Mặt Mễ Nam tái mét.
Hắn đã nhận được chỉ thị của Tiết Đông, yếu cầu hắn lập tức tiến về phía Mục Huyên để có thể bao vây Biệt Hàn. Nếu có thể tiêu diệt Biệt Hàn và Nghiệt bộ thì đó chính là đòn trí mạng đối với Mạc Vân Hải.
Đừng tưởng Dưỡng Nguyên Hạo và Cốc Lương Đao đều là đỉnh giai chiến tướng, đối với Côn Luân thì uy hiếp mà bọn họ tạo ra không cùng cấp bậc với Công Tôn Sai và Biệt Hàn.
Loại khác biệt này cũng giống như Mễ Nam với Tiết Đông vậy.
Nhưng Mễ Nam đang bị Mục Song níu chân ở lại đây.
Mấy ngày trước đó Mục Song đã bị hắn đánh cho tàn phế, chỉ còn lại một ngàn người nhưng chính một ngàn người này phối hợp với mấy chiến bộ phổ thông lại có thể ngăn chặn được Mễ Nam.
Chiến đấu thảm khốc như thế vượt quá sức tưởng tượng của Mễ Nam.
Phòng tuyến của đối phương sụp đổ nhưng đối phương vẫn rất ngoan cường, khi Mễ Nam điên cuồng oanh tạc thì không biết đối phương từ đâu chạy ra cũng điên cuồng đánh về phía bọn họ, giống như muốn kéo bọn họ chết theo.
Ngay cả Mục Song cũng tiến lên, những chiến bộ phổ thông mà ngày thường họ vẫn khinh bỉ giờ đây đều hung hãn không sợ chết.
Mọi người đều quá hiểu nhau, chiến bộ của Mễ Nam và chiến bộ của Mục Song cũng quá quen mặt nhau, thậm chí một số người con có quan hệ thân thích.
Mễ Nam quá hiểu Mục Song, hắn biết rõ đối phương đã một lòng muốn chết.
Thiên Hoàn đã chết.
Mễ Nam hiểu ra mình khó xuống tay nổi.
Mục Song cương trực công chính, ở Thiên Hoàn có uy tín rất cao, là một lão nhân được mọi người tôn kính, một khi hắn đã quyết tâm liều chết thì sẽ có vô số người đâm đầu theo hắn.
Quả nhiên chiến bộ của Mễ Nam bị sự điên cuồng và hung hãn không sợ chết của đối phương dọa cho chết khiếp, sĩ khí sụp giảm. Song một phương mặc dù thực lực không đủ nhưng đã có lòng muốn chết nên tự nhiên không sợ chết. Mà chiến bộ dưới trướng Mễ Nam khi Thiên Hoàn phân liệt kì thực đã ở bên kia sườn núi. Một chiến bộ không có tín ngưỡng thì vĩnh viễn không có khả năng trở thành chiến bộ đỉnh cao.
Bình thường không nhận ra, một khi cần phải liều mạng thì tất cả đều sẽ sẵn sàng.
Khi nhìn thấy vẻ sợ hãi trong mắt chư tướng dưới trướng, Mễ Nam vô cùng chán nản. Nếu không phải bình thường Mễ Nam quản thúc chiến bộ rất nghiêm thì chiến bộ này đã sớm sụp đổ rồi.
Trong mắt Mễ Nam hiện lên vẻ mê mang, đôi khi hắn cũng nhớ lại quyết định năm đó rốt cuộc là đúng hay sai.
Nhưng rất nhanh hắn đã bình tĩnh trở lại.
Hít một hơi thật sâu, lúc này này hắn đã bị dồn tới chân tường! Nếu hắn bại trận thì sẽ mất hết, hai bàn tay trắng, toàn bộ vinh hoa phú quý đều sẽ rời bỏ hắn!
Trong mắt Mễ Nam hiện lên sự ngoan độc.
Hắn đã không thể lựa chọn nữa!
Chỉ có tử chiến!
Mục Song, ta sẽ thành toàn cho ngươi!
------------------------------
Mục Huyên rất thảm, nàng không ngờ mình lại gặp Biệt Hàn.
Trước đó bị Công Dã Tiểu Dung cho ăn trái đắng nhưng đó chẳng qua là do sơ ý. Chiến tướng ở cấp bậc như nàng thì tuyệt đối không được phép sơ sẩy đại ý nhưng may mà tổn thất cũng không lớm lắm.
Nhưng khi gặp phải Nghiệt bộ của Biệt Hàn thì áp lực của Mục Huyên bỗng tăng vọt.
Từ rất sớm Biệt Hàn đã được xếp vào hàng ngũ đỉnh giai chiến tướng nhưng xếp hạng của Biệt Hàn vẫn tương đối thấp, mọi người không đánh giá Biệt Hàn cao lắm. Trọng công khinh thủ, thiện đột kích, toàn cục hơi yếu, vân vân. Nhưng Nghiệt bộ của Biệt Hàn vẫn là một trong những chiến bộ bất bại của thiên hạ.
Chu Tước doanh của Công Tôn Sai, Nghiệt bộ của Biệt Hàn chưa bao giờ phải nếm thất bại.
Mặc dù hai người đều là đỉnh giai chiến tướng nhưng con đường đi lại khác nhau một trời một vực. Mặc dù xuất thân của Công Tôn mẹ trẻ không tốt lắm nhưng con đường hắn đi lại vô cùng thuận buồm xuôi gió. Không biết vì sao nhưng đánh giá của mọi người về Công Tôn Sai đều rất giống nhau, hắn là một tuyệt thế chiến tướng, hắn có chiến lực cường hãn, khả năng quan sát kinh người, càng kinh khủng hơn chính là hắn không có khuyết điểm nào quá rõ ràng.
Mà Biệt Hàn chính là thần đồng nổi danh cùng với Giang Triết nhưng bị che giấu nhiều năm. Phản bội Huyền Không tự, trở về Bách Man cảnh nhưng lại bị châm chọc khiêu khích, ngay cả cấm chế trên người cũng không thể giải trừ, không ai muốn giúp hắn.
Những người này chắc chắn sẽ hối hận tới chết, bọn họ lại từ chối một tuyệt thế chiến tướng như thế…
Tốt xấu gì thì sau đó khi gặp được Tả Mạc hắn cũng thể hiện được thực lực cường hãn của mình, nhưng so với hào quang vạn trượng của Công Tôn Sai thì hắn vẫn còn kém nhiều lắm.
Cho tới trận đánh với liên minh Ma Soái Biệt Hàn mới có thể phá vỡ được ấn tướng trong lòng mọi người. Mặc dù qua trận chiến này Biệt Hàn đã được đánh giá cao hơn nhưng Nghiệt bộ lại bị thương nặng làm giá trị của Biệt Hàn một lần nữa giảm xuống.
Khó khăn gập ghềnh là thế, thiên tài khác lạ chính là từ tốt nhất để miêu tả về Biệt Hàn.
Nhưng Biệt Hàn vẫn trở thành một danh tướng chân chính, dù là Mục Huyên khi gặp mặt cũng có chút chột dạ. Vừa mới trải qua nguy hiểm nên chiến lực của Mục Huyên chiến bộ có chút tổn hại, sĩ khí cũng hơi suy sụp. Mấy yếu tố bất lợi này nếu gặp phải địch nhân khác thì Mục Huyên không coi trọng lắm, nhưng đối thủ là Biệt Hàn Nghiệt bộ nên điều này đã trở thành mối hiểm họa.
Trong khoảng thời gian tranh đoạt Tây Huyền, Biệt Hàn suất lĩnh tàn dư của Nghiệt bộ đánh đâu thắng đó.
Còn trước mặt…
Hoàn chỉnh!
Tuyệt đối hoàn chỉnh! Quả nhiên Nghiệt bộ có cách để bổ sung.
Hai mắt Mục Huyên nheo nheo lại, nhìn tới nhìn lui trên người Nghiệt bộ nhưng không phát hiện ra Nghiệt bộ có gì khác lạ so với trước đây.
Biệt Hàn không nói nhiều, lập tức bày ra trận thế cường công.
Mắt Mục Huyên trở nên lạnh lẽo, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ.
Mặc dù nàng rất kiêng dè Biệt Hàn nhưng trong lòng không sợ. Bất cứ một vị đỉnh giai chiến tướng nào cũng không bao giờ được thiếu lòng tin và khát khao chiến thắng, nếu không thì không bao giờ họ đạt tới mức này!
Mặt phượng khẽ nhíu, hàn quang tràn ngập tứ phía, Mục Huyên trầm giọng quát: “Các bộ nghe lệnh, quấn phong kiếm trận!”
Lời còn chưa dút thì thấy chiến trận đã thay đổi. Đội hình vừa rồi còn rất chỉnh tề bây giờ đã biến thành những sợi rong trôi nổi một cách chậm rãi.
Mỗi sợi “rong” đều phát ra những ánh sáng mờ ảo, các nàng đều tích súc thần lực chờ lệnh tấn công.
Biệt Hàn không chút cảm xúc nhìn chằm chằm vào đại trận tràn ngập sát khí trước mặt, trận thế mà Mục Huyên bày ra không nằm ngoài dự đoán của hắn. Mục Huyên chiến bộ nổi danh bởi biến hóa tinh tế, kiếm trận biến hóa đa dạng, biến hóa rất nhanh bất luận phong cách của đối phương như nào các nàng cũng đều có thể tìm ra biện pháp để khắc chế.
Ngoài mặt thì lãnh khốc nhưng trong lòng Biệt Hàn lại đang có một ngọn lửa không ngừng thiêu đốt, được chiến đấu với địch nhân cường đại như vậy làm hắn cảm thấy nhiệt huyết bản thân muốn sôi trào.
Túng hỏa phạm trên người như cảm ứng được chiến ý của hắn, quang mang lưu chuyển tựa như có vô số ngọn lửa đang lưu động bên trong đó.
Mười năm qua, túng hỏa phạm không ngừng được Kim Ô doanh cải tiến tu chỉnh, hình dạng có hơi khác so với lúc trước khi Tả Mạc luyện chế ra.
Không chỉ túng hóa phạm mà Nghiệt bộ bên cạnh hắn cũng đang sục sôi. Bọn họ tâm ý tương thông với Biệt Hàn, cả người hắn như đang chìm trong biển lửa.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống như vậy.
Đi nào!
Nghiệt bộ xuất kích!
------------------------------
Thiên Mộc giới bị công phá, phòng tuyến năm giới bị phá.
Giờ đây phòng tuyến năm giới đã mất đi ý nghĩa của nó, Ma Thần điện và Anh Hào Minh thất hồn lạc phách ngày đêm lùi về phía sau.
Mà Minh cảnh từ trên xuống dưới sĩ khí đại chấn.
Ngô vương tại thượng!
Nhất thống ma tộc!
Mọi người đều bắt đầu mơ tưởng tới ngày ma tộc thống nhất.
Đột phá phòng tuyến năm giới, toàn bộ Bách Man cảnh đã hiện ra trước mặt đại quân minh vương. Tả Mạc không chút do dự, đại quân một đường thẳng tiến, các thế lực dọc đường chỉ nghe danh đã hàng.
Một mặt là do đại quân Minh cảnh thực sự quá cường đại, ngoài ra còn có một nguyên nhân khác khiến Tả Mạc dở khóc dở cười chính là do vương chi hào giác.
Vương chi hào giác tạo ra tiếng vang rất lớn, các loại truyền thuyết về vương chi hào giác lan truyền khắp nơi. Các lời đồn đều nói rằng minh vương rất có khả năng sẽ là ma vương thống nhất toàn bộ ma tộc.
Thế cho nên mỗi khi tới nơi nào đó đám người An Mạc đều khẩn cầu Tả Mạc thổi vương chi hào giác.
Thần lực của Tả Mạc mạnh tới mức nào chứ, vương chi hào giác vừa vang lên toàn bộ giới đều có thể nghe rõ!
Hiệu quả của chiêu này làm Tả Mạc nghẹn họng nhìn trân trối. Chỉ cần hắn khẽ thổi vương chi hào giác thì ngày hôm sau thủ lĩnh của các thế lực lập tức chạy tới cam tâm tình nguyện quy hàng.
Không chiêu nào có thể tốt hơn!
Tả Mạc dùng phương thức này nhanh chóng chiếm được địa bàn của liên minh Ma Soái. Lúc này hắn đã chiếm thế chủ động tuyệt đối, chiếm được địa bàn của liên minh Ma Soái cũng có nghĩa hắn đã thông với Mạc Vân Hải.
Điều này làm cho Tả Mạc khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Trước mắt chỉ còn Anh Hào Minh và Ma Thần điện.
Thực lưc của Anh Hào Minh không mạnh, kết cấu rời rạc, Tả Mạc không quá coi trọng. Có thể trở thành chướng ngại với hắn chỉ có Ma Thần điện.
Ma Thần điện không những lãnh thổ lớn nhất, thực lực mạnh nhát, hơn nữa sự thống trị của Ma Thần điện ở những nơi này là vô cùng vững chắc.
Tả Mạc đẩy tốc độ không quá nhanh, mặc dù sốt ruột nhưng hắn không muốn phòng thủ ở phía sau xuất hiện vấn đề. Cho tới tận lúc này, khi đã chiếm lĩnh hoàn toàn địa bàn của liên minh Ma Soái, Tả Mạc mới quyết định đẩy nhanh tốc độ.
Đúng lúc này tin tức của Lương Vi truyền tới.
Có được An Mạc cẩn trọng và uy tín dự trù toàn cục nên đã bớt được cho Tả Mạc rất nhiều phiền phức. Mà Lương Vi với phản ứng nhạy bén thì thích hợp cho việc công thành chiếm đất.
Quả nhiên chiến quả của Lương Vi rất nổi bật, ngoại trừ vương chi hào giác, hắn chỉ có mười vạn chiến bộ tinh nhuệ. Bọn họ tấn công cực mạnh, thế như chẻ tre, tiến thẳng về phía Anh Hào Minh.
Lúc này Anh Hào Minh vẫn còn giãy dụa chưa muốn chết nên đã chuẩn bị quyết tử một trận với Lương Vi.
Nhưng Lương Vi lại dùng hư chiêu, lặng lẽ rời khỏi đại quân suất lĩnh vương chi hào giác, ban ngày ẩn phục, đêm hành quân, đột nhiên xuất hiện ở sườn phòng tuyến đối phương.
Lương Vi tập kích thành công!
Anh Hào Minh kinh hãi hốt hoảng triệu tập chiến bộ bao vây vương chi hào giác.
Lúc này chiến lực kinh người của vương chi hào giác được thể hiện rõ ràng, bọn họ đánh tới đánh lui, phiêu hốt bất định, biến hóa chiến trận vô cùng thành thạo điêu luyện, tiêu diệt được bảy chiến bộ lớn.
Lương Vi liên tục tiến công khiến phòng tuyến của Anh Hào Minh trở nên tán loạn, mười vạn đại quân đã nghỉ ngơi dưỡng sức đầy đủ toàn diện phát động tấn công.
Phòng tuyến của Anh Hào Minh lập tức sụp đổ.
Lương Vi như bước ra từ trong sương mù dày đặc, tiến thẳng tới trung quân của Anh Hào minh.
Vương chi hào giác tiến lên như chỗ không người.
Cao tầng của Anh Hào Minh bị Lương Vi một mẻ hốt hết. Ba ngày sau, toàn bộ Anh Hào Minh đầu hàng.
Lương Vi đánh một trận được phong thần!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...