Dịch: aluco
Thập Sát Trận!
Trận pháp này là mưu đồ bí mật từ lâu của Tô Hạo, tuy rằng không phải là hàng hiếm cũng không hiếm thấy, rất nhiều tông môn có được trận pháp này. Nhưng mà mấu chốt của trận pháp này là phải có được ba gã đệ tử có Linh khí dị chủng, trong đó mấu chốt nhất và bắt buộc phải có không thể thiếu chính là lôi linh khí.
Lôi linh khí trên đời hiếm thấy. Nhìn khắp cả Tấn quốc mấy nghìn năm cũng chỉ xuất hiện có mấy người, trước khi có Diệp Vân thì trong nghìn năm lịch sử của Thiên Kiếm Tông cũng chỉ có hai người, trong hai trăm năm gần đây nhất thì chỉ có duy nhất Diệp Vân.
Nếu như không có lôi linh khí thì không thể nào phát huy ra uy lực chính thức của Thập Sát Trận, bởi vì tất cả lực lượng hội tụ cùng một chỗ sau đó tăng lên gấp mười gấp trăm lần, cuối cùng cũng là đánh ra một kích tuyệt sát. Mà một kích tuyệt sát này lại cần lôi linh khí để làm vẽ rồng điểm mắt* mới có thể bộc phát ra uy lực khó có thể tin, mặc dù là mười tên Trúc Cơ Cảnh đệ tử cũng có thể chống lại Kim Đan Cảnh trung kỳ cao thủ.
*vẽ rồng điểm mắt: ý nói là sau khi điểm mắt vào con rồng vừa vẽ mới có thể chính thức hoàn thành bức tranh.
Thậm chí nếu những người bày trận là đệ tử có tu vi đều đạt tới Trúc Cơ Cảnh hậu kỳ thì dù cho đối kháng với Kim Đan Cảnh lục trọng Vương Giả cũng không phải là không có cơ hội.
Rất hiển nhiên, Tô Hạo muốn liều mạng rồi.
Diệp Vân lĩnh mệnh, thân hình lập lòe sau đó hướng về phía sau Thiên Thần Phong lao đi.
Hỏa Vân Thánh Giả chẳng qua chỉ nhìn hắn một cái, cũng không ngăn trở. Thoạt nhìn Hỏa Vân Thánh Giả tràn đầy tin tưởng, căn bản không thèm để ý sẽ còn có bao nhiêu người đến đây, trong mắt hắn sau khi bọn người Tất Hạo đã chết còn dư lại chẳng qua là gà đất chó kiểng có lẽ không cần để hắn hao phí đan dược trân quý để khôi phục lực lượng.
Ánh mắt Hỏa Vân Thánh Giả chậm rãi đảo qua mọi người không dừng lại, chỉ có chứng kiến Thủy Thanh Huyên nháy mắt mới hơi có vẻ chần chờ.
Thủy Thanh Huyên chính là Hi Linh Yêu tộc Thánh Nữ, tu luyện Đại Yêu Điểm Thần quyết. Kỳ thật Hỏa Vân Thánh Giả đối với Đại Yêu Điểm Thần quyết cũng không phải là hiểu rõ, chẳng qua chỉ rõ biết môn thần thông này chính là chi bảo trấn tộc của Hi Linh Yêu tộc, một khi tu luyện thành công uy lực sẽ cường hãn đến mức khó có thể tin, mặc dù là Nguyên Anh Cảnh lão tổ cũng sẽ dễ dàng bị đánh chết.
Chẳng qua thần thông Yêu tộc này nếu muốn tu luyện đến cực hạn thì cần phong ấn tu vi của bản thân, hơn nữa trước khi tu luyện thành công thì không thể thi triển dù chỉ một lần, bằng không mà nói Thần Lực tu luyện trong cơ thể sẽ trong lần công kích này sẽ tiêu tán hầu như không còn, kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ, hơn nữa từ đó về sau cũng không thể nào tu luyện tiếp chỉ có thể tìm người khác làm lại từ đầu.
Bởi vậy Hi Linh Yêu tộc mới từ trong tộc chọn lựa ra người có thiên phú tuyệt luân, đệ tử có thể chất thích hợp để tu luyện Đại Yêu Điểm Thần quyết, một khi được xác nhận sẽ tự động biến thành Thánh Tử hoặc Thánh Nữ, biến thành thiếu tộc trưởng của Hi Linh Yêu tộc, hơn nữa một khi tu luyện Đại Yêu Điểm Thần quyết thành công sẽ tự động biến thành Hi Linh Yêu tộc tộc trưởng.
Bất quá trừ điều đó ra Hỏa Vân Thánh Giả cũng không biết Đại Yêu Điểm Thần quyết trong tình huống không hoàn toàn tu luyện thành công, phá vỡ phong ấn thì khi xuất ra còn lại bao nhiêu uy lực.
Nếu như môn thần thông này tu luyện khó khăn như thế, lấy tuổi tác của Thủy Thanh Huyên thì muốn tu luyện thành công hiển nhiên là chuyện không thể nào. Huống hồ một đời Yêu Tộc Thánh Nữ lại có thể ẩn thân tại Tấn quốc ở cực đông Đại Lục, còn nương thân gã cho một tên đệ tử không ra gì của Thiên Kiếm Tông, quả thực là khó có thể tin.
Bởi vậy có thể thấy bên trong của Hi Linh Yêu tộc chắc hẳn xảy ra sự kiện lớn mới khiến cho Thánh Nữ trốn đi, che giấu thân phận.
Giờ phút này Thủy Thanh Huyên phá vỡ phong ấn hiển nhiên đã hạ quyết tâm, có lẽ nàng còn có thể thi triển Đại Yêu Điểm Thần quyết chống lại Hỏa Vân Thánh Giả, chẳng qua nếu nàng chọn lựa như vậy sẽ phải tiết lộ khí tức, có lẽ không bao lâu sau sẽ có cao thủ của Hi Linh Yêu tộc đến đây bắt Thủy Thanh Huyên.
Bỗng nhiên trong mắt Hỏa Vân Thánh Giả chợt lóe lên tinh mang, nếu như có thể bắt Thủy Thanh Huyên thì sẽ có cơ hội từ trên người nàng thu hoạch được phương pháp tu luyện Đại Yêu Điểm Thần quyết, nếu như hắn có thể tu luyện thành công thần thông Yêu tộc này có lẽ sau khi hắn tiến vào Nguyên Anh Cảnh sẽ là nhân vật vô địch trong cùng cảnh giới.
Nếu trong tay của Huyền Nguyên Tông nắm giữ Hi Linh Yêu tộc Thánh Nữ mang Đại Yêu Điểm Thần quyết thì khi Hi Linh Yêu tộc tìm đến cửa có thể đem đổi lấy mười mấy tên đệ tử Yêu tộc cũng không khó.
Đến lúc đó, địa vị cùng thế lực của Hỏa Vân Thánh Giả là Nhất Mạch tại Huyền Nguyên Tông sẽ tăng lên, đột nhiên xuất hiện hơn mười tên Kim Đan Cảnh cao thủ thì tại bất kỳ tông môn nào ở Đại Tần đế quốc cũng là một lực lượng không thể khinh thường.
Nếu như lúc trước Hỏa Vân Thánh Giả thuần túy đến đây vì Tô Linh thì giờ khắc này đối với hắn Tô Linh có cũng được mà không có cũng chẳng sao, mục tiêu quan trọng nhất của hắn bây giờ là Thủy Thanh Huyên, đây chính là tối thiểu mười mấy tên Yêu tộc tồn tại a.
Thủy Thanh Huyên tuy rằng điềm tĩnh, ngày thường có vẻ như mặc kệ mọi việc, cùng mọi người tới lui cực kỳ hòa khí. Kỳ thật tâm tư của nàng vô cùng tỉ mỉ tinh tế, lúc thấy tinh mang trong mắt Hỏa Vân Thánh Giả lập lòe rồi thấy những hiểu biết sâu sắc của hắn về Hi Linh Yêu tộc, thậm chí còn biết rõ sự tồn tại của Đại Yêu Điểm Thần quyết thì trong nội tâm của nàng đã rõ ràng, chuyện hôm nay tất nhiên là cục diện không chết không thôi.
Mọi người đối mặt đứng giữa hư không, thần sắc thoáng khẩn trương nhìn chằm chằm vào Hỏa Vân Thánh Giả, không biết ai sẽ xuất thủ trước.
Hỏa Vân Thánh Giả đương nhiên sẽ không động thủ trước, ánh mắt hắn híp lại phục dụng mấy viên đan dược nhằm khôi phục một ít tu vi.
Đúng vào thời điểm này, mấy đạo thân ảnh từ phía sau Thiên Thần Phong bay vút tới, trên không trung kéo ra vài đạo quang ảnh cuối cùng rơi xuống trước người Tô Hạo.
“Đệ tử tham kiến sư tôn!”
Mười tên đệ tử quỳ một chân trên đất, tất cả đồng thanh hô to.
Người đi đầu đương nhiên là Đại sư huynh Đoan Mộc Long Đài, bên cạnh hắn chính là Nhị sư huynh Mặc Nho cùng Tam sư huynh Cuồng Dã Nhân, một người nho nhã thanh tú, một người toàn thân màu đỏ, cơ bắp nổi lên từng cục toát ra một cỗ khí tức hung hãn.
Đứng phía sau bọn họ là đám người Lã Thiên Thu, Giang Thiên Phàm sắc mặt ngưng trọng nhưng không có chút nào do dự cùng kinh sợ. Trước lúc lên Thiên Thần Phong bọn hắn cũng đã mơ hồ biết được chuyện hôm nay, đợi đến lúc Diệp Vân tìm được bọn hắn, đối với cái thế cường giả Hỏa Vân Thánh Giả Kim Đan Cảnh thất trọng thì bọn hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý.
Thập Sát Trận tuy rằng lợi hại, Thất trưởng lão cùng bọn Tô Hạo cũng là nhân tài kiệt suất một phương, nhưng dù vậy mọi người liên thủ có thể chịu đựng được một đòn của Kim Đan Cảnh thất trọng Hỏa Vân Thánh Giả hay không thì không thể biết được.
“Không thể tưởng được tại một nơi chật hẹp nhỏ bé như Tấn quốc lại có thể gom đủ kim thổ lôi tam hệ Linh khí dị chủng, hơn nữa trong mười tên đệ tử thì chín người tu vi đạt tới Trúc Cơ Cảnh, mà người mang lôi Linh khí Diệp Vân thực lực chân chính không kém gì Trúc Cơ Cảnh ngũ trọng đệ tử, nói thật lòng thì ta rất mong đợi các ngươi liên thủ bố trí ra Thập Sát Trận đấy.”
Ánh mắt Hỏa Vân Thánh Giả đảo qua mười người không khỏi nhíu lông mày lại, trong tiếng nói hơi có vẻ kinh ngạc.
Tô Hạo đối với lời nói của hắn ngoảnh mặt làm ngơ, nhìn mười tên đệ tử trước mặt, chậm rãi nói:” Tất cả các ngươi đứng lên. Hôm nay chính là sinh tử tồn vong, có lẽ ngày hôm nay các ngươi sẽ thân tử linh tiêu tại Thiên Thần Phong này, các ngươi có lời nào oán hận? Trong lòng có sợ hãi không?”
“Tính mạng của chúng ta phần lớn là do sư tôn ban cho, lại truyền thụ cho chúng ta phương pháp tu hành, có ân tái tạo. Hôm nay nếu quả thật thân tử linh tiêu thì coi như đem tính mạng trả lại cho sư tôn, nào có oán hận?” Đoan Mộc Long Đài cao giọng quát, giọng nói âm vang. Nếu không phải trên khuôn mặt của hắn không có bất kỳ biểu cảm nào có lẽ những lời nói này càng làm cho mọi người cảm động cùng phấn khởi.
“Đúng vậy, nếu không phải sư tôn cứu giúp ta đã sớm chết ở băng tuyết, há lại có được tu vi như hôm nay?” Mặc Nho đứng dậy, quạt xếp trong tay soạt một phát mở ra, nhẹ nhàng lay động.
“Dã Cuồng Nhân ta chỉ nói một lời, nếu không có sư tôn thì hai mươi năm trước ta đã chết đói rồi, cái mạng này không phải của ta.” Dã Cuồng Nhân đứng dậy như một tòa thiết tháp.
“Thân tử linh tiêu, không lùi nửa bước!”
Đám người Diệp Vân đứng lên cao giọng quát, giọng nói dường như hóa thành Lôi Âm ù ù rung động trên không trung Thiên Thần Phong.
Tô Hạo nhìn mười tên đệ tử, trong mắt toát ra một tia cảm động, hắn vung tay lên giọng nói ngưng trọng âm vang hùng hồn.
“Bày trận!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...