Thế Giới Tu Chân

Chủ quản thương khố lắp bắp hỏi: “Cái này… Cái này… Có thể luyện hóa được thủy tinh cốt sao?”
“Không sai.” Tả Mạc nhìn vẻ mặt hai người liền biết bọn họ không biết gì, hắn hỏi: “Xương này được gọi là xương gì?”
“Bạch cốt.” Chủ quản thương khố vội vàng trả lời, hắn nhìn Tả Mạc chằm chằm.
“Bạch cốt.” Tả Mạc thuận miệng trả lời sau đó lập tức giải thích: “Bạch cốt này kì thực không khác quá nhiều so với thủy tinh cốt, chỉ cần tinh luyện một lần thì bạch cốt hoàn toàn có thể luyện chế thành thủy tinh cốt.”
“Tinh luyện như nào?” Chủ quản thương khố vừa mở miệng lập tức ý thức được không ổn, vội vàng ngượng ngùng nói: “Tiểu nhân lắm lời rồi.”
Tả Mạc không quan trọng hóa, với hắn thì thủ đoạn nhỏ như vậy cũng chẳng có gì phải để tâm. Hơn nữa quỷ chủ khá sảng khoái với mình, Tả Mạc cũng muốn chỉ điểm một chút gọi là có qua có lại.
“Đầu tiên dùng hỏa diễm luyện chế tạp chất sau đó để vào tử khí trì ba ngày là được.” Tả Mạc nói.
“Đơn giản vậy sao?” Chủ quản thương khố vô thức hỏi.
Hai mắt hộ vệ bỗng trợn trừng: “To gan! Dám nghi ngờ đại sư!”
Chủ quản thương khố sợ tới mức co đầu rụt cổ lại.
Tả Mạc cười lơ đễnh: “Đơn giản? Không đơn giản đâu. Bước luyện chế tạp chất này không hề dễ dàng. Luyện hóa tạp chất càng triệt để thì phẩm chất thủy tinh cốt càng tốt.”
Sai đó Tả Mạc lại nói chủ quản thương khố: “Biện pháp luyện chế thủy tinh cốt cũng nói cho các ngươi rồi, đi chuẩn bị tài liệu cho tốt đi.”
“Vâng vâng vâng!” Chủ quản thương khố nửa tin nửa ngờ, hắn lập tức dẫn người đi thử nghiệm.
Ở u minh vạn phần lăng, bạch cốt là tài liệu không đáng tiền nhất, khắp nơi đều có, ức cốt phong chảy xuống hầu hết đều là bạch cốt. Mà thủy tinh cốt so với bạch cốt thì cao hơn ít nhất ba cấp, sản lượng vô cùng ít ởi.
Giá trị giữa song phương cách nhau một trời một vựa.
Nếu những lời đại sư nói là thật thì đây tuyệt đối là đường tắt để phát tài! Nghĩ đến thương khố được chất đầy thủy tinh cốt, quỷ chủ đại nhân nhất định sẽ thưởng cho mình!
Chủ quản thương khố vô cùng nhiệt tình.

Hộ vệ kiềm chế sự kinh ngạc trong lòng cung kính hỏi Tả Mạc: “Đại sư, tiếp theo chúng ta sẽ làm gì? Có phải đi vạn phí trì hải không?”
Tả Mạc suy nghĩ một chút rồi nói: “Về trước đã, cũng không còn sớm nữa, vạn phí trì hải phải dành ra một ngày để đi.”
“Vâng!” Hộ vệ vội vàng tuân mệnh.
Tâm thần Tả Mạc đều đang đặt ở khúc xương trong giới chỉ.
-------------------------------
Trở về nơi ở, Tả Mạc vuốt ve khúc xương ám kim trong tay. Khúc xương này vô cùng tinh mịn, nặng trịch, giống như được điêu khắc từ kim chúc. Trên mặt xương phủ đầy hoa văn tinh xảo, nhìn qua cũng gợi lên chút cảm xúc.
Những người khác sờ vào khúc xương chỉ cảm thấy lạnh lẽo, chỉ có Tả Mạc sờ vào thì cảm thấy được những làn hơi ấm.
Tả Mạc xác định khúc xương này là của một cường giả đồ đằng thuộc bộ lạc thái dương lưu lại.
Cường giả đồ đằng ở thời đại kia là một trong những tồn tại mạnh mẽ nhất, xương của bọn họ lưu lại cũng là một trong những tài liệu đỉnh cao. Vào thời đại cường giả đồ đằng hưng thịnh nhất, cơ hồ mỗi một vị cường giả đồ đằng đều là cường giả thần cấp. Thân thể bọn họ đã đạt tới đỉnh cao của nhân loại, huyết nhục gân cốt của bọn họ đều được tinh luyện tới mức kinh khủng khiếp người.
Tả Mạc nghĩ tới Lam, mặc ngọc cốt của Lam cũng được tinh luyện tới mức hoàn mỹ.
Trên mặt của xương là hoa văn thái dương, đem hoa văn thái dương luyện tới mức thấu vào xương, có thể thấy vị cường giả đồ đằng của bộ lạc thái dương này mạnh mẽ tới mức nào!
Dù cho Tả Mạc ở thời kì toàn thịnh cũng không thể đạt tới cấp độ như này.
Thời đại kia thật khiến người ta mơ tưởng!
Trong lòng Tả Mạc tràn ngập cảm khái, đã trải qua vạn năm yên lặng, nhân loại rốt cuộc cũng trở về thời đại thần lực. Nhưng khoảng cách giữa hiện tại và thời kì đỉnh cao viễn cổ vẫn còn là một khoảng lớn.
Lắc lắc đầu, Tả Mạc vất tất cả tạp niệm lại phía sau, tập trung tinh thần vào khúc xương đùi ám kim trước mắt. Đối với người khác thì đây chỉ là tài liệu đỉnh cao thôi nhưng đối với hắn thì nó có rất nhiều ý nghĩa khác.
Một luồng thái dương thần hỏa bao bọc lấy khúc xương ám kim.

Vẻ mặt Tả Mạc đầy ngưng trọng.
Thần văn bên ngoài khúc xương ám kim từ từ trở nên sáng ngời, khúc xương tựa như bàn ủi bị thiêu nóng phát ra hồng quang lóng lánh. Thủ pháp của Tả Mạc không ngừng biến hóa, thái dương thần hỏa cũng không ngừng biến hóa theo.
Thái dương thần văn bên ngoài dần trở nên ảm đạm nhưng khúc xương vẫn sáng rực, càng dễ nhìn thấy thần văn hơn.
Tay phải Tả Mạc bỗng vung lên.
Tê!
Thái dương thần văn phủ đầy mặt xương giống như một góc của tấm lưới bị nhấc lên.
Hai mắt Tả Mạc bỗng trở nên sáng ngời, khí thế toàn thân càng trở nên sắc bén, thần văn trên mặt đất và vách tường đều bị kích động phát ra quang mang nhu hòa vững vàng bao phủ khí thế của Tả Mạc để nó không thể thoát ra ngoài.
Khí tức của cường giả thần cấp thực sự quá kinh người, một khi bị tiết lộ ra tất sẽ kinh động tới những người khác.
Thái dương thần hỏa dần nhen lên trên hoa văn bên ngoài mặt xương, dưới sự dẫn dắt của Tả Mạc từng chút một bốc lên rời khỏi xương.
Rất nhanh, thái dương của Tả Mạc đã được bao phủ bởi một tầng hỏa diễm, khúc xương bị hỏa diễm bao phủ không ngừng rung lên như muốn liều mạng thoát đi. Nó đã trải qua vạn năm, bản thân cũng đã có linh tính riêng. Hơn nữa sau vạn năm, nó đã hấp thu được rất nhiều lực lượng hỗn tạp, những lực lượng hỗn tạp này không những không có ích với Tả Mạc mà chính là độc dược tai hại.
Tả Mạc nỗ lực dùng thái dương thần hỏa luyện hỏa những tạp chất này nhưng tầng thần văn thái dương trên mặt xương lại ngăn cản thái dương thần hỏa ở bên ngoài.
Nếu như không phá được mấy thứ này thì thái dương thần hỏa không thể luyện hóa được tạp chất trong xương.
Bỗng cả người Tả Mạc run lên, mấy hạt mồ hôi nhỏ cũng run lên tạo thành một giọt mồ hôi lớn uốn lượn theo gương mặt Tả Mạc rơi xuống. Rất nhanh, trên người Tả Mạc đã ướt sũng mồ hôi, mồ hôi như suối, Tả Mạc chưa bao giờ cảm thấy bản thân chuyên chú như này.
Thái dương thần văn bao phủ khắp xương bị Tả Mạc từng chút một kéo lên.
Mất đi sự trói buộc của thần văn, khúc xương càng ngày càng sáng rực, nó bắt đầu bị hòa tan.
Khi thần văn cuối cùng thoát khỏi khúc xương thì toàn bộ khúc xương đều bị hòa tan thành một đoàn kim dịch. Thái dương thần văn không hề biến mất, trái lại giống như một tấm mạng nhện bị bóc ra, phiêu phù trước mặt Tả Mạc.

Tả Mạc mồ hôi đầm đìa, hắn không đủ sức để lau mồ hôi nữa, thái dương thần hỏa không ngừng luyện hóa đoàn kim dịch kia.
May mắn là cảnh giới của bản thân đã rất ổn định, Tả Mạc thầm thở phào một cái.
Mặc dù thiếu thần lực nhưng cảnh giới ổn định cũng mang tới rất nhiều chỗ tốt, ví dụ như khả năng điều khiển thần hỏa của hắn vượt xa thần cấp không biết bao nhiêu lần. Thái dương thần hỏa của hắn tựa như một bộ phận trên thân thể hắn, như điều khiển cánh tay ngón tay, thậm chí còn linh hoạt hơn nhiều.
Kim dịch không ngừng thu nhỏ lại, tạp chất từng chút một bị luyện hóa.
Khí tức của nó cũng nhanh chóng phát sinh biến hóa, từ bá đạo bức người dần trở nên nhu hòa hơn, khí tức ngược lại càng yếu ớt hơn nhưng cảm giác tinh thuần lại rõ ràng hơn nhiều.
Tả Mạc không ngừng lại.
Thái dương thần hỏa không ngừng thiêu đốt.
Luyện hóa như vậy diễn ra trong ba ngày.
Lúc này đoàn kim dịch chỉ nhỏ bằng giọt nước, kim dịch óng ánh trong sáng hiện ra màu vàng nhạt không chút tạp chất.
Rốt cuộc Tả Mạc cũng lộ ra vẻ thỏa mãn, mở miệng ra, giọt kim dịch màu vàng óng liền bay vào trong miệng hắn.
Kim dịch vừa vào cổ họng thì thân thể hắn không khỏi run lên.
Trong nháy mắt cảm giác sung sướng khó mà nói thành lời bao phủ toàn thân hắn, cảm giác mệt mỏi trước đó đã hoàn toàn biến mất. Vô số đạo sí lưu màu đỏ rất nhỏ trong cơ thể Tả Mạc tựa như cá mập ngửi thấy mùi cá tanh, từ khắp các nơi trong cơ thể Tả Mạc bơi về phía giọt kim dịch.
Những si lưu màu đỏ rất nhỏ này là di chứng của trận chiến với đại trưởng lão Thiên Hoàn năm đó để lại.
Năm đó Tả Mạc không màng tới hậu quả phá vỡ thái dương tinh chủng làm bản thân thu được sức mạnh cường đại nhưng sức phá hoại của sí lưu thái dương trong người cũng vô cùng kinh khủng. Mặc dù Bồ yêu và Vệ đã đánh vỡ thức hải của Tả Mạc, hầu hết sí lưu thái dương đã kết thành thái dương thần thụ. Nhưng một kích sau cùng của Tả Mạc đã lấy đi hầu hết sức mạnh của thái dương thần thụ.
Thái dương thần thụ mất khả năng hấp thu và tiêu hóa sí lưu thái dương nên những sí lưu thái dương còn lại trong cơ thể Tả Mạc không ngừng luồn lách phá hư thân thể hắn.
Chúng nó mới là nguyên nhân dẫn đến thân thể Tả Mạc bị tổn thương. Kì thực tàn dư của sí lưu thái dương trong cơ thể Tả Mạc không nhiều, hầu hết đều đã tiêu hao hết vào cuộc chiến năm đó nhưng bởi vì thân thể hắn tổn thương quá độ nên không thể nào tiêu hóa được.
Lúc còn sống vị cường giả đồ đằng của bộ lạc thái dương này vô cùng cường đại, khúc xương đùi được Tả Mạc luyện hóa rất hoàn hảo, giọt kim dịch này chính là máu huyết bổn nguyên nhất, khí tức thái dương mà nó phát ra có sức hấp dẫn trí mạng đối với những si lưu thái dương kia.
Từng đạo sí lưu thái dương từ bốn phương tám hướng tập trung lại không ngừng chìm vào trong kim dịch.
Kim dịch màu vàng nhanh chóng phủ đầy tơ hồng, rất nhanh, những tơ hồng này đã bị kim dịch dung hóa, kim dịch màu vàng nhạt bỗng trở nên óng ánh, ở bên ngoài còn hiện ra chút sắc hồng.

Không còn sự phá hoại của sí lưu thái dương, Tả Mạc cảm thấy nhẹ cả người, như trút được gánh nặng, thoải mái không nói nên lời.
Khỏa kim dịch này hơi ửng đỏ rồi quay tròn, bên ngoài toát ra một đoàn hỏa diễm, nhìn như sắp chui vào trong người Tả Mạc. Hai mắt Tả Mạc bỗng sáng ngời, há mồm hút một cái, thái dương thần văn đang phiêu phù trước mặt chui vào trong miệng hắn.
Thái dương thần văn chui vào trong cơ thể bay về phía kim dịch đang bị hỏa diễm bao phủ.
Hỏa diễm bên ngoài kim dịch không hề bị ảnh hưởng, thái dương thần văn lập tức bao phủ kim dịch. Hỏa diễm phía ngoài của kim dịch với tốc độ mắt thường có thể thấy được dần ảm đạm đi, một khỏa kim châu hơi đỏ phiêu phù trong cơ thể Tả Mạc.
Mặt ngoài của kim châu phủ tầy hoa văn vô cùng tinh mịn.
Cho tới tận lúc này Tả Mạc mới có thể mừng rỡ, trên mặt hiện rõ sự vui sướng.
Quả nhiên đúng như những gì mình nghĩ!
Tả Mạc đối với vị cường giả đồ đằng không biết tên này vô cùng tôn kính, thực sự là quá cường đại! Mặc dù sí lưu thái dương trong cơ thể Tả Mạc không còn nhiều nhưng chỉ một khúc xương đùi đã có thể phong bế những sí lưu thái dương kia thì thực lực của vị cường giả đồ đằng thái dương này lúc còn sống thật sự quá đáng sợ!
Tả Mạc đứng lên, hắn cảm thấy cả người nhẹ như yến!
Mười năm rồi!
Tròn mười năm!
Đã lâu rồi mới thoải mái như này, cảm giác vui sướng làm hắn chỉ muốn ngửa mặt lên trời gào thét.
Không có sí lưu thái dương phá hủy, lại thêm minh quỷ âm tràm mộc tẩm bổ, trong thời gian ngắn Tả Mạc có thể chữa trị thân thể và khôi phục thần lực.
Không gì có thể khiến hắn kích động và hài lòng hơn thế.
Chỉ có khôi phục lực lượng thì mới có thể trở lại Mạc Vân Hải, mới có thể thức tỉnh mọi người, mới có thể cứu Bồ yêu và Vệ ra!
Nhất định phải thành công!
Tay Tả Mạc nắm chặt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui