đuổi hết gia nhân đi hay sao ?
- Hoàng tử, chỉ là ngày mai thì tôi đã là của Ngài. Lúc đó vẫn chưa muộn mà ! – nàng nói.
- Không, không ! Ta không thích chờ đợi. Và nàng sẽ không có cái cớ nào để trốn đâu ! Nàng có thể chạy trốn ở Incan nhưng không phải ở đây– gã nói rồi bế thốc nàng ta lên.
- Ngài làm gì vậy ? Bỏ tôi xuống ! – Izabélle hoảng loạn hét lớn và đập tay vào người gã. Song gã cúi xuống hôn lên nàng và trước ngực nàng một cách sỗ sàng và sải bước nhanh về phòng ngủ với nụ cười bỡn cợt trên môi.
Một tiếng gõ cửa vang lên:
- Tiểu thư Izabélle !
Ikanne thở ra bực tức vì có kẻ cắt ngang, Izabélle mừng rỡ chộp cơ hội mở ngay cửa ra:
- Tiểu thư Izabélle, có một người tên Cireen nói có quen biết và muốn gặp tiểu thư !
- Cireen ? – Izabélle hỏi lại và nói – hãy dẫn Ta đi gặp cô ấy !
- Vâng, thưa tiểu thư !
Izabélle bước đi, Ikanee tiếc nuối theo sau và lườm tên lính đến rách cả mắt. Theo sau là hai tên lính gác, một tên có mắt ti hí và tên còn lại thì chằn chịt sẹo trên mặt.
Izabélle tiến vào căn phòng gần đó. Cô gái tên Cireen quay lại và gọi lớn:
- Ôi, Izabélle !
- Cireen ! – cô mỉm cười và Cireen nhào đến và ôm chầm lấy cô – cô có sao không ? – Izabélle hỏi và sờ tay lên một bên má ửng đỏ của cô gái nọ rồi xuýt xoa.
Ikanne quát tháo bọn lính và chúng nhanh chóng nói rõ mọi chuyện. Ikanne nói:
- Xin tiểu thư thứ lỗi cho sự thô lỗ của bọn họ. Hãy đi chuẩn bị phục vụ tiểu thư cho chu đáo hiểu chưa ? – bọn lính và người hầu nhanh chóng dời đi.
Izabélle đưa Cireen về phòng mình và nói:
- Hãy tắm rửa và thay quần áo đi đã !
- Khoan, tôi còn một việc nhất định phải nói ! Tôi có thể nói riêng được không ! – Cireen đảo mắt nhìn đám binh lính xung quanh. Hoàng tử Ikanne và chỉ huy cận vệ quân ra lệnh cho đội cận vệ ra ngoài và Cireen bắt đầu nói – tôi theo Izabélle vì muốn đảm bảo an toàn cho cô ấy, ban đầu chỉ là vì mục đích an toàn. Song tối qua ở quán rượu, tôi đã vô tình nghe được hai kẻ lạ mặt nói chuyện. Chúng nói – Cireen nheo mắt như để nhớ lại – Ikanne không thể làm hoàng tử phi và còn có nhắc đến tên của cả Hoàng tử Ikanne nữa !
- Thật sao ? Chúng như thế nào ?
- Chúng mặc áo choàng nên tôi không biết song qua phục sức trên tay, trong có vẻ rất giàu có. Một kẻ nói giọng Foanton, một kẻ kia hình như có gốc Reiser hay Lupastheon, tôi không chắc lắm nhưng gã có thân hình hơi béo và nói bằng giọng mũi. Gã đó với gã hình như có nhắc đến hành thích, tôi không rành tiếng Foanton nhưng bọn chúng làm tôi lo lắng nên tôi mới lén lút theo sau.
- Vậy sao không đường hoàng chính thống vào, mà tiểu thư lại phải cải trang – Chỉ huy cận vệ hỏi.
- Địch đứng trong tối, nếu tôi đứng ngoài sáng thì chẳng phải khó bắt chúng hay sao ! Hơn nữa, đóng vai nô lệ thì khó bị phát hiện cho đến khi Ngài bắt tôi !
- Được rồi, chúng tôi sẽ tăng cường cảnh giác để đảm bảo an toàn. Cảm ơn tiểu thư !
Cireen cùng Izabélle về phòng. Cô gái bước phòng tắm chuẩn bị sẵn, từ sau tấm rèm, hai tên lính gác mang chiếc rương được vài trang phục và phục sức vào. Một tên gỡ mũ sắt, nhìn cô và nói:
- Làm tốt lắm Dolenza ! – gã mặt sẹo nói nhìn Cireen , không Dolenza mới đúng.
“Hay thật !” – Dolenza xoa bên má bỏng rát khi nhìn bóng mình xuống hồ nước. Tuy hoàn thành vở kịch rất tốt nhưng Dolenza không thích chút nào. Tại sao lại bắt nàng cải trang nữ chứ. Tiarthrone đã đoán biết được rằng Reiser có cử gián điệp vào và hắn đã gọi Dolenza, Colwet và Zerra đến để thay đổi kế hoạch. Hắn tài giỏi nhưng cũng thật thâm hiểm, không chỉ ngờ biết Ragashu là tay chân của Reichenstein và còn dùng gã làm một bước cho kế hoạch này của mình, song trước hết Dolenza phải đóng một vở kịch mở màn thú vị trước. Dolenza sẽ dùng dịch Odin và biến đổi thành tiểu thư Cireen xứ Incan trong một thời gian ngắn. Tất cả những thứ này là tạm thời che mắt tay chân của Reiser và chuẩn bị cho bước tiếp theo.
- Mặt ngươi không sao chứ ? – Tiarthrone trong vai gã lính mặt đầy sẹo hỏi.
- Không sao, bây giờ phiền hai người, tôi phải tắm và thay y phục đã !
- Thì cứ tắm đi, cùng là đàn ông với nhau cả thôi ! – Tiarthrone nói khi nhìn quanh căn phòng tắm sang trọng.
- Đi ngay không tôi hét lên bây giờ ! – Dolenza nói bằng giọng đầy chất hâm dọa.
Colwet giật tay hắn và kéo hắn ra ngoài.
Chỉ huy bước ra, gã lườm mắt nhìn gã phó tướng quân và nói:
- Ngươi đừng có hở chút là tát người khác. Cũng may cô tiểu thư đó không phiền nàn không thì Ta nghĩ Hoàng tử không ngần ngại phạt tội ngươi đâu.
- Vâng thưa Ngài !
- Quay lại kiểm tra kĩ lưỡng đi !
Chỉ huy đội cận vệ tiếp tục việc kiểm soát của mình.
- Tướng quân Cedroc ! Việc tôi nói với Ngài, đã tới đâu rồi !
‘Một kẻ kia hình như có gốc Reiser hay Lupastheon … gã có thân hình hơi béo và nói bằng giọng mũi – cô tiểu thư đó đã nói vậy, nếu vậy có lẽ nào là gã này không ! Nếu vậy thì…’
Cedroc nghĩ khi nhìn Vangon, đoạn ông gật đầu và nói:
- Ngài Vangon, tôi đã bắt được một kẻ và đang giữ vài kẻ đáng ngờ. Dù sớm hay muộn cũng sẽ tìm ra thôi ! Rất cảm ơn Ngài đã cảnh báo !
Cedroc chào rồi quay đi, Reiser chẳng rỗi rãi đến mức lại giúp sức và cảnh báo cho Foaton. Có lẽ vị tiểu thư đó nói đúng, chúng ta cần phải cẩn trọng với Reiser.
.
Reiser, Dãy núi Rofw, lâu đài Rofw.
- Mọi chuyện thế nào rồi ? – Reichenstein nhìn vào mặt mâm phủ dầy cát đang phản chiếu hình ảnh của Vangon
- Tiến triển rất tốt thưa Nữ Hoàng ! – gã đàn ông trọc gật đầu.
- Được, hãy tiếp tục đi ! – bà ta hất vạt áo và đống cát xoáy tròn trên đĩa mâm ngọc và quay về như cũ.
Nữ Hoàng Reichenstein tựa cằm trên tay, khuôn mặt đẹp sắc sảo của bà ta tỏ lộ sự thích thú khi mắt dán vào bản địa đồ trên bàn. Reiser bành trướng về phía bắc và nuốt chửng các tiểu quốc và tộc người, bây giờ ở phía bắc, Reiser đã giáp với vùng núi đá Carefy, xét về diện tích và dân cư thì Reiser hiện có lãnh thổ to nhất và dân cư đông đúc nhất.
Reichenstein trong bộ hoàng tộc màu đen, trang phục cầu kì đính với đá hắc tính quý cùng ngàn chiếc lông vũ của hắc công làm bà ta mang vẻ quyền lực và tàn ác. Song vẻ đẹp của bà không hề phai tàn đi sau ngần ấy năm, một vẻ đẹp của quý phu nhân và tham vọng của ác quỷ quệnh vào bà ta. Mục đích của bà ta là Anatoly, đất nước của Luciparen, đứa con còn sót lại của Chúa Tể cũ và cái gai cần nhổ đi.
Song không chỉ có Luciparen mà bà ta hiện còn cảm thấy chướng mắt với một kẻ nữa- Aragon.
Tên Hoàng tử Corodo, một thằng nhóc vốn dĩ là con hoang hay tệ hơn không mang được dòng máu Hoàng tộc Enlebastandor trong người. Một thằng nhóc suốt tuổi đời còn thua xa bà ta, không dấn thân vào bất kì cuộc khởi binh hay hoạt động chính trị nào, cũng như chưa một lần gây chiến với bà ta. Không phải vì thằng nhóc đó là Hoàng tử hiện tại duy nhất của Corodo vì vua Enlebastandor đệ I, như bất cứ người đàn ông nào, có thể có hàng đống con hoang chưa hoặc không được thừa nhận.
Vậy lý do là gì ?
Hỏi vì sao tên hoàng tử con hoang đó lại làm bà ta khó chịu ư ?
Vì nó làm bà ta nhớ đến kẻ thù số một của mình : Điện Hạ Ara, vua của Luxephin.
Chẳng có mối liên hệ gì rõ ràng giữa hai kẻ đó, song là bà ta tin vào dự cảm của mình. Theo lời mật báo, ngày thằng nhỏ đó nhập cung thì chòm sao Angantus vốn đã âm ỉ le lói suốt bao năm bỗng sáng tỏ trên bầu trời. Tuy đó là chuyện quá lâu song bà ta còn nhớ rất rõ rằng sau cái đêm mà tên Vua Luxephin đó quyết chiến ở thành đô, Agantus cũng lụi tắt theo hơi thở của hắn.
Trước đây, đối thủ mạnh của bà ta chính là Hoàng Hậu Vrellon, mẹ của Ara. Một ả đàn bà xinh đẹp và sắc sảo, ả chiếm hết sự quan tâm và chú ý của Chúa Tể, không một phi tần nào dưới trướng có thể xen vào cho đến khi Reichenstein xuất hiện và qua một đêm duy nhất với Chúa tể, đã mang thai. Nếu nói về nhan sắc, khó có thể nói Hoàng Hậu Vrellon hay Reichenstein vượt trội hơn người kia. Vrellon rất sắc sảo và hết sức bảo vệ đứa con trai của mình, Hoàng tử Ara. Khi đó thằng nhóc đó tuy nhỏ tuổi hơn đứa con của bà ta song quyền lực và quyền thừa kế hoàn toàn bượt trội. Nhìn Vrellon cùng đứa con trai ả làm bà ta ngày đêm khó chịu, song Vrellon không ngu đần như những ả đàn bà khác để bà ta dễ dàng thao túng. Song xét về thủ đoạn thì còn không bằng Reichenstein. Đó là lý do vì sao sau bảy năm nhập cung, Reichenstein đã khiến Chúa Tể lập mình thành Hoàng Hậu và lập con trai làm Nhị Hoàng tử sau khi tự tay ông ta giết chết Hoàng hậu yêu quý Vrellon của mình.
Dụ dỗ không được thì dọa nạt, uy hiếp. Không thì giết chết !
Tam Hoàng Tử khi đó còn rất nhỏ, chỉ vừa hơn sáu tuổi. Bà ta nghĩ sau khi chứng kiến Hoàng Hậu bị giết bởi chính tay cha mình, Ara sẽ sớm đi theo gót của mẹ nó. Song đó không còn là thằng nhỏ nữa, bà ta nhớ rõ ánh mắt của Tam Hoàng tử nhìn bà ta vào lúc mẹ nó chết cũng như lúc bà ta đăng cơ. Sự tàn độc, khinh miệt và đầy tham vọng bám chặt vào đôi mắt từng rất ngây ngô của thằng bé. Nó trưởng thành hơn cả hai người anh của nó, không, một trong số hai người anh đó nó đã sớm xem là kẻ thù. Và mặc bao nhiêu toan tính, bà vẫn không thể ám hại thằng nhóc đó. Bà ta không biết vì nóo sở hữu dòng máu thuần khiết hay có sức mạnh khủng khiếp hay chính sự khinh miệt căm thù làm tam hoàng tử mạnh mẽ song bao nhiêu lần cố giết chết đều không thành. Cuối cùng, bà ta xúi giục Chúa tể, nói những lời phản trắc và ám muội với ông ta và tất nhiên cùng ma thuật, đẩy Tam hoàng tử đến vùng đất Luxephin vốn cằn cỏi, nghèo nàn.
Nhưng kết quả sau vài năm, nơi đó lại trở thành một vương quốc cường thịnh. Cái chết của con trai bà ta xảy ra và Ara hoàn toàn đứng ngoài phủi tay như kẻ hoàn toàn vô can, song bà ta biết rõ hắn đã làm điều đó, đó là điều hắn luôn muốn làm sau ngần ấy năm vì mẹ hắn. Ara cùng ả phi tần cùng những tướng lĩnh của hắn, bà ta thề sẽ giết sạch chúng. Song Ara đã tạo một cuộc phản kích khinh khiếp trước khi chết, trận chiến thành Luxephin, bà ta không bao giờ có thể quên. Khi Ara đã chết, bà ta nghĩ cái gai đã hoàn toàn nhổ, và bà ta bắt đầu thao túng quyền lực. Cho một lúc, khi bà ta gần như làm chủ được thế giới thì một kẻ tên Decrete xuất hiện dưới màu cờ Luxephin, đã làm cho bà ta bất ngờ đến mức phải lùi đến vùng đất này. Tuy quân của Decrete cũng thiệt hại, song quân Reiser chết rất nhiều trong cuộc chiến đó và bà ta nhận ra bà ta dường như đã bỏ sót kẻ nào trong số những kẻ thân cận của hắn, một vị tướng nào đó hay chính là tên Tam Hoàng tử đó vẫn chưa chết.
Và sau đó Corodo và Lupastheon thành lập và dành quyền tự trị riêng và lớn mạnh từng ngày. Decrete cũng biến mất như cách tên Tam Hoàng Tử đó hay gây bất ngờ.
Rồi một ngày mật thư báo về kèm theo một câu chuyện khi Aragon xuất hiện. Tóm lại bà ta luôn có cảm giác không yên lòng khi nhắc đến tên Hoàng Tử đó, và tên Aragon đó làm bà ta lo âu. Hắn đang ở trong quân trại Iftican và ẩn thân khỏi danh tánh thật của mình, việc ám sát đáng lý phải dễ dàng song đã mấy lần không thành nên càng làm bà ta ngàn lần muốn lấy đầu hắn hơn ai hết.
‘Rốt cuộc là do hắn may mắn, do hắn tài giỏi hay …’ – Reichenstein nhịp tay, cảm thấy điều bà ta nghĩ tới rất vô lý song theo một cách nào đó không có nghĩa là không thể xảy ra – ‘ tên Aragon đó thật sự có liên quan đến Tam hoàng tử ! Dù gì lần này hắn cũng phải chết !’
.
Tại Foanton
Dolenza sau một lát tắm rửa sạch sẽ và thay y phục. Người hầu lấy trang phục và khoác lên người nàng:
- Không có bộ nào dễ nhìn hơn hay sao ? – Dolenza để người hầu giúp mình mặc trang phục, nàng nhìn bộ trang phục và than vãn. Phụ nữ xứ Incan có cách ăn mặc giống vùng Persian thời cổ, trang phục để lộ phần eo gợi cảm và có mạng che mặt. Nhưng gợi cảm không phải là thứ nàng muốn. Những vải lụa sang trọng nhẹ nhàng phủ qua làn da trắng của nàng, chúng làm nàng thấy vướn víu vì những tiểu tiết tinh xảo được thêu và cẩn trên vải. Mái tóc ngắn buộc lại và đeo một chuỗi ngọc dài trước khi phủ tấm mạn lên, một viên ngọc xanh.
- Người không thích bộ này sao ?
- Không, có tiếp tục đi ! – Dolenza thở dài nói.
Người hầu đưa đĩa đồng trước mặt để nàng có thể nhìn thấy mình:
- Tiểu thư thật xinh đẹp !
‘Nếu để chiến binh của Lupastheon hay Iftican thấy, họ nhất định sẽ chẳng nhận ra mình nữa’ Tiarthrone đã bảo nàng thay đổi ngoại hình bằng dịch Odin. Dolenza thậm chí chẳng sử dụng vì vốn dĩ nàng đã là con gái và nàng đã để nước da trắng tự nhiên thay gì nâu sậm như thường để không ai có nhận ra nàng qua tấm phát họa thích khách. Nhưng bây giờ nàng bắt đầu nghi ngờ việc làm của mình hơi thái quá.
Hoàng tử Ikanne vẫn ngồi đó cùng với Izabélle, theo lễ, Dolenza phải cảm tạ Ikanne dù nàng chẳng thích ánh mắt gã nhìn mình chút nào.
Izabélle là cô gái đẹp nhất Incan, có thể là cả vùng thảo nguyên Dimcan này cũng nên, đã có lần gã nghĩ sẽ không thể gặp được ai đẹp như nàng trừ phi là Hoàng Hậu Reichenstein hay thần tiên. Song khi nhìn thấy Cireen , gã đã nghĩ mình đã bỏ sót mất một người.
Nước da trắng, mái tóc đỏ và đôi mắt. Một đôi mắt đẹp. Nếu tinh hoa tất cả đại dương này có thể đọng lại thành ngọc, thì đó chính là đôi mắt ấy. Ikanee nghĩ, nó sáng và long lanh, đẹp gấp trăm lần viên ngọc trên trán nàng ta nhưng nó phảng phất sự kiêu hãnh và lạnh lùng. Với ánh mắt đó, nàng ấy tựa như nữ hoàng mà người ta không thể chạm vào được, nhưng vật không thể chạm vào càng tạo ra niềm ham muốn hơn bao giờ hết. Gã đã sớm nhận ra vẻ đẹp của nàng ta trông bộ trang phục nô lệ thô kệch nhưng sự thật còn vượt qua cả mức gã nghĩ.
Tiarthrone nhìn Dolenza có cảm giác hệt như có vật khó chịu đang chèn ép ở ngực, nó làm hắn khó thở. Hắn dẫu đã biết Dolenza rất điển trai, một vẻ đẹp phảng phất chút mềm mại cảu giới nữ, hắn cũng biết Dolenza nếu dùng dịch Odin sẽ còn xinh đẹp hơn nữa nhưng không nghĩ lại đến như thế. Chỉ cần nhìn ánh mắt ngây dại của Ikanee cũng biết Dolenza, dù không cố tình, cũng đã phần nào chiếm được cảm tình của tên hoàng tử trụy lạc đó, một cảm tình hoàn toàn chẳng khác mấy với thứ Ikanne dành cho Izabélle.
Izabélle cũng nằm trong kế hoạch này, nàng biết về việc có một lính biệt kích sẽ cải trang thành nữ và đóng kịch song khi nhìn thấy Cireen , nàng bắt đầu nghi ngờ điều đó. Cireen không có vẻ quyến rũ như nàng, cũng phải vẻ thơ ngây của thiếu nữ trẻ tuổi. Nhưng lại có vẻ kiêu hãnh đến lạnh lẽo, nhưng không thể phủ nhận được rằng nó thu hút. Đường nét trên khuôn mặt như kẻ vẽ và hút mắt người.
Cireen hay Dolenza nhún người chào Ikanne:
- Cảm ơn sự giúp đỡ và lòng hiếu khách của Ngài, thưa Hoàng tử cao quý !
- Đó là nhiệm vụ của Ta, đặc biệt là đối với một tiểu thư xinh đẹp như nàng ! – Ikanne hôn lên tay nàng và nhìn nàng bằng ánh mắt đa tình. Dolenza đứng thẳng lên, nàng đã sống dưới lốt của nam nhi quá lâu để nhầm lẫn với sự duyên dáng của nữ giới. Nàng tự nhủ mình phải từ tốn hoặc không bọn lính có thể nhận ra điểm kì quặc từ một cô gái thô kệch.
- Ngài thật đáng mến ! – Dolenza nói và mỉm cười
“Thằng nhóc đáng ra không nên nói, tệ hơn là đừng bao giờ cười !” – Tiarthrone càm giác một cảm giác vừa giống sự khó chịu vừa như không giống trỗi dậy trông hắn. Nhìn cách Dolenza mỉm cười, hắn ngờ rằng Ikanne sẽ nhầm lẫn đó là một cách đáp lại ý tình của gã.
- Tên nàng là ?
- Cireen Cathaway ! Thưa Điện Hạ ! – nàng đáp.
- Ta chưa từng nghe về nàng trước đây !
- Tôi là con gái của một thương nhân thưa ngài, đó là có thể là lý do chúng tôi chưa có dịp gặp người cao quý như Ngài ! – ‘sao hắn hỏi nhiều thế’, Dolenza ngầm than phiền.
- Với sắc đẹp như thế thì nàng xứng đáng nhiều hơn là gặp Ta !
Dolenza cúi đầu xuống, vẻ e lệ nhưng qua quan sát hắn thấy Dolenza chỉ đang đóng kịch thôi. Ánh mắt của Dolenza phảng phất chút khát khao kiềm nén muốn cho tên Hoàng tử đó một nhát kiếm.
- Ngài quá khen ! – nàng mỉm cười, nụ cười kiều diễm nhất của thiếu nữ làm Ikanne không khỏi rung động. ‘Nàng ta thật đẹp, nếu được ăn mặc gấm lụa sang trọng hơn nữa thì sẽ còn đẹp thế nào đây ?’ – gã tự hỏi.
Tiarthrone nghe Dolenza nói và thầm nghĩ - “Không, không hề quá khen đâu ! Và nếu Ngươi không ngừng ngay sự duyên dáng đó, Ta đem cả thành Iftican đảm bảo đêm nay Ngươi có vùng vẫy cũng không thoát khỏi giường của gã đâu”
- Hãy nghỉ ngơi và chuẩn bị cho yến tiệc đi ! Ta sẽ gặp lại các tiểu thư sau !
“Các tiểu thư ư ?”
Kế hoạch của Tiarthrone đã hoàn thành một nửa, còn nửa còn lại khó nhất nhưng cũng là quan trọng nhất. Izabélle đã nói với Ikanne để giữ kín việc này và gã cũng đã đồng ý rằng như thế sẽ hay hơn.
Izabélle nhìn Dolenza với ánh mắt đầy hoài nghi khi không biết người kia là nam hay nữ. Nàng cũng nghe nói về thuật Godia nhưng chưa thấy ai tài như thế
- Cậu ta thật là con trai ? – Izabélle không thể tin được là nàng lại sai. Nàng là phụ nữ tất nhiên là hiểu phụ nữ nhất. Vậy mà nhầm sao.
- Ừ, cậu ta là đàn ông ! – hắn nói không nhìn lại, giọng đanh chắc để thuyết phục cả mình.
Colwet và Dolenza ngầm thở phào nhẹ nhõm. Tiarthorne nổi tiếng thông minh, song có vẻ hắn đã tin tưởng Dolenza hơn bản chất hay hoài nghi của mình. Tuy nói thế song trong lòng Tiarthorne không khỏi hoài nghi, đúng là hắn biết Dolenza có thân hình thiếu cơ bắp, tuy cao nhưng lại. Nhưng không nhất thiết phải mỏng mảnh như thiếu nữ như thế. Khuôn mặt cũng chẳng nam tính nhưng chưa bao giờ nghĩ thiếu niên đó lại giống con gái như thế. Khi khoác lên người bộ phục trang của Izabélle thì quả thật là rất đáng kinh ngạc, là một nhan sắc thậm chí hiếm có ở cả giới nữ phù hoa. Nhưng chất giọng trầm khàn và tài năng chiến đấu đó, dường như là không thể ở phụ nữ, điều đó thật quá sức. Không lý nào có người phụ nữ nào lại khỏe và giỏi binh kiếm như thế. Không phải là không có, Reichenstein là đại diện người đàn bà tham vọng và giỏi phép thuật và trực tiếp chỉ đạo quân đội nhưng chuyện đó không hề phổ biến vì muốn làm được hẳn phải mang dòng máu thuần khiết hùng mạnh hoặc dã xuất thân hết sức cao quý. Sau một hồi suy nghĩ, hắn quay sang nhìn thiếu niên. Trên bàn ăn, Hắn thấy Dolenza đang nốc ly nước và ăn với khí thế của một con báo rừng, không biết nên gọi là báo hay heo rừng nữa. Cậu ta ăn khủng khiếp hệt như con Cater cậu ta cưỡi, còn cười lớn trước trò cười của Colwet . Chưa kể hắn còn bắt gặp cậu ta liếc nhìn vào đường cong của Izabélle với ánh mắt không được tốt lành cho lắm.
Ôi, đàn ông ! Tràn đầy dục vọng !
Dolenza cảm giác yên tâm một chút khi không thấy Tiarthorne soi mói mình nữa, nàng quả thật không còn nhét nổi thêm chút thức ăn nào nữa nhưng vẫn phải ăn như kẻ phàm ăn. Chưa kể còn phải ‘thất lễ’ với tiểu thư tộc Incan vì ánh mắt trơ trẽn của mình song cái giá phải trả là xóa bỏ sự nghi ngờ của hắn.
Tiarthorne nghĩ hắn đã quá dỗi hơi nghĩ cho Dolenza rồi, cậu ta rõ ràng là con trai. Sự chắc chắn đó làm hắn thấy yên lòng tuy có hơi thất vọng một chút, một chút quá nhỏ để để hắn nhận ra.
Nhưng đáng tiếc là hắn đã sai.
Zerra thay canh và hiện đang đứng gác ngoài khu vườn của nhà vua, nàng nghe tiếng đẩy cửa phát ra từ gian phòng và Hoàng tử Ikanne bước vào thư phòng của nhà vua Tulakan, gã lướt qua những cái đầu cúi thấp thi lễ và ngồi phịch xuống chiếc ghế to và dài nửa trượng phủ bằng da loài gấu rừng.
- Sao, có phát hiện ra do thám gì không ? – Tulakan hỏi, tướng của đội cận vệ hoàng gia vừa báo cáo không thấy ai lạ trong đoàn người Incan cả song cũng nói cho ông nghe về việc cô tiểu thư Cireen đã nói. Ông đã bảo con trai mình cùng một vài người thân cận đi thăm hỏi phòng của các vị công nương cốt để xem xét có bất kì thứ gì lạ không. Duy chỉ có điều đứa con trai của ông lại dành thời gian đó để nhằm mục đích khác.
- Làm gì có, Corodo dám giở trò với chúng ta sao ! Bà nữ hoàng Reichenstein đó đang chơi xỏ cha con chúng ta đấy ! Cũng không biết chừng bà ta lại là kẻ muốn hãm hại chúng ta ! – Ikanne xua tay. Gã quả thật chẳng thấy gì lạ, nếu lạ nhất thì phát hiện ra Izabélle của tộc Incan có đi cùng một người bạn. Nhưng có xá chi, phụ nữ chẳng thể làm gì ngoài việc chiều chuộng đàn ông và sống dựa vào họ, tuyên ngôn bình đẳng là thứ cổ tích sa hoa; chưa kể thiếu nữ tên Cireen đó lại là thiếu nữ đẹp. Nghĩ đến đó gã chợt mỉm cười.
- Đừng khinh địch, con trai ! Tuy Corodo chưa bộc lộ dã tâm thâu tóm nhưng không có nghĩa là họ không có dã tâm đó, nếu giao chiến với họ sẽ bất lợi cho chúng ta.
- Reichenstein cũng không phải là kẻ đáng tin thưa cha, một kẻ có thể bán đứng Chúa Tể một lần thì có thể làm bất cứ điều gì ! – Ikanne nói và rời khỏi phòng, chợt khựng lại – con sẽ lập thêm phi tần.
- Là ai ?
- Một người vừa đến, à không, nói chính xác là lính của chúng ta vừa bắt cô ấy !
- Cô ta là nô lệ ư ?
- Nếu nô lệ có thể đẹp như thế thì con sẽ chẳng ngần ngại mà mua hết nô lệ trên thế gian này đâu cha à. Và không, đó là người của Izabélle. Nhưng cô ấy sẽ sớm là phi tần xinh đẹp của riêng con – gã nói khi nhìn Tulakan và cười lớn.
“phi tần xinh đẹp” – Zerra bỗng cảm giác bất an, “ ‘cô gái vừa bị bắt’ , ‘xinh đẹp’, có lý nào …!’
- Cireen Cathaway ! – nói rồi gã quay người đi.
“Dolenza sao ! Sẽ là phi tần của Ikanne ?’ – một sự tức giận và khó chịu bao trùm người anh. Siết chặt thanh kiếm, anh tự nhủ mình không được manh động song sự giận dữ vô cớ vẫn trào dâng không ngưng. Anh sẽ không để gã chạm đến Dolenza, không bao giờ dù Dolenza có phải là thiếu nữ thật sự hay không đi chăng nữa.
JK
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...