Bộ thần trang này có màu xám nhạt, không chút hấp dẫn.
Nhưng khi vừa cầm lấy, Chúc Nam Nguyệt không thể giữ được bình tĩnh nữa, mắt phượng trợn tròn, không thể tin được: “Bộ thần trang này lại theo một phong cách khác!”
Hai bộ thần trang, hai phong cách hoàn toàn khác biệt, mỗi bộ đều có hệ thống riêng.
Đối với bất cứ gã luyện khí sư nào mà nói, có thể luyện chế được hai loại thần trang với phong cách hoàn toàn khác nhau vậy cũng có nghĩa trình độ hiểu biết về thần trang của hắn cực kì sâu.
“Không những thế, ta đã nhìn qua các đệ tử Ngô tộc tu luyện, bộ thần trang này được chế tạo riêng cho bọn họ.” Lam Băng vô cùng phấn khích nói: “Nếu luyện khí sư như vậy lại dốc sức cho Bắc Nguyên Băng Phủ thì ai có thể ngăn cản được chúng ta?”
Đôi mắt đẹp của Chúc Nam Nguyệt sáng rực lên, ở trong đó, một ngọn lửa đầy lạnh lẽo chợt bùng lên. Mấy câu nói của Lam Băng đã chạm vào tim nàng, bốn vị minh chủ có thực lực sàn sàn nhau, nếu có một vị luyện khí tông sư như thế thì thực lực của Bắc Nguyên Băng Phủ sẽ vượt qua những người khác.
Bỗng, trên trời phát ra những tiếng ầm ầm giống như tiếng sấm sét vang lên trong tầng mây dày đặc.
“Đại nhân! Chiến xa của tiền bối xông vào trong tầng mây rồi!” Thủ hạ vội vàng báo cáo.
Hai người sửng sốt, không nhịn được ngẩng đầu nhìn tầng mây dày đặc trên đầu.
“Không tốt!” Sắc mặt Chúc Nam Nguyệt khẽ biến, tầng mây dày đặc là địa điểm phục kích rất tốt. Hải Tâm Băng sở dĩ phái nàng tới đây chính là để đề phòng Âm Lăng vệ trả thù.
Đúng vào lúc này tiếng sấm ầm ầm vang lên dữ dội.
Chúc Nam Nguyệt và Lam Băng nhìn thấy một cảnh tượng cực kì chấn động.
Tầng mây dày đặc không thấy điểm cuối giống như sôi trào, vô số điện mang to nhỏ màu trắng dày đặc chi chít luồn lách trong tầng mây. Điện mang thật nhỏ tập trung thành những tia sét to, tia sét to tập trung thành những tia sét khổng lồ rực rỡ chói mắt!
Dù bọn họ đang ở trên mặt đất nhưng vẫn có thể cảm nhận được rất rõ sự cuồng bạo của sấm sét trên bầu trời.
Đó là sức mạnh huỷ diệt có thể phá huỷ tất cả!
Bỗng, tầng mây dày đặc không hề có dấu hiệu báo trước nhanh chóng co rút về phía tầng mây trung tâm, tựa như tầng mây trung tâm có thứ gì đó đang thu hút những tia sét cuồng bạo này vậy.
-------------------------------
Khi Tả Mạc nhìn thấy tầng mây dày đặc như thế thì có chút không kiềm chế được. Tầng mây càng dày đặc thì đồng nghĩa với việc nó chứa rất nhiều lôi nguyên.
Ngay cả Tả Mạc cũng cảm thấy tầng mây dày đặc như này là rất hiếm có. Đây chính là cơ hội tốt để bồi bổ thân thể nên Tả Mạc chắc chắn sẽ không bỏ qua, hắn không chút do dự điều khiển chiến xa thái dương xông thẳng vào trong tầng mây.
Thần trận trên chiến xa bỗng sáng rực lên.
Tả Mạc như ném củi khô vào trong lửa, lôi nguyên dư thừa lập tức bạo phát.
Vố số tia sét kinh người trong tầng mây bị dẫn phát.
Ầm ầm ầm!
Tiếng sấm dày đặc không ngừng vang vọng trong tầng mây, ầm ầm không dứt.
Tả Mạc chỉ có thể nhìn thấy ngân xà từ bốn phương tám hướng đánh tới chiến xa, lôi nguyên dư thừa nhanh chóng được thần trận chuyển hoá thành thần lực, thần lực cuồn cuộn không ngừng chìm vào trong thân thể hắn và năm cỗ quan tài.
Tả Mạc lập tức khoanh chân ngồi xuống, tập trung hướng dẫn thần lực tiến vào trong cơ thể mình. Thần lực vừa chui vào trong cơ thể Tả Mạc giống như nước chảy vào cát, lập tức bị huyết nhục khô cạn hấp thu sạch.
Thần trận được tích đầy thần lực lập tức được Tả Mạc hấp thu, hấp lực của thần trận tăng mạnh, lôi điện ở phía xa xa tựa hồ cũng bị hấp dẫn.
Vố số tia sét to lớn như một thanh ngân kiếm sắc bén chói mắt bắn trúng chiến xa.
Chiến xa bị vô số tia sét bao vây giống như một con nhím màu bạc.
Lấy chiến xa làm trung tâm, mây đen với tốc độ kinh người dần sụp đổ.
Tí tách tí tách!
Hạt mưa lớn cỡ hạt đậu từ trên trời rơi xuống, trong thiên địa liền tràn ngập hơi nước, không gian mịt mùng, hai người Chúc Nam Nguyệt và Lam Băng đều trợn mắt há mồm nhìn tầng mây trên trời đang sụp đổ như tuyết lở.
Ở đó còn có một chiếc chiến xa bị vô số tia sét bao quanh giống như một con nhím!
-------------------------------
Tả Mạc không ngờ động tĩnh lần này lại lớn như vậy. Thần lực từ trong thần trận truyền tới so với ngày thường càng nhiều hơn. Rất nhanh, tất cả tầng mây đều hoá thành nước mưa, khi tia lôi nguyên cuối cùng bị hút vào trong chiến xa, bầu trời sáng ngời như mới được tẩy rửa, ánh nắng tươi sáng.
Trong lòng Tả Mạc chợt động, quay sang nhìn về phía xa xa. Ở phía xa đang có người âm thầm quan sát hắn! Người đó ở cách đây khá xa, Tả Mạc không nhìn thấy rõ bóng dáng đối phương nhưng có thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.
Hắn thôi không nhìn nữa, khống chế chiến xa bay về phía mặt đất.
Điện mang xung quanh chiến xa vừa rơi xuống dưới đất lập tức bị hút sạch, trước mặt mọi người chiến xa lộ nguyên hình.
Rào!
Trong không gian một loạt tiếng hít vào vang lên.
Lam Băng trợn mắt há mồm nhìn chiếc chiến xa hoa lệ trước mặt, nàng là phụ tá đắc lực của Hải Tâm Băng, từ nhỏ đã thấy qua vô số kì trân dị bảo nhưng nàng chưa bao giờ gặp được chiến xa nào hoa lệ như thế!
Hic, dùng từ hoa lệ vẫn chưa đủ để hình dung về chiến xa này. Hoa văn tầng tầng lớp lớp, phù văn rồi ma văn, có rất nhiều thứ nàng không nhận ra được nhưng điều đó không quan trọng. Những hoa văn này đều rất tinh xảo phức tạp, toàn bộ chiến xa không biết là do chất liệu gì chế tạo nên nhưng toàn thân trên dưới không hề có vết tích của việc dũa gọt. Ngọn lửa màu vàng bao bọc bánh xe toát ra khí phách dương cương bá đạo.
Lam Băng không nhận ra phù trận, không nhận ra thủ pháp luyện chế nhưng nàng có thể nhận ra bảo thạch.
Bảo thạch được khảm đầy trên chiến xa, từng khoả bảo thạch trong sáng không tì vết toả ra ba động mê người. Nếu tháo những bảo thạch này xuống đem bán thì có thể mua được một giới hoàn chỉnh!
Chúc Nam Nguyệt vô cùng chấn động nhưng không phải do sự hoa lệ của chiến xa mà là do ba động cường đại phát ra từ chiến xa. Lôi điện vừa rồi đã đánh tan nguỵ trang trên xe, chiến xa lộ nguyên hình.
Khí tức bá đạo rừng rực tựa ánh lửa sáng rực khiến người ta không thể nhìn thẳng.
Lam Băng và Chúc Nam Nguyệt đồng thời lâm vào trầm mặc.
Lam Băng phát hiện sự việc không đơn giản giống như mình tưởng tượng. Lúc trước khi giao dịch với Tả Mạc nàng có một loại ảo giác là Tả Mạc rất nghèo, chỉ cần đưa ra giá tốt là có thể nắm chắc. Nhưng sau khi cỗ chiến xa này lộ nguyên hình thì nàng phát hiện ra bản thân đã nhầm, hơn nữa vô cùng nhầm.
Đối phương không những không nghèo, ngược lại còn giàu nứt đố đổ vách!
Chỉ riêng giá trị của chiếc chiến xa này đã khó đánh giá rồi.
Nàng bỗng cảm thấy việc nhờ cậy vị tiền bối này trở nên xa vời.
Vẻ mặt Chúc Nam Nguyệt có chút khó coi, hạ giọng nói: “Lần này chúng ta mang theo ít người rồi.”
“A!” Lam Băng ngẩn ra nhưng ngay sau đó nàng lập tức hiểu Chúc Nam Nguyệt đang nói tới cái gì: “Ngươi đang nói…”
“Hắn có thể luyện chế được thần binh!” Giọng Chúc Nam Nguyệt đầy chắc chắn.
Sắc mặt Lam Băng tái đi. Ngay từ đầu nàng luôn bán tin bán nghi về việc vị tiền bối tóc bạc này có thể luyện chế được thần binh hay không, nàng thấy đội hình như vậy cũng đã đủ nói lên sự coi trọng của Bắc Nguyên Băng Phủ nhưng hiện tại xem ra vị tiền bối tóc bạc này quả nhiên có đủ năng lực luyện chế thần binh, lực lượng các nàng vì thế mà có vẻ hơi mỏng.
“Vậy bây giờ phải làm sao?” Lam Băng vội vàng hỏi.
“Cầu viện!” Nam Nguyệt chỉ phun ra hai chữ.
------------------------------
Cách nhóm Tả Mạc rất xa, mấy bóng người hiện lên, người cầm đầu toàn thân mặc đồ đen, gương mặt cứng đờ không có chút biểu cảm.
“Tìm ra rồi, không uổng công chúng ta hưng sư động chúng.” Một gã gia hỏa âm khí lượn quanh người mở miệng nói, giọng hắn tràn ngập âm khí khiến người ta cảm thấy lạnh sống lưng.
“Tên gia hỏa này thực sự có thể luyện chế được thần khí.” Một bộ xương khô trắng như tuyết bỗng mở miệng, hốc mắt trống rỗng bập bùng ma trơi lấp lánh bất định.
Hắc bào cương thi ngây ra nói: “Đi!”
Sáu bóng người giống như yên vụ tan biến trong không khí.
-------------------------------
“Ồ.” Bên trong chiến xa Tả Mạc cũng cảm ứng thấy, hắn ngẩng đầu nhìn.
Cùng lúc đó, bên ngoài vang lên tiếng quát chói tai của Chúc Nam Nguyệt: “Địch nhân tập kích! Kết trận!”
Tới thật nhanh!
Trong lòng Tả Mạc hơi kinh ngạc, vừa rồi hắn còn cảm ứng được phía xa xa có người theo dõi, không ngờ đối phương lại tới nhanh như vậy, hơn nữa còn đường hoàng mà tới. Điều này nói lên đối phương rất tin tưởng vào thực lực bản thân mình.
Hắn từ trên chiến xa đi xuống vừa đúng lúc thấy sáu bóng người như yên vụ dần hiện ra trong không trung.
Thanh Hiểu đầy vẻ cảnh giác đứng thủ trước mặt Tả Mạc, trên mặt thoáng có chút ngưng trọng. Hắn có thể cảm nhận được thực lực người tới đây không thấp, không phải loại Thác Bạt Vũ có thể so sánh được.
Khi Chúc Nam Nguyệt nhìn thấy sáu người này thì con ngươi đột nhiên co rụt lại: “Âm Lăng quỷ chủ!”
Nghe thấy bốn chữ này sắc mặt Lam Băng trắng bệch ra, hộ vệ đang kết trận cũng loạn hết cả lên.
“Tiểu oa nhi giỏi lắm.” Hắc bào cương thi chậm rãi mở miệng, giọng hắn khô khốc khó nghe, giống như hai tấm ván gỗ ma sát vào nhau.
Chúc Nam Nguyệt thoáng nhìn qua, tâm không ngừng trầm xuống.
Bộ xương khô trắng như tuyết kia chính là Cổ Vô Song, là một trong những cao thủ nổi tiếng nhất của Âm Lăng vệ. Còn bóng người ẩn hiện trong làn khói đen tên là Hắc Ngô, thực lực sâu không thể lường. Gia hỏa toàn thân được bọc bởi thi bố (vải cuốn xác ướp), tử khí nồng nặc buồn nôn làm Chúc Nam Nguyệt nổi ác tâm chính là Bố Như Miên.
Cả người xanh đậm tên là Tư Độc. Hồng y phiêu phiêu, nữ tử đội nón sa buông là Mặc Như.
Âm Lăng ngũ quỷ vậy mà lại có mặt đông đủ!
Âm Lăng ngũ quỷ là năm tên cường giả mạnh nhất của Âm Lăng vệ, thực lực mỗi người bọn họ đều không kém hơn Chúc Nam Nguyệt chút nào. Trước đây Bắc Nguyên Băng Phủ và Âm Lăng vệ đã không ít lần xảy ra xung đột, nhưng tranh đấu ở cấp bậc này thì chưa bao giờ diễn ra.
Trong lòng Tả Mạc cũng có chút kinh ngạc, thực lực Âm Lăng vệ so với hắn tưởng tượng thì cường đại hơn nhiều. Thực lực sáu người này so với bọn họ năm đó thì còn mạnh hơn chút.
Thực lực mỗi người trong sáu người đều không thấp hơn Thanh Hiểu. Nhất là tên hắc bào cương thi kia, Tả Mạc có thể cảm giác nó cách thần cấp không quá xa.
Tả Mạc không lo lắng cho an toàn của mình, chỉ lo năm cỗ quan tài trên xe bị quấy nhiễu.
Trong lòng Chúc Nam Nguyệt cũng cảm thấy sợ hãi, ngoài mặt vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh, trầm giọng nói: “Quỷ chủ đại nhân, vì sao lại cản lối ta đi? Tại hạ nhận lệnh của phủ chủ hộ tống quý khách của Bắc Nguyên Băng Phủ…”
Hắc bào cương thi không thèm để ý tới nàng, ánh mắt hắn thoáng nhìn qua đám người rồi lập tức nhìn về phía Tả Mạc. Hắn hơi khom người nói: “Ta thay mặt đám người Thác Bạt Vũ tạ lỗi với đại sư.”
Tả Mạc thoáng nhìn qua đối phương rồi nói: “Chuyện nhỏ, khách khí rồi!”
“Nghe nói các hạ đang tìm kiếm minh quỷ âm trầm mộc.” Giọng hắc bào cương thi vẫn vô cùng khó nghe: “Đây là năm gốc minh quỷ âm trầm mộc thể hiện sự tạ lỗi của chúng ta. Ngoài ra, ta còn mong đại sự có thể luyện chế thần binh cho bọn ta, điều kiện tuyệt đối không thấp hơn Bắc Nguyên Băng Phủ.”
Sắc mặt Chúc Nam Nguyệt và Lam Băng tái nhợt đi.
“Nghe nói đại sư có hứng thú với luyện thi, Âm Lăng vệ ta có tử khí trì dùng luyện thi rất tốt.” Hắc Ngô vừa mở miệng nhiệt độ xung quanh liền giảm xuống rất nhiều, âm khí dày đặc.
“Tử khí trì!” Trong lòng Tả Mạc chợt động.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...