Đó chỉ đơn giản là một mẩu tin rằng có một cô gái mất tích tại vịnh biển Santa Monica hay chỉ là một tời chiếu thư ghi vỏn vẹn rằng một đế quốc hùng cường của Địa ngục đã sụp đổ . Nhưng đằng sau những việc dó có mấy ai hiểu được rằng là cả một câu chuyện dài. Là đau khổ, tuyệt vọng pha lẫn với hạnh phúc hiếm có, niềm tin và hi vọng tràn trề.
Mấy ai hiểu được cuộc sống này vô cùng tàn nhẫn ! Là con người làm cho nó tàn nhẫn như thế này .
Và không ai trên đời này hiểu rằng có một tình yêu đã phải trả một cái giá quá đắt. Đắt đến nỗi dù có chết cũng không biết có thể bù đắp hay không .
Vậy công bằng có tồn tại hay không ?
Tình yêu có thật sự thần thánh hay không ?
Ước mơ cũng có lúc vỡ nát như pha lê !
Câu chuyện khép lại có thể nhạt nhưng cũng có thể theo kiếu khác sâu vào tận trong tim ! Khắc những câu hỏi chưa có lời đáp, khắc vào những giây phút đẹp đẽ nhất và cũng đau đớn nhất.
Khắc vào từng chút một trong cơ thể người trong cuộc. Nhưng người đó đã không tiết lộ và vĩnh viễn vùi chôn theo cái chết của mình.....
.
…
Một năm
Hai năm
Năm năm
Mười năm ở Thiên Đàng bằng 100 năm con người trôi qua.
Năm 2112, 100 trăm năm sau bi kịch đó,
Raphel tuy chưa quên hẳn nhưng cũng đã khuây khỏa phần nào. Tâm trạng anh đã khá hơn sau một khoảng thời gian dài, anh chấp nhận sự mất mát của cô gái đó vì anh đã suy ngẫm ra nhiều điều sau cái chết đó !
Trên vịnh biển Santa Monica, có một anh thanh niên trên bến cảng, anh thả những bông hoa hồng xuống biển.
Thứ nước biển hôm xanh hơn thường ngày, có lẽ chúng cũng biết, cách đây mười năm, công chúa của chúng đã chết ở đây.
Không phải là cổ tích, không phải chuyện tình đẹp của Hoàng Tử và Công Chúa
Không kết thúc có hậu
Không gì hết.
Ai nói đời là cổ tích !
Ai nói tình yêu là sự cứu rỗi !
Cuộc đời thực tế và rất tàn nhẫn .
Tất cả đều sai lệch, xét cho cùng tình yêu của hai người này là lưỡi dao giết chết lẫn nhau nhưng chết thì sao chứ. Haida hay Ara chưa một lần hối hận. Vì đơn giản họ sống thật với mình . Thời gian họ bên nhau rất ngắn nhưng rất đáng giá với họ. Raphel thường tự hỏi vì sao Haida lại ngốc như thế, lại tự vẫn nhưng dần dà khi sống dưới cuộc sống của Haida, anh nhận ra rằng, với con bé chết không phải là điều đáng sợ nhất, hoàn toàn không, anh tìm thấy một cuốn nhật kí của nó. Haida không bao giờ viết nhật kí, con bé dường như không bao giờ viết những gì mình làm và nghĩ ra trang giấy nhưng có lẽ vì nó đã trải qua một khoảng thời gian khó khăn và quá mệt mỏi nên nó đã tìm đến cách nào làm nó bớt đi đau khổ :
27 /12/2012
Chết mà để lại những điều quý giá của mình thì thật quá đáng tiếc .
Những dòng chữ bị, Haida dường như đã cố gắng theo di nguyện của hắn nhưng đôi khi khó mà kiềm nén nổi đau trong lòng được.
3/1/2013
Còn sự sống mà mất đi tất cả ý nghĩ nhất cả đời mình thì sao, khác với cái chết chăng ?
Tôi…đã…mất….
Trang giấy đó bị càu xé nát trong quyển nhật kí, Haida đang cố gắng trong từng đau đớn để sống…
Tại sao lại đau đớn như thế hả Haida ?
13/1/2013
Tôi mệt mỏi, lạnh lẽo và cô đơn ! Tôi cũng rất đau !
Trang giấy nhăn nhúm vào lem đầy mực.
Raphel nuốt khan như nhìn thấy Haida gục xuống cuốn nhật kí, một tay vò trang giấy, một tay bấm chặt vào lòng bàn tay muốn chảy máu để không khóc nhưng nước mắt cứ tuôn dài ra.
27/1/2013
Tôi thật sự muốn chết !
Trang giấy phẳng phiu với dòng chữ mờ nhạt
2/3/2013
Nếu cổ tích có tồn tại, nếu phép mầu có tồn tại, làm ơn chỉ một chút thôi cũng được !
Một góc trang giấy lem mực bởi nước mắt có dòng chữ nhỏ xíu và mờ nhạt : Tôi hi vọng !
3/3/2013
Chết là con đường mà ai cũng phải đi qua !
Tôi sẽ chấp dứt tất cả ! Đúng chứ !
Raphel phải rất khó khăn mới chấp nhận được sự thật là Haida đã chết, anh nghĩ con bé sẽ được cứu vớt hoặc dã tên ác quỷ đó không hề chết và có thể cứu Haida, dù là hai người sẽ hạnh phúc nhưng anh cũng cam lòng. Hay là Haida có thể quay lại người cá và không bao giờ chết.
Suốt mấy năm anh vẫn tin như thế , một ngày anh quay lại căn nhà gỗ và vô tình tìm thấy cuốn nhật kí đó, có một một linh cảm dấy lên trong anh
Hắn cũng đã chết !
Còn Haida cũng đã chết ! theo những gì thiên thần tìm kiếm cho thấy !
Nhưng vì sao anh vẫn luôn kì vọng !
Luxephin và Iphotrice cũng đã sụp đổ. Địa Ngục loạn lạc, bạo loạn triền miên.
Hai con người đó bỏ đi để lại quá nhiều khuất mắt.
Raphel thả những cánh hoa xuống mặt biển, khuôn mặt dãn ra một nụ cười hiền :
- Sau khi chết rồi, em có tìm được người đó không ? – anh nói lời nói ấm áp và đầy vị tha của một Thiên Thần – anh mong em hạnh phúc hơn việc phải sống dằn vặt , Haida !
Những bông hoa hồng bị đợt sóng đánh trôi đi rồi lại trôi về, chúng đang bị sóng đánh dạt về phía anh trong khi anh thả tay xuống dòng nước xanh mát . Anh nheo mắt nhặt bông hoa hồng đang trôi về tay mình lên, cánh hoa này thấm đượm chất xanh của nước biển, lật cánh hoa lên, anh thấy những kí tự . Anh nheo mắt nghĩ ngợi một chút rồi quay về Thiên Đàng .
Từng bước chân anh vừa chậm rãi vừa gấp rút trên con đường mòn tuyệt đẹp của Thiên Đàng nơi dẫn đến một thư viện cổ xưa mà hiếm người lui tới. Anh đẩy cánh cửa gỗ cổ kính tạo ra một âm thanh gỗ chạm vào nhau. Thư viện có tên Loviata, theo Cổ Ngữ Tiên nghĩa là nơi ghi chép lại về Sự Sống và Tình Yêu của tất cả con người trên thế gian .
Mỗi người đều có một quyển sách về mình.
Mỗi người sẽ có ghi chép cụ thể về thơi gian và tình cảm trong cuộc đời họ. Nếu người đó có kết thúc hạnh phúc với người họ yêu thì cuối quyển sách của hai người đó sẽ ghi tên hai người đó bằng chất mực đỏ .
Nếu ngược lại thì sẽ là chất mực đen.
Còn nếu chết trẻ thì sẽ có chất mực màu xám.
Mười năm trước, phải khó khan lắm Raphel mới mở quyển nhật kí Loviata cũng Haida ra, một cái tên được ghi bằng chất mực vào xám . Haida D. Giura ! Raphel đã không kiềm được nước mắt của mình khi nhìn thấy điều đó. Thư viện này có khả năng đặc biệt, nó không cần người ghi chép, mọi thứ nhờ phép mầu tối cao của Thiên Thần và không bao giờ sai.
Haida đã chết ! – Ba từ đó khắc cốt vào tâm hồn của Raphel, một cách tàn nhẫn nhất . Vì Ara cũng không còn tồn tại trên cõi đời này.
Một cái chết đầy bí ẩn và để lại nhiều khúc mắc, có những thứ không tài nào anh lí giải được về Haida và cả về Ara, có những sự thay đổi kì lạ và điểm rất mơ hồ, song có lẽ, đó vĩnh viễn là bí mật chôn vùi theo họ. Hoặc dã, họ đã cố tình và có ý như thế và những người ngoài cuộc không thể lí giải được
Raphel lướt qua chiếc kệ đầu tiên, nơi chứa quyển nhật kí Loviata của những người tìm được hạnh phúc của họ, tất cả họ đều có chất mực thẫm đỏ bên trong, thật hạnh phúc biết bao. Sau đó đến những dãy kệ có màu đen rồi đến màu xám.
Anh lấy một quyển sách bìa gỗ mỏng có tên Haida Dasan Giura, anh vuốt tay lên nét chữ tên con bé rồi mở quyển sổ.
Ngày 18/3/2013, Haida D. Giura .
Chất mực xám, một chất xám đến quặn thắt trong lòng. Anh gập quyển sách lại song một thoáng nhíu mày, anh phát hiện đằng sau trang sách có những trang trống, tại sao lại có trang trống trong khi đã kết thúc chứ. Anh lật một trang trống ra . Và nhìn thấy trên mặt trang trống đó đầy ấp kí tự khó hiểu và các kí tự đang chuyển động đảo lộn trên trang giấy rồi trang giấy đó biến mất rồi từng trang biến mất. Trước ánh mắt ngạc nhiên của Raphel của từng trang giấy biến mất chỉ còn cái bìa gỗ lại trước khi cả cái bìa gỗ cũng biến mất chỉ còn lại những mảnh vụn nhỏ bay khắp nơi như tuyết rơi, rồi những mảnh vụn đó bị một làn gió cuốn trôi qua khung cửa sổ kiếng trong thư viện.
Trên nền nhà còn lại đúng một mẩu giấy nhỏ duy nhất viết bằng cổ ngữ tiên tộc : "Avieanlaúz" !
Khóe môi Raphel khẽ mỉm cười , một nụ cười thiên thần , Anh lẩm bẩm :
- Cuộc đời tàn nhẫn nhưng vẫn công bằng phải không !
"Avienlaúz"
nghĩa là :
.
.
Còn sống !
Haida vẫn còn sống !
.
.
.
".....Because life is fair in its own way !"
...
..
.
The End of The Mermaid Curse .
...............................................................................................................................................................................
Dasandra JK
All rights reserved . right © 2012 Dasandra JK
..................................................................................................................................................................................
+Author's Note+ [xin hãy đọc]
The Mermaid Curse đã kết thúc.
Hãy Vote cho các chapter bạn thấy xứng đáng và hãy để lại Comment suy nghĩ của bạn, điều đó là động lực của tôi và cũng để tôi cân nhắc về việc có nên viết tiếp phần 2 của TMC hay không !
Cảm ơn một lần nữa những ai đã đọc đến dòng này. Tôi muốn nói, TMC mà bạn đã đọc, không phải là một tác phẩm để tôi viết cho vui. Mà tôi đã dành nhiều thời gian và rất yêu quý nó. Tất cả những gì bạn làm để ủng hộ JK. Tôi muốn nói, điều đó thật sự rất đáng quý và ý nghĩa với tôi. Tôi rất cảm ơn vì điều đó !
5-2013, JK đã post The Monarchical Song thuộc series The Mermaid Curse (tìm ở trang chủ của JK nhé !)
Chúc các bạn một ngày tốt lành !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...