Dịch giả: aluco
Sự xuất hiện của Lôi Linh Thú lập tức làm cho toàn bộ thân thể của Diệp Vân vận chuyển, trong phút chốc trạng thái đạt đến đỉnh phong. Hắn có thể cảm nhận được con thú cao đến ba bốn trượng trước mắt này bên trong cơ thể của nó ẩn chứa một lực lượng hùng hậu, sức mạnh như thế cho dù thân thể của hắn đã tu luyện sơ thành Đại Ma Chi Thể cũng tuyệt đối ngăn cản không nổi.
"Chúng ta đồng loạt ra tay, chỉ cần đem nó đánh tan, Lôi Mộc về ngươi, hạt giống Lôi Đình áo nghĩa thuộc về ta." Trên gương mặt thanh lệ của Quân Nhược Lan hiện lên một tia kích động.
Diệp Vân nhìn nàng, khẽ gật đầu. Nhưng trong lòng càng thêm hiếu kỳ, Quân Nhược Lan ra tay chính là trăm vạn cực phẩm Linh Thạch, đối với sự an nguy của hai tên sư đệ đồng môn không hỏi cũng không để ý, thậm chí còn tạo ra cảm giác cao cao tại thượng, xem những người khác đều là con sâu cái kiến.
Thế lực sau lưng Quân Nhược Lan tuyệt đối không đơn giản, bởi vì trong lòng nàng ta, Phiêu Miểu Tông cùng Thần Tú Cung cũng không được coi là những tông môn không gì sánh được, tựa hồ ở phía trên hai cái siêu cấp tông môn này còn tồn tại một thế lực khó lường, mà nàng, rất có thể cùng cái lực lượng chưa biết này có liên quan thật lớn với nhau.
Thế nhưng, dù cho nàng có bối cảnh như thế này nhưng đối với cái hạt giống Lôi Đình áo nghĩa lại có hứng thú vô cùng, thậm chí cả người đều hưng phấn tới cực điểm, hết sức kích động.
Con mắt Diệp Vân híp lại, với tu vi cùng bối cảnh của Quân Nhược Lan như thế này mà đối với hạt giống Lôi Đình áo nghĩa cũng coi trọng như thế, như vậy cái hạt giống này phải chăng đúng như lời của Quân Nhược Lan đã nói là sau khi đạt được chỉ cần luyện hóa là có thể đủ để điều khiển Lôi Đình? Cũng không cần phải tìm hiểu Lôi linh khí, cũng không cần lĩnh ngộ Lôi hệ pháp tắc?
Lôi Đình chính là hình phạt của Thiên Đạo, nếu như có thể chính thức điều khiển tất nhiên là vô cùng cường đại. Bất quá, bởi vì Diệp Vân lĩnh ngộ lôi hệ pháp tắc, có sự hiểu rõ đối với lôi linh khí, hắn lại càng không tin có ai có thể chính thức điều khiển Lôi Đình. Dù cho có, chắc hẳn cũng là tu vi Thông Thiên, tối thiểu cũng phải đạt tới Địa Tiên cảnh, hoặc là cảnh giới Tiên Nhân.
Nhưng mà, cái hạt giống Lôi Đình áo nghĩa này bên trong đến cùng có ẩn giấu bí mật như thế nào? Lại làm cho Quân Nhược Lan biểu hiện ra vẻ điên cuồng đến thế?
Lôi Linh Thú cũng bất động, chẳng qua là lạnh lùng nhìn hai người, ở trong mắt của nó, hai tên nhân loại này căn bản không đáng giá được nhắc tới, chỉ cần điều khiển thần lôi là có thể oanh kích bọn chúng thành mảnh vỡ trong vòng…”một nốt nhạc”.
"Lôi Linh Thú chính là do Lôi Đình biến thành, trong cơ thể của nó có hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, cho nên có thể điều khiển một mảng lớn Lôi Đình, với một kích toàn lực của nó, ngay cả cao thủ Kim Đan Cảnh thất trọng đỉnh phong cũng không cách nào ngăn cản." Quân Nhược Lan thấp giọng nói ra.
"Nó có thể điều khiển được Lôi Đình trong phạm vi bao nhiêu?" Diệp Vân hỏi.
Quân Nhược Lan thở sâu một hơi, nói: " Lôi Đình trong Lạc Lôi Cốc vô cùng cường đại, nhưng mà không biết là do Thiên Địa tạo ra hay là được một vị cao thủ có tu vi thông thiên bố trí cấm chế, tu sĩ Kim Đan Cảnh trở lên không cách nào tiến vào, một khi tiến vào sẽ bị Lôi Đình oanh kích thành mảnh vỡ. Bất quá ngươi suy nghĩ thử xem, Lôi Đình có thể đánh cho cao thủ Nguyên Anh Cảnh thành mảnh vỡ sẽ cường đại đến thế nào?"
Con mắt Diệp Vân híp lại, nói: "Ý ngươi nói là, Lôi Linh Thú có thể điều khiển Lôi Đình trong phạm vi bao nhiêu không phải là điểm mấu chốt, mấu chốt là nó sẽ đánh ra Lôi Đình có uy lực thế nào đối với chúng ta?"
Quân Nhược Lan gật đầu, nói: "Tu vi của chúng ta chỉ là Kim Đan Cảnh, nếu con Lôi Linh Thú này tu vi phát ra mạnh nhất cũng chỉ có thể là Kim Đan Cảnh, thì chúng ta mới có cơ hội, nếu như không phải như vậy, chỉ sợ chỉ cần một đạo Lôi Đình là chúng ta lập tức thân tử linh tiêu, hóa thành mây khói."
Diệp Vân lại càng tỏ ra hiếu kỳ, Lạc Lôi Cốc này rút cuộc là được tạo ra như thế nào? Tuy rằng ai cũng đều nói là do Lôi Đình oanh kích gần vạn năm qua, do trời đất sinh ra. Nhưng mà, địa phương do Thiên Địa tạo ra như thế này tại sao lại có sự tồn tại của cấm chế? Hiển nhiên là do đại năng nào đó đã thi triển cấm chế, trải qua mấy nghìn đến gần vạn năm qua, nhưng vẫn còn tồn tại.
Phải có tu vi như thế nào mới có thể bố trí được cấm chế như thế?
Trong khoảnh khắc, Diệp Vân đã có một nhận thức hoàn toàn mới đối với cường giả chân chính.
"Thì ra là ở chỗ này."
Ngay thời điểm Quân Nhược Lan cùng Diệp Vân chuẩn bị xuất thủ, đột nhiên ba bóng người từ trong Lôi Hải phía trước đi ra.
Diệp Vân phóng nhãn nhìn lại, nhìn thấy bên trong Lôi Đình lóng lánh, ba bóng người quen thuộc xuất hiện.
"Ơ, thì ra là Quân Nhược Lan, không thể tưởng được ngươi cũng vào được đây. A, ngươi nếu như không vào đây mới là lạ, hạt giống Lôi Đình áo nghĩa này bất cứ là ai cũng đều mơ tưởng lấy được nó đây."
Bóng người đã nhìn thấy rõ ràng, lại là Tô Tinh Vân cùng Ứng Vô Quân, còn có Tuyệt Trần.
"Tô Tinh Vân, Ứng Vô Quân? Mũi của các ngươi cũng thật là thính đó." Quân Nhược Lan lạnh lùng nói ra.
"Diệp Vân, ngươi rõ ràng cũng có thể vào đây? Xem ra là Quân Nhược Lan mang ngươi vào, một người nam nhân phải dựa vào nữ nhân mới có thể tiến vào bảo tàng chi địa này, cũng không thấy quá mất mặt sao?" Tuyệt Trần nhìn thấy Diệp Vân, khuôn mặt lập tức hiện lên vẻ dữ tợn.
Diệp Vân quét mắt nhìn hắn một cái, nói: "Nói rất hay, giống như ngươi cũng nhờ vào cái gì đó để tiến vào đây? Nếu không có Tiên Khí Lưu Ly Tán bảo hộ, ngươi bây giờ còn có thể đứng ở chỗ này mà… sủa với ta hay sao?"
Tuyệt Trần tức muốn phun máu, nói: "Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong cũng có thể tiến vào, thật là làm cho người ta không thể tưởng được a. Nếu như ngươi ở trong đây chỉ để mở mang kiến thức một phen cũng được, nếu mà nghĩ đến muốn “chia phần” Lôi Linh Thú, thật sự là không biết sống chết."
Diệp Vân nhìn lên đỉnh đầu của Tuyệt Trần, một hạt châu màu đỏ sậm lơ lửng ở trên đó, hào quang nhợt nhạt của hạt châu bao phủ hắn ở bên trong.
"Sấm chớp mưa bão đầy trời nơi đây càng lúc lại càng mãnh liệt, đợi lát nữa nếu đến lúc cùng Lôi Linh Thú chiến đấu mà nói, chỉ sợ Lôi Đình lại càng cường đại hơn, không biết cái hạt châu này của ngươi có thể ngăn cản được hay không." Diệp Vân híp mắt, cười cười nói ra.
Tuyệt Trần khẽ giật mình, lúc này hắn mới phát hiện Diệp Vân đứng ở trong biển lôi điện, không có món bảo vật gì phòng hộ, không khỏi trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.
"Ngươi quả thật có thể từ trong Lôi linh thạch tìm hiểu lôi linh khí? Không có khả năng, trăm ngàn năm qua chưa từng có người nào có thể từ trong Lôi linh thạch lĩnh ngộ được Lôi linh khí, ngươi lúc trước đã tu luyện được? Rõ ràng che giấu sâu như thế, thật là đáng chết."
Diệp Vân lạnh lùng nói: "Đừng có đứng ở đây mà nói nhảm dài dòng, các ngươi muốn có Lôi Linh Thú thì lập tức động thủ đi, chúng ta đứng đây xem trước một chút là được."
Quân Nhược Lan gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, nếu như các ngươi muốn có hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, vậy ra tay là được."
Tô Tinh Vân cười nói: "Lôi Linh Thú chính là Lôi Đình biến thành, chỉ cần chúng ta không động thủ, nó bình thường cũng sẽ không xuất thủ, gấp cái gì, còn sợ nó chạy hay sao? Quân Nhược Lan, ta nhớ được ngươi ba năm trước đây mới gia nhập vào Phiêu Miểu Tông, nghe nói bây giờ địa vị của ngươi trong tông cực cao, ta ngược lại rất là hiếu kỳ đây."
Quân Nhược Lan lạnh lùng nói: "Chuyện đó không liên quan gì với ngươi. Nếu như muốn hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, chúng ta đây tất cả đều phải dựa vào thủ đoạn a."
"Như thế tốt lắm." Tô Tinh Vân còn chưa nói gì, Ứng Vô Quân khuôn mặt lúc nào cũng lạnh như băng lạnh giọng quát.
"Cũng tốt. Quân Nhược Lan, ta cho ngươi chút mặt mũi, hôm nay chúng ta chỉ lấy hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, hai con mắt này chính là Lôi Mộc biến thành, chúng ta chỉ lấy một cái, để lại cho ngươi một cái là được." Tô Tinh Vân gật gật đầu, ánh mắt rơi vào trên người Lôi Linh Thú.
Quân Nhược Lan lạnh lùng nói: "Nói tất cả dựa vào thủ đoạn chính là tất cả đều dựa vào thủ đoạn, ngươi không cần lưu lại cho ta cái gì, ta cũng sẽ không lưu lại cho các ngươi cái gì hết."
Khuôn mặt Tô Tinh Vân hiện lên vẻ lạnh lẽo, cười lạnh nói: "Như thế cũng tốt, như vậy đến lúc đó chớ trách chúng ta".
"Lôi Linh Thú làm như là… thú nuôi của nhà các ngươi vậy, nói muốn chia chác thế nào thì chia chác thế ấy sao?"
Nhưng đúng vào lúc này, lại có thêm mấy bóng người xuất hiện từ trong Lôi Hải, sau đó chậm rãi đi tới.
Diệp Vân giương mắt nhìn lên, đột nhiên đồng tử co rụt lại, trong mắt toát ra vẻ kinh hỉ không thể tưởng tượng được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...