Thế Giới Tu Chân

Trong lòng Thủy Nguyệt cảm thấy rất khẩn trương.
Mặc dù từ nhỏ hắn đã sống nhờ vào săn bắn nên đã sớm rèn luyện được tâm thần kiên định như sắt nhưng vào lúc này, trái tim của hắn vẫn không kìm được mà đập thình thịch.
Thực lực của hắn so với trước đây mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, nhưng điều này không khiến hắn cảm thấy an toàn bởi vì thứ hắn phải đối diện vừa vô hình lại vừa có quyền lực to lớn!
“Ngươi là ai?” Thủ vệ cảnh giác nhìn hắn, thủ vệ khác thì tay nắm hờ lại, chỉ cần Thủy Nguyệt hơi có địch ý hắn lập tức không chút do dự giết chết tại chỗ.
Thủy Nguyệt luôn bình tĩnh, lúc này trái tim hắn không đập thình thịch nữa mà trở nên chậm rãi, vẻ mặt hắn đầy trấn tĩnh, đưa bàn tay ra: “Ta đến từ động Ngân Thu, đây là tín vật, mong ngài báo giúp ta một tiếng.”
Ánh mặt thủ vệ hoài nghi quan sát Thủy Nguyệt vài lần. Khuôn mặt thong dong văn tú của Thủy Nguyệt khiến thủ vệ cảm giác được đây không phải giả bộ, tiếp nhận tín vật, kiểm tra một chút cảm thấy không có nguy hiểm gì, lúc này hắn mới gật đầu với Thủy Nguyệt: “Ngươi chờ ở đây.”
Dứt lời, hắn xoay người đi vào đại điện.
Trong lòng Thủy Nguyệt vô cùng khẩn trương, hắn biết rất rõ, cái gọi là tín vật kia chỉ là một khối ngân ti mộc giả mạo mà thành. Mặc dù kế hoạch của đại nhân rất hoàn hảo, nhưng có quá nhiều chỗ không thể tưởng tượng được.
Thủy Nguyệt cũng không nghi ngờ gì, huyết triệu đã nói rõ tất cả, bản thân hắn không thể ngờ tới chính là đột nhiên sức mạnh của hắn tăng vọt, trong đầu xuất hiện vô số tri thức. Những tri thức này vô cùng bề bộn, đủ loại, bao gồm rất nhiều bí mật từ thời viễn cổ nhưng nhiều nhất vẫn là những loại thủ thuật giao tiếp với người khác.
Đây là gia tài mà các tiền bối đã lưu lại.
Chỉ thị của huyết triệu là một kế hoạch vô cùng khổng lồ. Kế hoạch khổng lồ này giờ đây càng trở nên đồ sộ hơn, hắn không thể không tốn rất nhiều thời gian để hiểu được nó.
Ngay khi xem lại từ đầu đến cuối bản kế hoạch, hắn lập tức bị kế hoạch vừa lớn mật vừa ly kì này chinh phục.
Trong đầu hắn tràn ngập âm mưu, nhưng so với kế hoạch này thì những âm mưu làm hắn vô cùng tán thưởng kia thật chẳng khác gì trò trẻ con.
Mưu đồ đại sự!
Đây tuyệt đối là một mưu đồ đại sự cực lớn!
Kế hoạch khổng lồ này cũng đã phản ánh được hết dã tâm của vị đại nhân đứng phía sau kia. Bỗng hắn nhớ tới lúc còn sống gia gia vẫn luôn thích nhắc tới “vinh quang ngày trước của gia tộc” các kiểu, có lẽ, tâm nguyện của gia gia thực sự có thể thực hiện được.
Ý nghĩ này chợt léo lên trong đầu hắn rồi rất nhanh biến mất.

Tình tình bình tĩnh, Thủy Nguyệt càng cẩn thận hơn nghiên cứu kĩ về bản kế hoạch này. Càng nghiên cứu hắn càng nhận ra âm mưu ở phía sau là sâu không thể lường. Bởi vì hắn phát hiện ra, kế hoạch có rất nhiều bộ phận, mà những tri thức trong đầu hắn thì vừa đúng lại liên quan tới chúng, vị đại nhân kia hẳn đã cân nhắc tới vấn đề này.
Hắn nghĩ đi nghĩ lại từng chi tiết một, toàn bộ kế hoạch hắn đã thuộc nằm lòng, tự suy luận ra các tình huống ngoài ý muốn có thể xảy ra để bản thân sẵn sàng đưa ra phản ứng.
Nhắm mắt lại, Thủy Nguyệt cố gắng kìm nén sự kích động trong lòng, hắn tự nói với bản thân, với thực lực của hắn bây giờ mà xảy ra vấn đề thì hắn vẫn đủ khả năng để mở một đường máu.
Khi hắn mở mắt ra thì trong mắt đã hiện lên sự bình tĩnh.
Một lúc lâu sau thủ vệ chạy ra, vẻ mặt có thêm mấy phần cung kính: “Mời ngài vào, đại nhân đang ở chính điện chờ ngài!”
Chính điện, này có nghĩa là lễ nghi cao nhất rồi.
Thủy Nguyệt lễ phép gật đầu, hắn đi theo thủ vệ đi về phía chính điện.
Hóa ra vị ma tướng này quả nhiên có quan hệ với động Ngân Thu, nếu không sẽ không khẩn trương như thế. Động Ngân Thu đã có từ rất lâu rồi, do năm tháng trôi qua nên đã rất ít người biết tới nó.
Thủy Nguyệt cũng từng âm thầm điều tra vị ma tướng này nhưng tư liệu hắn có vô cùng mơ hồ nhưng trong bản kế hoạch thậm chí ngay cả ma công mà ma tướng đó tu luyện, thói quen hàng ngày như nào đều vô cùng tỉ mỉ.
Thủy Nguyệt càng ngày càng phát hiện ra thế lực phía sau của đại nhân là vô cùng khổng lồ, nếu không có thế lực lớn đến vậy làm sao có thể làm được những thứ này?
------------------------------
“Tìm kiếm thông tin người này xem nào.” Vệ đang chăm chỉ làm bỗng ném cho Bồ yêu một cái tên.
Thật lạ là Bồ yêu không lên tiếng, nhìn thoáng qua rồi xoay người tiến vào Thập Chỉ Ngục.
Tiến vào Thập Chỉ Ngục, Bồ yêu vô cùng quen thuộc, nhấp nhô mấy cái đã tiến vào ngục thứ mười, hạch tâm của thập chỉ ngục, trưởng lão cấm địa!
Đây là nơi chỉ dành cho trưởng lão hội, các trưởng lão phân tán ở các đại yêu giới, đúng hạn sẽ lại có mặt ở nơi này để thương nghị các vấn đề. Quyết định liên quan tới toàn bộ yêu tộc thường sẽ được truyền ra từ đây và sau đó tuyên bố tới mỗi đại yêu giới.
Bồ yêu như không nhìn thấy các loại cấm chế, chúng giống như sương mù vậy, thổi cái là bay đi mất.
Rất nhanh hắn đã tiến vào một cấm địa tối đen như mực.

Bên ngoài cấm địa màu đen này có hàng loạt cấm chế cực kì kinh khủng, dày đặc chi chít vây kín không còn một lỗ hổng nào.
Đây chính là nơi đóng quân của Ám Các chuyên phụ trách tình báo trực thuộc trưởng lão hội, nơi đây có vô số các loại tình báo. Mỗi ngày, tình báo từ khắp các nơi do thành viên của Ám Các gửi về sẽ được bọn họ tổng hợp những thứ có giá trị ở đây. Những tình báo này sẽ được phân loại, sàng lọc và lưu trữ.
Bồ yêu như đang đi dạo trong hoa viên nhà mình, thong dong tự tại.
Rất nhanh hắn đã lẻn vào một nơi chuyên môn lưu trữ, tìm kiếm một chút hắn đã tìm được tình báo mình cần.
Thủ đoạn của Ám Các thông thiên, tình báo nơi này không những có liên quan tới yêu giới mà còn có ma giới, tu chân giới. Trên thực tế, bất luận kẻ nào chỉ cần hơi có danh khí ở tam giới thì đều có thông tin ở đây.
Bồ yêu không cần tốn nhiều công sức đã tìm được tình báo mình cần, ngay sau đó hắn liền biến mất.
Trở lại trong thức hải, hắn đem tình báo thu hoạch được giao cho Vệ.
Sau đó hai người bắt đầu bàn bạc vô cùng kịch liệt.
“Như thế quá mạo hiểm…”
“Nhưng nếu thành công, lợi ích sẽ vượt quá sức tượng tượng…”

Suy đoán của Thủy Nguyệt là tương đối chuẩn. Điều duy nhất hắn đoán sai chính là kế hoạch kinh người này không phải do một người nghĩ ra mà là do hai người cũng nhau tạo nên.
------------------------------
Phí Lôi trèo đèo lội suối, mặt đầy phong sương, đi theo hắn là một trăm thanh niên với trang phục cũ nát.
Ngược lại, nhiệm vụ lần này của hắn đã đơn giản hơn nhiều. Hắn nhận được một tờ danh sách, trên đó ghi lại một số bộ tộc cùng với địa phương mà họ sinh sống.
Mà nhiệm vụ huyết triệu đưa cho hắn là vô cùng đơn giản, đi tìm những bộ tộc này, hàng phục bọn họ, xây dựng một chiến bộ tên chiến bộ gọi là Vương Chi Hào Giác! (kèn lệnh của vương)

Tên của chiến bộ làm Phí Lôi vô cùng lo sợ, chẳng lẽ đại nhân huyết triệu hắn chính là một vị vương sao?
Vương Chi Hào Giác!
Mặc dù Phí Lôi không cơ trí như Thủy Nguyệt nhưng tính tình trầm ổn, làm việc chắc chắn. Truyền thừa hắn nhận được là chiến tướng và ma công, bản thân hắn cũng đã có kinh nghiệm huấn luyện chiến bộ bởi vậy Bồ yêu và Vệ đã giao nhiệm vụ này cho hắn.
Hắn dựa theo danh sách tìm từng chỗ một nhưng càng đi hắn càng phát hiện ra những điều kì lạ.
Không biết đại nhân làm sao có thể tìm được những bộ tộc này. Những bộ tộc này sinh sống ở những nơi vô cùng đặc biệt, thậm chí có bộ tộc chỉ còn lại hai ba mươi người nhưng sau khi tiếp xúc lại khiến Phí Lôi cảm thấy vô cùng kinh ngạc, những bộ tộc này không bộ tộc nào không có lịch sử lâu đời, đã từng có thời kì cực thịnh.
Phí Lôi biết rõ điều này có nghĩa là gì.
Huyết mạch cao quý!
Mặc dù những bộ tộc này đa phần đều là do mất đi truyền thừa ma công mà suy yếu đi nhưng huyết mạch chảy trong người bọn họ thì không thay đổi, chỉ cần tìm được truyền thừa ma công của bọn họ thì rất nhanh thôi bọn họ lại có thể một lần nữa bước lên sân khấu của thế giới này.
Nghĩ đến đây, trong lòng Phí Lôi không khỏi cảm thấy rung động, bởi vì hắn đã nhận được vô số ma công từ huyết triệu!
Vương Chi Hào Giác!
Ánh mắt Phí Lôi thoáng nhìn qua đám thanh niên trông giống như một lũ ăn mày, trong lòng hắn bỗng tràn ngập mong đợi.
Ẩn dưới sự dơ bẩn và bản tính trẻ con kia là dòng máu cao quý sắp thức tỉnh…
Vương Chi Giác Hào cũng sẽ thổi mờ bụi năm tháng, vinh quang ngày trước chắc chắn sẽ được tái hiện!
-------------------------------
“Cái gì? Ngươi điên rồi!” Vưu Cầm Liệt kiệt ngạo bất tuân, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập phẫn nộ, chỉ vào Bồ yêu chửi ầm lên: “Tiểu gia mới từ ngục giam đi ra, giờ lại muốn tiểu gia đi vào đó? Nói cho ngươi biết ta sẽ không làm đâu!”
Vừa dứt lời, cả người Vưu Cầm Liệt bỗng trở nên căng cứng, không thể động đậy được.
Vưu Cầm Liệt giơ cái mặt ra rồi chửi ầm lên: “Có bản lĩnh thì ngươi giết tiểu gia đi! Muốn ta quay về ngục ư, đừng hòng!”
“Giết ngươi?” Huyết đồng của Bồ yêu chợt lóe lên một tia sáng đầy yêu dị, môi mỏng như đao hơi cong lên: “Sao lại có thể để ngươi thoải mái như thế được? Ngươi biết không, ta có rất nhiều biện pháp khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.”
Vưu Cầm Liệt cứng họng không biết nói gì.
Thực ra hắn biết rất rõ.

Truyền thừa của hắn chính là ẩn nấp tiềm hành, các loại thủ thuật giết người trong bóng tối, các loại yêu thuật quỷ dị. Bên trong những yêu thuật này có rất nhiều thủ thuật có thể khiến người ta muốn sống không được, bản thân hắn đều biết cả.
Bồ yêu từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng nói với hắn: “Tính cách của ngươi thực sự không thích hợp để làm việc trong bóng tối. Chỉ tiếc, yêu tộc chỉ còn lại có một mình ngươi, giờ thì lại tiện nghi cho ngươi rồi. Ngươi tiện nghi ta không quan tâm nhưng nếu như ngươi làm hỏng chuyện của ta thì thứ gì đưa cho ngươi được ta cũng có thể lấy lại được, ngoài ra còn kèm theo một số lợi tức nữa.”
Lời nói đầy lạnh lùng của Bồ yêu khiến Vưu Cầm Liệt câm như hến, hắn biết rõ lợi tức kia là cái gì, đó chính là mạng nhỏ của hắn.
Nhận được truyền thừa, hắn biết rõ những người làm việc trong bóng tối tàn nhẫn vô tình tới mức nào.
“Ngục giam kia có gì thú vị mà phải đến bằng được?” Vưu Cầm Liệt cảm thấy cổ họng có chút khô khốc, hắn đầu hàng rồi.
“Ngươi phải thay đổi cách nghĩ đi.” Huyết đồng Bồ yêu thâm thúy không thể nhận ra được gì, giọng đầy trào phúng nói: “Đối với một vị thống lĩnh hắc ám thì ngục giam chính là nơi nhân tài tập trung. Nơi đó có ác ôn, có âm mưu gia, có đồ tể, có đao phủ, có lừa đảo, nhân tài thật đông đúc!”
“Những người kia đều là những người xấu!” Vưu Cầm Liệt nhịn không được nói.
“Ngươi là người tốt sao? Lúc đó không phải ngươi cũng ở trong ngục giam sao? Tốt hay xấu không phải là điều quan trọng, quan trọng bọn họ có chung địch nhân là trưởng lão hội.” Giọng Bồ yêu lạnh như băng: “Tốt nhất ngươi nên sớm quen với pháp tắc hắc ám, ta cần chính là một vị thống lĩnh hắc ám, nếu ngươi làm không được vậy phải thay người. Thật đáng tiếc, trước nay ta là người rất thiếu kiên nhẫn.”
“Ngươi muốn ta đi chiêu mộ những người này?” Vưu Cầm Liệt không phải thằng ngu, rất nhanh đã hiểu ra.
“Chiêu mộ? Ha ha!” Bồ yêu nghe đến đây thì không nhịn được cười, ha ha cười lớn.
“Có cái gì đáng cười sao?” Vưu Cầm Liệt thẹn quá hóa giận.
“Những người này không phải cứ muốn là chiêu mộ được.” Bồ yêu nheo nheo mắt, nhìn Vưu Cầm Liệt đầy sâu xa nói: “Đây là khảo nghiệm đối với ngươi, chúc ngươi may mắn!”
Dứt lời, Vưu Cầm Liệt chỉ cảm thấy trước mắt đen ngòm, tinh thần đã bị ép rời khỏi thập chỉ ngục.
Hắn vừa định chửi ầm lên thì bỗng nhiên cửa phòng bị người ta đạp văng đi, một đám người lao vào, đè hắn xuống đất.
“Thành thật chút đi! Ngươi bị bắt rồi!”
Bên trong thức hải, Bồ yêu mặt đầy khó chịu, lẩm bẩm nói: “Dám ở trước mặt ta xưng tiểu gia, chán sống!”
Hắn không kìm được nghĩ đến một tên gia hỏa vẫn thường làm thế nhưng hết lần này tới lần khác hắn không biết phải làm sao, trong lòng càng ngày càng khó chịu lập tức khiến nhiệm vụ của Vưu Cầm Liệt nặng nề hơn.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui