Thề Không Vì Thê: Thiếu Phu Nhân Hào Cưới Toàn Cầu

Có lẽ bởi vì anh là chồng cũ của cô, nên cô không có quá bài xích phương thức yêu đương chóng vánh này.

Nhưng cô vẫn có cảm giác quá nhanh.

Nguyễn Thiên Lăng cười nói: "Anh sến sẩm chỗ nào, anh còn cảm thấy anh vẫn chưa đủ tốt với em nữa." 

"Anh rất tốt với em."

"Vậy sao? Có tốt đến mức làm em muốn lấy anh không?"

"..." Khả năng chịu đựng của Giang Vũ Phi lại tăng lên một bậc, anh vẫn còn nói đến kết hôn. 

Thật ra anh là một đối tượng kết hôn rất tốt.

Lấy anh, còn tốt hơn so với việc chọn một người đàn ông mà cô không hiểu rõ.

Nhưng mà… 

"Hôm nay chúng ta mới ở bên nhau, chuyện sau này thì để sau này hãy nói được không?"

Nguyễn Thiên Lăng nhận ra cô căng thẳng, anh cúi đầu hôn môi cô một cái, khẽ cười nói: "Được, anh không cưỡng ép em."

Giang Vũ Phi lập tức lộ ra vẻ mặt tươi cười vui vẻ. 

"Nhưng tối hôm nay chúng ta vẫn phải ngủ cùng nhau!"

"Hả?"


Nguyễn Thiên Lăng ôm chặt cô, kéo chăn qua phủ lên hai người, anh cười ha ha nói: "Đừng căng thẳng, anh chỉ ôm em ngủ thôi, không làm gì em đâu." 

"…" Giang Vũ Phi nghẹn họng liếc anh một cái.

Nguyễn Thiên Lăng lại đột nhiên đè cô xuống: "Nhưng mà vẫn phải làm một chút gì đó mới được!"

Đó chính là hôn. 

Không thể đụng vào cô, nhưng hôn thì cũng có thể chứ.

Hiện tại anh cũng chỉ có thể thỏa mãn bản thân bằng việc hôn mà thôi.

Giang Vũ Phi biết rõ ý đồ của anh, cô cười khanh khách né tránh, nhưng cô không phải đối thủ của anh, cuối cùng vẫn bị anh hôn sâu một hồi. 

---

Sáng hôm sau tỉnh lại, trên giường lớn chỉ có một mình Giang Vũ Phi.

Gian phòng trống trải không có bóng dáng của Nguyễn Thiên Lăng, Giang Vũ Phi lập tức tràn ngập bất an với môi trường lạ lẫm này. 

Cô vội xuống giường, sau đó nhìn thấy Nguyễn Thiên Lăng đang quấn khăn tắm đi từ trong phòng tắm ra.

Giang Vũ Phi khẽ thở phào một hơi, nhìn thấy anh, cô an tâm hơn rất nhiều.

"Anh đã cho người chuẩn bị quần áo cho em rồi, em có muốn đi tắm không?" Nguyễn Thiên Lăng vừa lau tóc, vừa hỏi cô. 


"Được." Tối hôm qua cô không thay đồ, cũng không tắm rửa, quả thực nên tắm một chút.

"Vào tắm đi, anh cho người đem quần áo của em tới."

"Ừ." Giang Vũ Phi đi về phía phòng tắm, Nguyễn Thiên Lăng đột nhiên kéo tay cô, dịu dàng hỏi cô: "Tối hôm qua ngủ có ngon không?" 

Đêm qua bị anh ôm ngủ cả đêm, đây vẫn là lần đầu tiên cô bị một người đàn ông ôm ngủ.

Tóm lại đầu óc cô đến bây giờ vẫn còn lâng lâng, giống như rất nhiều người mới yêu, cảm thấy mình giống như có một sinh mệnh mới.

"Rất ngon." Giang Vũ Phi tích chữ như vàng, nói ra hai từ. 

Nguyễn Thiên Lăng biết cô thẹn thùng, vẫn chưa thích ứng với quan hệ yêu đương của bọn họ.

Anh cười hôn nhẹ lên môi cô một cái rồi mới buông tay cô ra, để cô đi tắm rửa.

Đi vào phòng tắm, Giang Vũ Phi liền phát hiện đồ dùng tắm rửa trong phòng tắm có hai phần. 

Một phần là cô dùng, cái chai cũng chưa được mở ra.

Một phần là Nguyễn Thiên Lăng dùng.

Đồ dùng rửa mặt đánh răng khác cũng có hai phần, anh đã chuẩn bị tất cả ở đây từ sớm, chỉ đợi cô tới thôi sao? 

Giang Vũ Phi đang sững người thì cửa phòng tắm đột nhiên bị gõ vang.

"Mở cửa một chút." Nguyễn Thiên Lăng đứng ở bên ngoài nói.

Cô đi đến kéo cửa ra, Nguyễn Thiên Lăng đưa một xấp quần áo cho cô, còn mập mờ hỏi: "Tay em không tiện, cần anh tắm giúp em không?" 

"Tay em cơ bản đã tốt rồi." Giang Vũ Phi nhận quần áo, vội giải thích: "Em có thể tự tắm."

Nguyễn Thiên Lăng lộ ra vẻ mặt thất vọng khoa trương: "Được rồi, đừng gội đầu, cẩn thận làm vết thương bị ướt."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui