Chiến bộ của Thường Vũ Sinh giống như một thanh chủy thủ vô cùng sắc bén cắt ngang bóng đêm, hắn có cái nhìn đại cục rất tốt, trong nháy mắt từ góc độ tốt nhất chém tới làm Nghiệt bộ của Biệt Hàn lộ ra khoảng trống.
Nghiệt bộ đánh nhau lâu như vậy làm sao có thể chống lại Thường Vũ Sinh chiến bộ có thể lực hoàn hảo.
Phong cách chiến đấu của Thường Vũ Sinh hoàn toàn khác so với Hải Kim Vân dũng mãnh đột tiến, đấu pháp của hắn tinh tế hơn nhiều, là một trong những chiến tướng ma tộc hiếm hoi sử dụng đấu pháp không chế.
Hắn suất lĩnh chiến bộ giống như đi bộ trong sân vắng, sức mạnh trong người dâng trào nhưng mỗi chiêu hắn phát ra không hề có chút thanh thế đáng sợ nào, ngược lại tất cả đều vô cùng tinh tế, không chút cường bạo nhưng lại dai dẳng giống như mưa vậy, kéo dài mãi không dứt.
Những công kích mềm mại này so với công kích của Hải Kim Vân thì làm người ta đau đầu hơn nhiều.
Thương Vũ Sinh với tầm nhìn xuất sắc, ước lượng đại cục cực tốt, hắn đã tìm ra sơ hở của Biệt hàn, hắn giống như đang suất lĩnh một đám kiến không ngừng gặm nhấm, chỉ cần người ta không để ý thì chỉ trong giây lát sẽ bị hắn tiêu diệt từng bộ phận một.
Biệt Hàn tự nhiên không phải dạng người dễ đối phó như vậy, sau khi Thường Vũ Sinh gia nhập mặc dù ưu thế của hắn giảm xuống nhiều nhưng ngay sau đó hắn đã có điều chỉnh.
Nghiệt bộ thay hình đổi vị càng thêm quỷ mị khó mà nắm bắt được, tiết tấu biến hóa của chiến trận cực nhanh, nhanh tới mức làm người ta chỉ biết nghẹn họng nhìn trân trối, ngay lập tức Thường Vũ Sinh đã cảm nhận được áp lực cường đại.
Quả nhiên không hổ là Biệt Hàn!
Trong lòng Thường Vũ Sinh thất kinh, hắn đã sớm không phải là lính mới trên chiến trường nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn cảm nhận được áp lực cường đại như vậy. Càng khiến hắn cảm thấy kính phục chính là Biệt Hàn lại có thể lấy một địch hai!
Dưới tình huống như vậy mà còn có thể tạo áp lực cường đại cho hắn cũng đã đủ để nói lên trình độ khống chế của Biệt Hàn đối với chiến đấu mạnh cỡ nào.
Chiến ý trong lòng Thường Vũ Sinh không ngừng tăng lên, có thể cùng chiến tướng cường đại như vậy giao tranh thì đúng là vô cùng vinh hạnh!
Sự kiên quyết hiện ra trong mắt hắn, bước tiến của hắn càng ngày càng phiêu dật, hắn cảm thấy bản thân đang ở trong một trạng thái vô cùng tốt, toàn bộ chiến trường đều hiện rõ trong đầu hắn, không bỏ sót bất cứ một chi tiết nào. Tần suất công kích của hắn bất ngờ tăng lên, lúc trước giống như mưa phùn bây giờ lại như nước lũ, ầm ầm cuốn tới.
Có cả một chiến bộ giúp đỡ nên Thường Vũ Sinh không cảm thấy mệt mỏi chút nào.
Hải Kim Vân thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng rống giận rung trời, hắn chém giết tới mất trí, những người còn sống bên cạnh hắn cũng chém giết tới đỏ cả mắt, không hề sợ chết, bọn họ giống như điên vậy.
Hai đại chiến tướng liên thủ, áp lực của Biệt Hàn tăng mạnh.
Khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Biệt Hàn giống như tượng đá vậy, áp lực chiến đấu có gia tăng tới mấy hắn cũng coi như không thấy.
Nghiệt bộ chỉ còn lại hai phần ba, dưới sự chỉ huy của hắn cố gắng chống đỡ hai chiến bộ đang tấn công điên cuồng.
Tình hình chiến đấu trở nên thảm liệt hơn bao giờ hết.
Song phương đều đang tranh đoạt nhịp độ chiến đấu.
Nhịp độ chiến đấu nhìn không thấy tìm không ra nhưng song phương đều hiểu rất rõ, người nào khống chế được nhịp độ chiến đấu thì người đó mới có hi vọng dành chiến thắng.
Tần suất tấn công của song phương không ngừng tăng nhanh, trên bầu trời các loại quang mang đan xen như mưa.
Những trinh sát theo dõi trận đấu này bị dọa chết khiếp, trong vô thức bọn họ đều nín thở, thận ảnh ảo trận các loại pháp quyết trong tay đem tất cả những gì nhìn thấy không ngừng ghi lại rồi truyền tới mọi nơi trên thế giới.
Trải qua mấy năm hòa bình, đây là trận chiến đầu tiên khai hỏa nên tất nhiên là thu hút được sự chú ý của mọi người trong thiên hạ. Sau khi song phương khai chiến, các thế lực phái ra vô số trinh sát có thực lực cao siêu thâm nhập vào vùng này để có thể quan sát một cách trực quan nhất về trận chiến đấu.
Binh lực của song phương đều có hạn, chỉ có thể phong tỏa không cho chiến bộ lớn đi vào chứ không thể nào ngăn cản những trinh sát có thực lực cao siêu này được. Bởi vậy khi thế cục chiến tranh ngày càng sáng tỏ, địa điểm quyết định cũng hiện ra rõ ràng, Chiêu Sơn giới chính là mục tiêu trinh sát của các thế lực lớn. Những trinh sát có thực lực xuất sắc dò xét, ẩn núp ở một nơi bí mật gần đó, đem toàn bộ quá trình chiến đấu thông qua thận ảnh ảo trận, thiên lý thủy kính cùng các loại pháp quyết truyền về hậu phương.
Rất nhiều người đang quan tâm tới trận chiến này.
Chiến đấu tới mức này làm người ta chỉ biết nín thở, nhịp độ của song phương đều đã đạt tới mức kinh người. Các chiến tướng quan chiến sắc mặt đều ngưng trọng, họ không nói gì, mắt đều bị những hình ảnh chiến đấu kia thu hút.
“Cục diện không có lợi chút nào cho Biệt Hàn.” Tiết Đông trầm giọng nói, nhưng Biệt Hàn có thể chống đỡ tới mức này đã làm hắn cảm thấy hơi bất ngờ.
Mạc Vân Hải là họa trong lòng của Côn Luân, song phương là tử địch, trận chiến này Côn Luân từ trên xuống dưới đều rất quan tâm. Nhưng cho tới bây giờ càng khiến Tiết Đông cảm thấy kinh ngạc chính là thực lực của Thường Vũ Sinh và Hải Kim Vân, nó nằm ngoài dự đoán của hắn.
Hắn bỗng quay đầu lại rồi phân phó: “Phái người điều tra Hải Kim Vân và Thường Vũ Sinh, nhất là Thường Vũ Sinh.”
Với hắn, Thường Vũ Sinh có tính uy hiếp và tiềm lực hơn Hải Kim Vân nhiều. Cái nhìn đại cục của Thường Vũ Sinh rất xuất sắc, mục tiêu chiến thuật cũng vô cùng tinh tế, không gian phát triển của hắn càng lớn hơn.
Lâm Khiêm không có chút biểu cảm gì, hắn chỉ nhẹ giọng nói: “Biệt Hàn vẫn còn sát chiêu.”
Lời còn chưa dứt thì tình thế trên chiến trường lần thứ hai xuất hiện biến hóa.
Nghiệt bộ của Biệt Hàn lúc này chỉ còn lại một nửa, tiêu hao đã đạt tới năm thành, cục diện bây giờ đối với Biệt Hàn là rất bất lợi. Lúc này Hải Kim Vân giống như điên tử chiến không màng tới sống chết, ý đồ của hắn rất rõ ràng, liều mạng!
Rất nhanh sự liều mạng của Hải Kim Vân đã có thành quả. Khi mà Nghiệt bộ không ngừng tổn hao, ưu thế về nhân số của Thường Vũ Sinh và Hải Kim Vân càng thêm nổi trội.
Nhân số của Nghiệt bộ so với hai chiến bộ kia vốn đã ít hơn nhiều, Biệt Hàn muốn thắng thì cần phải bảo tồn chiến lực, giảm thiểu thương vong. Hải Kim Vân và Thường Vũ Sinh cũng hiểu rõ điều này, Hải Kim Vân dùng phương pháp công kích như điên để cố gắng gia tăng thương vong đối với Nghiệt bộ của Biệt Hàn.
Cho tới bây giờ ý đồ của bọn họ đều được thực hiện một các rất hoàn hảo.
Thương vong tới năm thành, đây chính là lần thương vong nhiều nhất của Nghiệt bộ từ trước tới nay. Những chiến sĩ còn lại của Nghiệt bộ cũng không phải không bị làm sao, thần trang trên người bọn họ đa số đã vỡ vụn, điều này có nghĩa bọn họ rất dễ bị thương và rất dễ hi sinh.
Nhưng vẻ mặt của Biệt Hàn vẫn lãnh khốc vô tình, không có chút xao động nào.
Lúc mà rất nhiều người cho rằng Biệt Hàn sắp thua thì trên người các chiến sĩ Nghiệt bộ bỗng sáng rực lên ánh sáng màu đỏ, vô số phù văn đỏ sậm giống như một đám nòng nọc màu đỏ di chuyển trên người bọn họ.
Con ngươi xám trắng vẫn trống rỗng nhưng khí thế của các chiến sĩ Nghiệt bộ bỗng tăng mạnh.
“Tới rồi!” Công Dã Tiểu Dung ngồi yên quan sát rốt cuộc nhịn không được nói ra một câu.
Lê Tiên Nhi quay sang, hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua Tiểu Dung sư huynh, có thể nhận ra sư huynh rất để ý tới đám người Mạc Vân Hải này!
Giống như thổi bong bóng, thân thể các chiến sĩ Nghiệt bộ với tốc độ kinh người nhanh chóng bành trướng, so với lúc trước bọn họ phải bành trướng gấp mấy lần, thần trang nhanh chóng bị nứt ra, vỡ thành từng mảnh nhỏ. Trên tay họ mọc ra những lân giáp tinh mịn, đỉnh đầu mọc ra một chiếc sừng nhọn, đằng sau mọc ra một chiếc đuôi như móc ngược, trên lưng xuất hiện gai ngược chi chít dày đặc…
Tất cả mọi người khi nhìn thấy cảnh tượng này đều đồng loạt hít vào một hơi khí lạnh.
Ma thể!
Tất cả Nghiệt bộ đều có ma thể!
Lúc này mọi người mới nhớ lại lai lịch của Nghiệt bộ, bọn họ đều là tu binh ma tộc mà ngàn năm qua Huyền Không tự bắt được, lựa chọn ra những tinh nhuệ rồi rút hồn phách luyện chế mà thành.
Cảnh tượng này càng gây sốc hơn đối với các chiến tướng ma tộc. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy một chiến bộ đều có ma thể.
Nhìn những quang mang đang lưu chuyển trên người Nghiệt bộ, bọn họ chấn động không biết nói gì.
Mặc dù đã sớm tiến vào thời đại thần lực, ma thể không còn trân quý như những năm trước đó nhưng một chiến bộ mà tất cả đều có ma thể vẫn khiến người ta cảm thấy khiếp sợ.
Mà một số người có mắt nhìn tốt thì phát hiện ra ma thể của các chiến sĩ Nghiệt bộ còn có dấu vết của thần lực. Tuyên văn thuật của Mạc Vân Hải đã sớm nổi danh thiên hạ, hơn nữa Mạc Vân Hải còn nghiên cứu thêm nữa về thần lực nên điều đó là rất bình thường.
Bẫy!
Đây là một cái bẫy!
Các vị lão đại quan chiến không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng, tâm cơ của Biệt Hàn thật sâu! Quá lãnh huyết!
Vì dẫn dụ Thường Vũ Sinh tiến vào chiến cuộc, hắn thậm chí không tiếc hi sinh hơn nửa Nghiệt bộ. Đây là một kẻ không từ bất cứ thủ đoạn nào để dành được thắng lợi, là một chiến tướng lãnh khốc không có chút nhân tính nào.
Áp lực cường đại giống như dời núi lấp biển nhanh chóng bao phủ toàn bộ chiến trường.
Cán cân thắng lợi nhanh chóng lệch về một hướng.
Ma thể của Nghiệt bộ không chỉ là ma thể đơn thuần, công kích của bọn họ bỗng trở nên vô cùng hung hiểm. Chiến trận dung nhập thần lực, không gì không phá nổi. Chiến sĩ Nghiệt bộ có ma thể bắt đầu cứng đối cứng. Thế tiến công đột nhiên trở nên vô cùng sắc bén, trong chớp mắt chiến bộ của Hải Kim Vân đã tiêu vong gần hết.
Đây là con bài chưa lật sao?
Ánh mắt Thường Vũ Sinh chớp động, một nụ cười lạnh khẽ nở trên môi. Hắn đã sớm đoán được Biệt Hàn nhất định còn một con bài tẩy chưa lật, nếu không mà dám lấy một địch hai, đó chỉ là trò đùa.
Nhìn Nghiệt bộ hung hãn gấp mấy lần lúc trước, Thường Vũ Sinh rất tán thưởng, tuyên văn thuật của Mạc Vân Hải quả nhiên danh bất hư truyền!
Nhưng có lẽ cũng chỉ có vậy mà thôi!
Ánh mắt Thường Vũ Sinh nắm vững vị trí của Biệt Hàn bên trong những chiến sĩ Nghiệt bộ đang thoắt ẩn thoắt hiện, giống như một thợ săn lão luyện nhìn chằm chằm vào con mồi đang sắp rơi vào bẫy.
Trận chiến này hắn luôn có lòng tin rất lớn. Bởi vì hắn đã sớm phát hiện ra Nghiệt bộ của Biệt Hàn làm người ta sợ mất mật có một nhược điểm được giấu rất kĩ.
Nhược điểm được dấu kĩ này bình thường không ai phát hiện ra nhưng chiến đấu ở cấp độ như này đủ để trở thành điểm trí mạng.
Nghiệt bộ không có cường giả đỉnh giai!
Lúc bình thường Nghiệt bộ cường đại đủ để bảo vệ cho hắn. Nhưng bây giờ Nghiệt bộ đã thương vong tới năm thành, vòng bảo vệ đã lỏng đi, sơ hở xuất hiện khắp nơi, dù cho thực lực các chiến sĩ Nghiệt bộ đã tăng lên.
Thường Vũ Sinh luôn tìm kiếm cơ hội đưa ra một kích trí mạng, khi mà lá bài cuối của Biệt Hàn đã lật thì hắn không còn chút chần chừ nào nữa.
Một tiếng huýt dài vang lên, không gian xung quanh hắn bỗng dưng sôi trào, tóc bay phấp phới trong gió!
Vố số lực lượng giống như thủy triều tập trung về phía hắn. Không gian sôi trào xung quanh hắn tựa như một con quái thủ bụng to không thấy đáy, tham lam hấp thu toàn bộ sức mạnh mà chiến bộ truyền tới.
Mọi người đều bị biến cố này làm cho kinh ngạc tới ngây người, ngay cả Hải Kim Vân đang điên cuồng cũng ngây ra như phỗng.
Cơ hồ mọi người đều cho rằng Thương Vũ Sinh là một chiến tướng ma tộc có chiến pháp khác lạ, ngay cả Hải Kim Vân cũng cho là như vậy, nhưng không ai có thể ngờ được Thường Vũ Sinh vậy mà còn ẩn dấu thực lực, hắn đồng thời còn là một vị chiến tướng ma tộc có thực lực cá nhân cực mạnh!
Khuôn mặt Thường Vũ Sinh thoáng hiện lên chút yêu dị, hai mắt như điện mang chớp động, ở trong Nghiệt bộ đang đan xen tung hoành không ngừng thay đổi vị trí hắn đã tìm ra một lộ tuyến như ẩn như hiện.
Khí thế của hắn nhanh chóng đạt tới đỉnh điểm, một tiếng cười dài vang lên, giống như một ánh đao vô cùng sắc bén chém thẳng về phía Biệt Hàn!
Nghiệt bộ xung quanh dồn dập đánh về phía Thường Vũ Sinh nhưng không những không thể tới gần mà còn bị đánh bay ra ngoài!
Mọi người đều nhận ra Biệt Hàn xong rồi!
Nhưng đúng vào lúc này trên người Biệt Hàn hiện lên một bộ trang bị, hắn quay sang, tựa như có cảm ứng, ở sâu trong mắt mỗi chiến sĩ Nghiệt bộ đồng thời bùng lên một ngọn lửa đỏ sẫm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...