Khi Tả Mạc từ trong phòng đi ra, hai mắt Thanh Hiểu sáng ngời, lắc mình một cái liền xuất hiện trước mặt Tả Mạc, thấp giọng quan tâm hỏi: “Đại ca, thương thế của ngươi sao rồi?”
Tả Mạc cười cười: “Vẫn thế chỉ tốt hơn một chút thôi.”
“Tốt quá!” Thanh Hiểu vô cùng hài lòng: “Nơi này mặc dù có chút khó chịu nhưng nếu có thể khiến thân thể của đại ca sớm hồi phục thì cũng là một địa phương tốt.”
Tả Mạc vỗ vỗ vai Thanh Hiểu: “Rất nhanh sẽ tốt thôi.”
Nói chuyện với Thanh Hiểu xong Tả Mạc liền đi tới tử khí trì, kiểm tra biến hóa của thần mộc quan. Tình trạng năm người cũng tốt hơn chút nhưng rất nhanh trán của Tả Mạc hơi nhíu lại, tử khí trong tử khí trì đã nhạt đi rất nhiều.
Xem ra phải đi vạn phí trì hải chọn năm tử khí trì có phẩm chất tốt hơn mới được.
Hắn đứng dậy đi ra ngoài cửa.
“Đại sư!” Hộ vệ vội vàng hành lễ với Tả Mạc.
“Chúng ta đi vạn phí trì hải.” Tả Mạc nói.
“Vâng!” Hộ vệ vội vàng gọi cốt xa.
Trên xe, Tả Mạc tùy ý hỏi: “Luyện chế thủy tinh cốt thế nào rồi? Chuẩn bị đầy đủ chưa?”
Hộ vệ hơi do dự rồi mới nói: “Không quá tốt ạ.”
“Ồ, xảy ra vấn đề gì sao?” Tả Mạc hơi ngạc nhiên.
“Tiểu nhân cũng không biết rõ.” Hộ vệ lắc đầu.
Tả Mạc suy nghĩ một chút rồi nói: “Vậy đi tới nơi luyện chế thủy tinh cốt trước đã.” Tả Mạc cần rất nhiều thủy tinh cốt, nếu số lượng thủy tinh cốt không đủ thì về sau hắn rất khó để tiến hành luyện chế. Đã đáp ứng quỷ chủ và còn nhận được rất nhiều thứ tốt, Tả Mạc nhất định không làm qua loa cho xong chuyện.
“Vâng!” Trong giọng nói của hộ vệ có thêm chút kinh ý, hắn đi theo quỷ chủ nhiều năm không phải chưa bao giờ gặp qua những người được gọi là đại sư, chưa bàn tới bản lĩnh cao thấp nhưng hầu hết đều là những kẻ mặt vênh lên tận trời xanh, bộ mặt đầy vẻ ngạo mạn vô lễ. Chỉ có vị đại sư này tính khí rất tốt, dễ nói chuyện.
Cốt xa thay đổi phương hướng bay về một phía khác.
Tốc độ của cốt xa rất nhanh, từng luồng cốt phong lướt qua, mùi lưu hoàng xung quanh càng ngày càng nồng nặc hơn. Thỉnh thoảng lại nhìn thấy dung nham đỏ bừng từ trong sơn cốc chảy ra, những đốm lửa bắn tung tóe, khói đặc mù mịt cuồn cuộn bốc lên không trung.
Ở bất cứ đâu cũng có thể thấy được dòng sông nham thạch đỏ bừng uốn lượn lưu động. Thỉnhh thoảng lại có thể thấy bạch cột chìm nổi bất định bên trong dòng dung nham, cảnh tượng thật đáng sợ.
Trong lòng Tả Mạc hơi thấy kì, không thể không nói, u minh vạn phần lăng thực sự là một nơi cực kì đặc biệt.
Hộ vệ thấy Tả Mạc dường như rất có hứng thú liền giới thiệu: “Cứ đi về phía trước chính là hỏa phần tràng, đó cũng là nơi chúng ta dùng để luyện khí. Hỏa phần tràng luôn dư thừa địa hỏa, rất nhiều người tới nơi này để luyện khí. Trước đây nơi này không có mấy người, sau khi thị trường thần trang bắt đầu sôi động, người học luyện chế thần trang càng ngày càng nhiều thì hỏa phần tràng này càng ngày càng có nhiều người tới.”
“Ồ, trình độ luyện chế thần trang của Âm Lăng vệ như thế nào?” Tả Mạc hiếu kì hỏi.
“Không được tốt cho lắm.” Hộ vệ bĩu môi, hiển nhiên vô cùng bất mãn với trình độ luyện chế thần trang của nhà mình, hắn nói: “Phải nói là vô cùng tệ. So với bốn nhà minh chủ phủ thì còn kém xa, minh chủ phủ so với tu chân giới cũng còn kém. Trước đây có người kiếm được một nhóm Mạc Vân thần trang, trình độ như thế mới khiến người ta tán thán. Chỉ tiếc Mạc Vân thần trang không hợp với thần lực của chúng ta, hiệu quả không tốt, nếu không khẳng định sẽ mua với số lượng lớn.”
Nghe thấy người khác tán thưởng Mạc Vân Hải, Tả Mạc vô cùng hài lòng, trong lòng hắn chợt động: “Chẳng lẽ các ngươi không thể liên hệ với Mạc Vân Hải? Chẳng lẽ bọn họ không muốn bán thần trang?”
“Vốn cũng định mua nhưng sau đó cấp trên có chút vấn đề.” Dường như hộ vệ đố vấn đề này rất kiêng kỵ, không muốn đề cập tới.
Tả Mạc vô cùng nhạy cảm, hóa ra Minh cảnh cũng không phải bình yên.
“Đại nhân, phía trước chính là hỏa phần tràng.” Hộ vệ chỉ về phía trước rồi nói.
Đúng lúc đó cốt xa vòng vào một cái thung lũng, cảnh tượng trước mặt trở nên sáng sủa hơn. Một thung lũng cực lớn, bốn phía là núi dựng, vô số dung nham đỏ bừng cùng với khói đặc mù mịt từ bốn ngọn núi chảy xuống.
Mấy trăm dòng dung nhàm tập trung ở bồn địa.
Trung ương của bồn địa thỉnh thoáng bắn ra những hỏa trụ to lớn, xa xa nhìn lại vô số hỏa trụ liên tục bắn ra không ngừng, cảnh tượng vô cùng đồ sộ.
“Đây là hỏa phần tràng?” Cho dù là Tả Mạc trông thấy cảnh tượng đồ sộ như vậy cũng không khỏi ngẩn ra.
“Vâng!” Đại sư, đây là hỏa phần tràng! Là một trong những hỏa tràng tốt nhất của Minh cảnh!” Giọng hộ vệ đầy vẻ kiêu ngạo và tự hào.
Cốt xa nhẹ nhàng bay xuống phía dưới.
Trên mặt đất đã sớm có người đứng đón, cốt xa vừa rơi xuống thì đối phương lập tức chạy ra nghênh tiếp, vừa hành lễ vừa hô đại sư.
“Đây chính là Lỗ Trang, tổng chấp sự của hỏa phần tràng!” Hộ vệ vội vàng giới thiệu.
Tả Mạc bắt chuyện với Lỗ Trang làm Lỗ Trang được quan tâm mà lo sợ. Tướng mạo của Lỗ Trang rất bình thường, hắn xoa xoa tay vô cùng xấu hổ nói: “Đại sư thứ lỗi, mọi người đều thử luyện hóa bạch cốt nhưng dù tốt nhất cũng chỉ có thể luyện hóa tới mức này.”
Lỗ trang đưa ra một khúc xương, phía trên của xương có rất nhiều bạch ban, vô cùng khó coi.
Tả Mạc nhíu mày, đây là do có quá nhiều tạp chất tạo thành.
Tả Mạc phát hiện ra vấn đề, nếu dùng trình độ của Kim Ô doanh để so sánh, trình độ của mấy người này còn kém Kim Ô doanh quá xa. Chỉ cần nhìn khúc xương tốt nhất này thì trình độ chẳng khác gì đệ tử học việc ở ngoại vi của Kim Ô doanh cả.
Hắn cần rất nhiều thủy tinh cốt, tất nhiên là hắn có thể luyện chế nhưng hắn không muốn tốn thời gian vào những công việc đơn giản như thế này. Hắn còn tưởng rằng loại công việc như này người phía dưới có thể đảm nhiệm được.
Luyện chế đơn giản mà nhu cầu số lượng lại nhiều, đây chính là thích hợp nhất cho luyện khí sư phía dưới luyện chế.
“Khúc xương này là do ai luyện chế?” Tả Mạc hỏi.
Lỗ Trang vội vàng gọi người luyện chế tới, đó là một thiếu niên khoảng chừng hai mươi tuổi. Lỗ Trang vội vàng nói: “Minh Hồng là luyện khí sư có thiên phú tốt nhất ở đây, trình độ của hắn cũng là cao nhất.”
“Cầm lấy khúc bạch cốt này, luyện chế tại chỗ để ta nhìn.” Tả Mạc nói.
Tinh thần Minh Hồng không khỏi rung lên, hắn đã sớm nghe nói qua lần này Âm Lăng vệ mời được một vị đại sư cao thâm khó lường. Không ngờ vị đại sư này lại tự mình tới hỏa phần tràng, hơn nữa còn tự mình chỉ điểm cho hắn, cơ hội như vậy nhất định không thể bỏ qua.
Minh Hồng tập trung toàn bộ thần kinh bắt đầu luyện chế bạch cốt.
Quá trình luyện chế bạch cốt khiến Tả Mạc nhìn thấy cũng phải trợn mắt há mồm. Minh Hồng chính là lợi dụng lửa của hỏa phần tràng bắn ra để luyện chế!
Tả Mạc chỉ vào Minh Hồng đang chuyên chú luyện chế hỏi Lỗ Tràng: “Các ngươi đều luyện khí như vậy sao?”
“Đúng vậy!” Lỗ Tràng không hiểu hỏi lại: “Chẳng lẽ không phải như thế?”
Tả Mạc không còn gì để nói, lúc trước hắn đã có chuẩn bị tư tưởng, trình độ luyện khí của Âm Lăng vệ rất thấp nhưng thấp tới mức này là điều hắn hoàn toàn không ngờ tới.
“Chẳng lẽ các ngươi không biết bên trong hỏa trụ có rất nhiều tạp chất sao? Ngay cả hỏa diễm cũng không tinh thuần thì làm sao mà luyện khí được?” Tả Mạc ít khi to tiếng vậy mà phải quát lớn: “Các ngươi không có ngọc giản của tu giả sao? Sao ngay cả nội dung cơ bản cũng không biết thế?”
Lỗ Trang cười khổ nói: “Đại sư bớt giận! Không phải tiểu nhân không biết luyện khí cần hỏa diễm nhưng chúng ta tu luyện là minh thần lực, căn bản không thể hấp thu được địa hỏa.”
Bất giác, ma tộc luyện khí tập trung xung quanh càng ngày càng nhiều. Bọn họ đều nghe nói có một vị đại sư tới hỏa phần tràng nên nhanh chóng chạy lại.
Tả Mạc sửng sốt, lúc này hắn mới có phản ứng lại. Luyện khí thuật của tu giả trải qua vạn năm tích lũy, hỏa diễm nào cũng từng dùng qua, cái nào tốt hay không tốt chỉ sợ đã trải qua vô số người thử nghiệm. Đối với ma tộc, mười năm trước bọn họ còn không biết luyện khí là cái gì. Bọn họ mới bước chân vào thời đại thần lực hơn mười năm, thần trang đối với bọn họ còn là thứ quá xa lạ.
Những nội dung cơ bản này cần có vô số người tích lũy, không hề có yếu tố may mắn ở đây.
Từng khuôn mặt cay đắng và uể oải, bọn họ đau khổ tìm tòi nhiều năm như vậy nhưng vẫn mờ mịt không giải quyết được.
Thế giới luyện khí thần bí muôn màu, đối với bọn họ nó quá xa xôi không thể với tới được.
Trong lòng Tả Mạc khẽ than, nhìn thấy những khuôn mặt này đột nhiên Tả Mạc nhớ tới bản thân lúc còn ở Vô Không Sơn.
“Đúng là minh thần lực không thích hợp để hấp thu địa hỏa, trong thần lực của các ngươi còn có tử khí càng không thích hợp để dùng địa hỏa nhưng ngoại trừ địa hỏa thì còn có các loại hỏa diễm khác. Tu giả sở dĩ dùng địa hỏa nhiều bởi vì bọn họ có thể dễ dàng hấp thu và khống chế nó.”
Mọi người phía dưới nghe rất cẩn thận, chỉ sợ lọt mất chữ nào.
“Nhưng các ngươi lại thích hợp với hỏa diễm âm tính, ví dụ như ma trơi.” Tả Mạc nói tiếp.
“Ma trơi có thể luyện khí sao?” Trong đám đông có người hô lên.
Mọi người chẳng xa lạ gì với ma trơi, rất nhiều người tu luyện thần lực có liên quan tới ma trơi. Dù sao đây cũng là u minh vạn phần lăng, bất cứ chỗ nào cũng có thể nhìn thấy các loại ma trơi.
Tả Mạc mỉm cười: “Đối với tu giả thì ma trơi không phải là loại lửa tốt nhưng đối với các ngươi thì nó vô cùng thích hợp. Có ai có ma trơi không?”
Một giọng nói yếu ớt vang lên: “Đại sư, ta có.”
Tả Mạc nhìn về phía người nói, đó chính là Minh Hồng, Tả Mạc dịu giọng nói: “Lấy ra ta xem.”
Minh Hồng lật tay, một đóa ma trơi màu xanh đậm phiêu phù trong lòng bàn tay hắn.
“Ma trơi dùng để công kích địch nhân thường lẫn các loại sức mạnh khác nhưng nếu để luyện khí các ngươi phải nhớ kĩ, bất cứ loại hỏa diễm nào, điểm đứng đầu đó là tinh thuần. Hỏa diễm càng tinh thuần thì càng thích hợp để luyện khí.” Giọng Tả Mạc không lớn nhưng toàn trường đều có thể nghe thấy.
“Phẩm chất của đóa ma trơi này không tệ nhưng luyện hóa chưa đủ. Phương pháp luyện hóa ma trơi rất đơn giản, ngươi chỉ cần dựa theo lộ tuyến vận chuyển của thần lực là được.” Tả Mạc nhìn Minh Hồng rồi nói: “Ngươi thử xem.”
Minh Hồng hơi do dự, tê, ma trơi hút vào trong cơ thể, khi ma trơi không ngừng vận chuyển, sắc mặt Minh Hồng cũng biến thành màu xanh đậm.
Khoảng nửa cảnh giờ sau màu xanh đậm trên mặt Minh Hồng mới rút dần đi, hắn gọi hỏa diễm ra, ma trơi so với trước thì đã đậm hơn vài phần.
“Tiếp tục đi, chờ ngươi có thể luyện chế ma trơi tới mức vô sắc thì ma trơi của ngươi đã đạt tới độ tinh thuần.” Tả Mạc bỗng ném cho Minh Hồng một khúc bạch cốt: “Ngươi dùng ma trơi luyện chế xem nào.”
Minh Hồng luống cuống nhìn Tả Mạc.
Tả Mạc kiên nhẫn chỉ điểm: “Khống chế ma trơi bao vây bạch cốt.”
Minh Hồng làm theo dùng ma trơi bao vây bạch cốt, rất nhanh bạch cốt đã bị phủ một tầng màu xanh đậm vô cùng đáng sợ. Rất nhanh trên trán Minh Hồng đã hiện ra một tầng mồ hôi hột.
“Không được ngừng.” Tả Mạc khẽ quát: “Thu liễm tâm thần, chú ý khống chế hỏa diễm làm nó xâm nhập vào bên trong xương.”
Minh Hồng cắn răng kiên trì, cố gắng khống chế thần hỏa, trong khoảnh khắc hắn giống như mới chui từ trong ao nước lên.
Nhưng hắn vẫn cố gắng kiên trì tiếp tục, không rên rỉ chút nào.
Xương màu xanh đậm bắt đầu có biến hóa, nó dần trở nên trong suốt hơn.
Tả Mạc đứng bên chỉ điểm làm sao có thể kết hợp giữa ma trơi và phù văn, làm sao có thể khống chế ma trơi, làm sao để có hiệu suất tốt nhất.
“Được rồi!”
Minh Hồng ngã ngồi xuống đất, không thể động đậy, trên mặt khó giấu được vẻ vui mừng. Trong tay Tả Mạc là một khúc thủy tinh cốt có màu xanh nhạt trong suốt.
“Có màu xanh bởi vì ma trơi ngươi vẫn còn chưa đủ tinh thuần.” Tả Mạc bình luận.
Phía dưới tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, ai cũng kích động, hóa ra luyện khí là như vậy.
Tả Mạc thấy thế liền vung tay nói: “Có ma trơi thì bắt đầu luyện hóa ma trơi, không có ma trơi thì đi tìm ma trơi.”
Dứt lời không để ý tới mọi người quay sang nói với hộ vệ: “Đi, chúng ta đi vạn phí trì hải.”
Hộ vệ tôn kính khom người nói: “Vâng!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...