Khi Ahn Hana đến địa điểm đã nhắn, bước vào căn phòng cho thượng khách, Ahn Baek Hyeon trong lúc chờ đợi thì ngắm cảnh thành phố về đêm bên ngoài, nghe thấy tiếng cửa mở mới quay lại nhìn cô.
Sự bất ngờ thoáng xuất hiện, Ahn Baek Hyeon nhìn gương mặt cô gái quen thuộc trước mặt hiện tại là chị của hắn.
Ahn Hana đến ghế ngồi, chủ động nói chuyện trước.
"Đợi lâu chưa?"
"Không lâu lắm."
Hình như là linh cảm, Ahn Hana cảm thấy thằng em trai hôm nay có gì đó là lạ nhưng khi quan sát kỹ lại không nhận thấy lạ chỗ nào.
Ahn Baek Hyeon hiểu suy nghĩ của Ahn Hana thông qua ánh mắt, hắn khéo léo nhắc tới chuyện khác.
"Chị, ba mẹ hay tin đã lo lắng kêu em đến đây xem, sẵn đưa chị thứ này."
Ahn Baek Hyeon ra hiệu cho lão quản gia cầm đến một chiếc hộp màu trắng không lớn, mở ra cho Ahn Hana xem.
"Đây là quả Rosea Gelata, dùng để bồi bổ rất tốt cho cơ thể."
Trong hộp là mười mấy quả nhỏ màu đỏ lấp lánh, nhìn cũng bình thường như cà chua bi thôi nhưng Ahn Hana biết giá trị của nó hẳn rất cao, vật phẩm này bình thường phải tranh nhau sứt đầu mẻ tráng còn giờ thì cô ngồi không nhận miễn phí.
"Gửi lời cảm ơn của chị cho ba mẹ nhé."
Ahn Hana nhận hộp đựng Rosea Gelata để vào túi đồ hệ thống của mình rồi bắt đầu chọn món.
Ahn Baek Hyeon chỉ ngồi đối diện âm thầm quan sát Ahn Hana, không ai biết hắn suy nghĩ gì, có lẽ hiện tại tâm trạng của hắn rất tốt chăng?
Gọi món của mình xong, Ahn Hana mới ngước lên nhìn em trai, nói ra điều mà nãy giờ bản thân thắc mắc.
"Mấy tháng không gặp em thay đổi khá nhiều đấy."
Ahn Baek Hyeon không tỏ vẻ gì, vừa xem thực đơn vừa trả lời Ahn Hana.
"Em vừa khỏi thương nặng, chị không biết sao?"
"Lại bị thương?! Lần này không nặng quá chứ? Không ai nói với chị cả."
"Không nặng lắm, hôn mê tầm một tuần là tỉnh."
"..."
Thằng em trai này của cô lúc nào cũng hiếu thắng chỉ vì từ nhỏ đã bộc lộ sức mạnh, cũng là thiên tài được ba mẹ và mọi người vô cùng kỳ vọng.
Ahn Baek Hyeon nhìn gương mặt quen thuộc, bỗng muốn nói nhiều hơn một chút.
"Sắp tới có đợt thi vượt cấp, em định đăng ký vào P.E.I."
"Ở trường đừng cho người khác biết chúng ta là chị em, không thì cuộc sống bình thường của chị toi hết."
"Được."
Vừa ăn vừa tám nhảm đến mấy giờ, chủ yếu là một mình Ahn Hana bắt chuyện, Ahn Baek Hyeon hôm nay nói rất ít chỉ ậm ừ vài câu phụ hoạ.
Thời gian trôi qua, cảm thấy đến giờ phải về, Ahn Hana phải tạm dừng câu chuyện mình đang kể với Baek Hyeon.
"Em đưa chị về."
"Hôm nay tốt thế, thôi khỏi, chị tự về được."
Ahn Hana từ chối nên Ahn Baek Hyeon không nói gì thêm, hắn âm thầm kêu người đi theo hộ tống.
Trên đường đến trạm cao tốc phải đi qua trung tâm Seoul, thành phố phồn hoa sớm đã lên đèn, ban đêm cũng không thể giảm bớt sự nhộn nhịp tại nơi đây.
Phía toà nhà cao tần trung tâm là màn hình lớn đang chiếu một chương trình nào đó dành cho Herald, tôi hạ kính xe xuống để xem, thì ra là đang nói về hầm ngục bất ngờ của mấy ngày hôm trước.
Herald bí ẩn Noctics cũng được nhắc đến, gần đây nam chính luôn nổi bật.
Tôi chợt nghĩ đến tương lai vài tháng nữa khi nam chính chuyển sang lớp đặc biệt, không kiềm được xuất hiện một chút tiếc nuối...
_____
Shyn Hyun, à không, lúc này hắn đang sử dụng thân phận Noctics vừa rời khỏi hầm ngục một hầm ngục.
Vết thương trước đó vẫn chưa lành hắn đã tham lam tiến vào hầm ngục mới, cũng vì thế mà hệ thống luôn thấp thỏm càm ràm ríu rít bên tai hắn không ngừng, Noctics bực bội liền tắt luôn thông báo của hệ thống, bây giờ hắn mới mở lên xem thử.
Tiến độ đồng hoá vẫn còn rất thấp, cứ như vậy không tốt chút nào.
[Chủ nhân...!cơ thể vẫn chưa khôi phục, không cần tăng áp lực quá mức.]
Hệ thống đã ở bên chủ nhân rất lâu, biết rõ tính tình vị chủ nhân này như thế nào nhưng nó cũng lấy hết can đảm ra khuyên nhủ một chút, nếu chủ nhân cứ tiếp tục thúc ép bản thân đến hỏng thì nó cũng đi theo mất.
Nhưng Noctics lại nhắc đến vấn đề quan trọng khác.
"Đã điều tra cô ta xong chưa?"
[Hệ thống đã xem xét qua, chi tiết đã nhập vào kho dữ liệu.]
Noctics nghe xong không có biểu tình gì, im lặng trong giây lát.
Trong lúc đấy thì có một người đàn ông mặc áo vest đen, nghiêm chỉnh đi đến.
"Cậu Noctics, tôi là thư ký của cô Hwang Yoonah từ Thương hội Taeyang, cô Hwang muốn mời cậu đến buổi đấu giá sắp tới."
Sau đó người đàn ông lấy ra một tấm thiệp mời mạ vàng đưa cho Noctics, kèm theo là một tắm phiếu có in mộc đỏ hình cán cân.
"Phiếu giảm 50% tất cả vật phẩm từ cấp A trở xuống, thành ý của Teayang mong cậu nhận cho."
Hwang Yoonah, hội trưởng của Thương hội Teayang top 1 Thương hội của Hàn Quốc vô cùng nổi tiếng, nếu Ahn Hana nghe được cũng phải tắm tắt nhiều câu, dù sao cũng là đối trọng một chín một mười với nữ chính, còn đối với nam chính Noctics thì đây chỉ là người hợp tác hiện tại không hơn không kém.
Noctics nhận xong thiệp mời cùng phiếu giảm liền rời khỏi khu vực trước hầm ngục, tuy có mấy phóng viên nhà báo cản trở nhưng nhìn thái độ khó gần của hắn cũng không thể cứng rắn tiếp, đành bỏ lỡ lần phỏng vấn này.
Noctics muốn về nhà, hắn mở điện thoại lên xem giờ mới biết thời gian có hơi trễ không muốn phiền em trai, cũng chỉ có thể quay về P.E.I.
Hắn tìm một nơi không người chú ý để biến về nguyên bản, như thế bắt xe đến trạm cao tốc.
Quả thật gần đây Shyn Hyun rất có duyên với một người, người vô tình hoặc cố ý xuất hiện gần hắn.
Ahn Hana lần nữa đi cùng chuyến tàu với Shyn Hyun, có điều chỉ có Shyn Hyun nhận ra còn Ahn Hana từ lúc lên tàu luôn nhìn vào điện thoại xem những tin tức mới của Noctics.
Xem ra Ahn Hana rất chú ý đến những việc của Noctics.
Được một lúc thì Ahn Baek Hyeon nhắn tin đến.
[Chị về đến chưa?]
[Chưa, chị đang trên tàu, chắc khoảng một lúc nữa.]
Cứ tưởng vậy là xong, không ngờ Baek Hyeon lại gửi tiếp một tin nhắn thoại, Ahn Hana mở lên nghe thử.
"Dù sao cũng nhớ chú ý sức khoẻ."
Cô khá bất ngờ vì thằng em trai lại đột ngột quan tâm mình như thế, tự nhiên miệng cũng cong lên một độ.
Giọng nam phát ra từ điện thoại của Ahn Hana, Shyn Hyun ngồi đối diện nhắm mắt dưỡng thần nhưng tai tinh mắt thính cũng nghe được.
Nhờ việc nghe tin nhắn đó mà Ahn Hana mới ngước mặt lên, nhìn thấy rõ nam chính đang ngồi ở ghế đối diện.
20 phút trước còn xuất hiện trong bản tin mới nhất về hầm ngục hiện giờ đã xuất hiện ở đây, Ahn Hana không ngờ được.
Nhắm mắt nhưng Shyn Hyun vẫn biết Ahn Hana đang nhìn mình, hắn vừa mở mắt ra đối diện trực tiếp với Ahn Hana thì cô lại ngay lập tức nhìn xuống điện thoại.
Shyn Hyun nhìn cô tầm 30 giây rồi lần nữa quay về trạng thái ban đầu.
Trạng thái giữa hai người cứ duy trì như thế đến khi chuyến tàu dừng lại tại P.E.I..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...