Dương Hóa Long!
Diệp Vân thật không nghĩ tới, mình lại có thể tiếp xúc gián tiếp tiếp xúc với Dương Hóa Long trong chợ giao dịch.
“Hắn không phải thủ lĩnh của Quân Tử Đường à. Sao bây giờ lại là người phụ trách của chợ giao dịch?” Diệp Vân tò mò hỏi.
“Chẳng lẽ ngươi không biết Dương sư huynh ba tháng trước đã tấn chức lên Trúc Cơ Cảnh. Dựa theo quy củ của tông môn thì đệ tử mới tấn thăng lên Trúc Cơ Cảnh phải chấp hành một nhiệm vụ, mà Dương sư huynh được an bài chính là chịu trách nhiệm quản lý chợ giao dịch một tháng, chính là tháng này.” Tần Thiên Hàn chậm rãi nói ra.
Diệp Vân nhíu mày, Dương Hóa Long quả nhiên như hắn suy đoán, tu vi đã đạt đến Trúc Cơ Cảnh. Nghe nói thiên phú của người này cực cao, một khi tấn cấp lên Trúc Cơ Cảnh chắc hẳn thực lực chân chính, không phải đệ tử bình thường có thể so sánh được, chỉ sợ cũng có thể khiêu chiến vượt cấp.
Diệp Vân hiện tại không nắm chắc sẽ thắng được Dương Hóa Long. Nếu như tu vi của hắn có thể tiến thêm một tầng thì có thể chống lại cao thủ Trúc Cơ Cảnh sơ kỳ, dù cho đối mặt với cao thủ Trúc Cơ Cảnh tam trọng, nếu không địch lại cũng có cơ hội đào thoát.
Tuy nhiên, hắn bây giờ cũng không nắm chắc mười phần.
“Thì ra là thế, thôi được, Tần Thiên Hàn, ngươi trở về nói cho Dương Hóa Long, qua ít ngày nữa ta sẽ đến Quân Tử Đường tìm hắn.” Diệp Vân gật gật đầu, sau đó xoay người muốn đi.
“Diệp Vân, ngươi đứng lại. Nếu như ngươi hôm nay dám tự động rời di, chính là làm trái với luật lệ của chợ giao dịch, coi rẻ điều lệnh của tông môn, hậu quả như thế nào, ngươi hiểu rất rõ.” Tần Thiên Hàn nhìn thấy Diệp Vân xoay người đi, cho là hắn sợ uy danh của Dương Hóa Long, giọng nói lập tức trở nên cứng rắn.
Diệp Vân nhìn hắn, mỉm cười nói: “Tần Thiên Hàn, ngươi có lẽ đã lầm, cũng đừng dùng luật lệ điều lệnh của chợ giao dịch để dọa ta, nếu như hậu nhân của Thi trưởng lão có thể tùy ý làm bậy, tùy ý ra vào ở đây thì ta cũng có thể làm vậy. Bây giờ ta muốn đi, nếu như ngươi không phục thì cứ việc ra tay.”
Diệp Vân lạnh lùng nhìn thoáng qua đệ tử cầm đầu Chấp Pháp Đội Tần Thiên Hàn, rồi xoay người chậm rãi rời đi.
Tần Thiên Hàn trên mặt dường như có thể chảy ra nước, trong mắt tràn đầy sát ý, hung hăng nhìn chằm chằm vào bóng lưng Diệp Vân, nhưng lại không có cách nào xử lý.
Chợ giao dịch thành lập mấy trăm năm qua, tuy rằng thực lực của đệ tử Chấp Pháp Đội bọn hắn không nhất định là cao nhưng đệ tử bình thường cũng không dám so đo quá nhiều với bọn hắn, chứ nói chi là không nể mặt giống như Diệp Vân cùng huynh đệ béo gầy như vậy. Thực tế, trong chợ giao dịch đôi khi cũng có cao thủ Luyện Khí Cảnh đỉnh phong xuất hiện, nếu như bọn họ cũng tùy ý ngông cuồng như Diệp Vân thì Tần Thiên Hàn hắn không có cách nào áp chế nếu không có cao thủ Trúc Cơ Cảnh trấn giữ.
Tuy nhiên, những đệ tử Luyện Khí Cảnh đỉnh phong này hầu như không có một ai cuồng vọng, kiêu ngạo giống như Diệp Vân và huynh đệ béo gầy, từ trước đến nay đối với Chấp Pháp Đội dù không phải rất cung kính nhưng cũng sẽ không gây chuyện phiền toái.
Thế nhưng, Diệp Vân chẳng những tùy ý ra tay trong chợ giao dịch, lại thêm nói năng lỗ mãng với Chấp Pháp Đội, mà Tần Thiên Hàn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Vân rời đi, muốn ngăn cản cũng ‘hữu tâm vô lực’ (*).
(*) Có lòng mà không có sức.
“Diệp Vân, chuyện này ta nhất định sẽ bẩm báo Dương sư huynh, cũng sẽ ghi chép lại để trình lên cho cao tầng tông môn.” Tần Thiên Hàn lớn tiếng quát.
Diệp Vân không thèm để ý tới mà vẫn chậm rãi đi về phía trước, chỉ trong chốc lát đã đi ra khỏi chợ giao dịch, để lại một đám đệ tử ngơ ngác nhìn nhau, đều nghị luận.
Tần Thiên Hàn sắc mặt xanh mét, hừ lạnh một tiếng, mang theo đệ tử Chấp Pháp Đội nhanh chóng rời đi. Hôm nay, uy nghiêm Chấp Pháp Đội đã bị Diệp Vân đánh tan tành, nếu như bọn hắn còn ở lại thì sẽ thành trò hề cho mọi người.
“Không thể tưởng tượng được năm đó chỉ là một kẻ tạp dịch mà lại có thể phát triển đến mức này. Diệp Vân, hãy đợi đấy, ngươi nhất định sẽ phải hối hận.” Tần Thiên Hàn bước nhanh đi, mang theo Chấp Pháp Đội nhanh chóng biến mất ở một chỗ khác của chợ giao dịch.
Bạch Hiền Hành nhìn nơi Diệp Vân biến mất, con mắt híp lại, có chút hiểu ra. Không bao lâu, khóe miệng của hắn dường như hiện lên một nụ cười vui vẻ.
Diệp Vân không trở về tiểu viện của mình mà đi thẳng tới Tàng Vũ Các của Vô Ảnh Phong. Hắn bây giờ có được năm vạn hai ngàn một trăm điểm cống hiến, lại thêm thân phận đệ tử ký danh của phong chủ, đã có đủ tư cách đi vào Tàng Vũ Các chọn lựa tiên kỹ.
Tàng Vũ Các của Vô Ảnh Phong cùng Thiên Chúc Phong không khác nhau mấy, ít nhất là bề ngoài đều giống nhau. Trừ một ít tiên kỹ cấp thấp và công pháp bên ngoài thì chỉ có mấy tầng công pháp, tiên kỹ phía trên là bất đồng. Tất cả các công pháp ở tầng trên đều bị bố trí pháp trận không gian, khác biệt hoàn toàn với những tầng dưới của Vô Ảnh Phong.
Diệp Vân đứng trước Tàng Vũ Các, cửa ra vào cũng không có đệ tử canh gác, đại môn cứ như vậy mở rộng ra, thoạt nhìn rất thoải mái.
Diệp Vân bước vào Tàng Vũ Các, đập vào mắt là một gã đệ tử trẻ đang cúi đầu đọc sách.
“Vị sư huynh này, ta đến đây để chọn lựa tiên kỹ.” Diệp Vân đi lên một bước, thấp giọng nói ra.
Tên đệ tử trẻ giật mình, hắn xem sách say mê quá nên không phát hiện Diệp Vân đến nên không khỏi có chút hoảng sợ, hắn ngẩng đầu chần chừ một chút, nói: “Lấy lệnh bài thân phận của ngươi ra, xem hai tầng phía dưới cần nộp một trăm điểm cống hiến, sau khi lựa chọn xong tiên kỹ thì căn cứ vào phẩm cấp để giao nộp phí tổn chính thức, ngươi muốn đi tầng mấy.”
Diệp Vân nhíu mày, hắn không ngờ một trăm điểm cống hiến chỉ đủ để chọn lựa hai tầng phía dưới, hai tầng này sao có thể có vật gì tốt, cơ bản đều là tiên kỹ bát phẩm và cửu phẩm. Hắn tối thiểu nhất cũng phải đi tầng thứ ba, mục tiêu của hắn là tiên kỹ thất phẩm, thậm chí là lục phẩm, ngũ phẩm.
“Ta muốn chọn lựa tiên kỹ ngũ phẩm, không biết phải nộp phí tổn bao nhiêu?” Diệp Vân móc ra lệnh bài thân phận, trầm ngâm một chút rồi cố ý nói là ngũ phẩm.
Gã đệ tử trẻ sững sờ, cầm lệnh bài thân phận của Diệp Vân lên, sau đó liền thấy trong tay hắn cầm một miếng tinh thạch dài mảnh nhẹ nhàng quét qua phía trên lệnh bài.
“Hóa ra là đệ tử ký danh của phong chủ đại nhân. Ngươi có tư cách tiến vào tầng thứ tư, có thể lựa chọn tiên kỹ thất phẩm và lục phẩm, về phần ngũ phẩm thì cấp bậc của ngươi còn chưa đủ.”
Diệp Vân trong lòng mỉm cười, hắn đã dự đoán trước mình muốn lựa chọn tiên kỹ ngũ phẩm là chuyện không thể nào. Nghe được có thể đi vào tầng thứ tư để chọn lựa tiên kỹ lục phẩm, hắn cũng đã rất thõa mãn.
“Như vậy, bây giờ ta đi vào tầng thứ tư đúng không.” Diệp Vân trên mặt lộ ra vẻ thất vọng.
“Muốn vào tầng thứ tư phải nộp một nghìn điểm cống hiến, ngươi có thể chọn lựa hai môn công pháp tiên kỹ, phí tổn mỗi một môn mượn đọc phí tổn là năm nghìn điểm cống hiến.” Đệ tử trẻ gật gật đầu, không có chút kinh ngạc nào khi nghe Diệp Vân muốn đi vào tầng thứ tư lựa chọn tiên kỹ lục phẩm.
Diệp Vân sững sờ, theo bản năng hỏi: “Một nghìn điểm cống hiến để đi vào sao? Mượn đọc một môn phải có năm nghìn điểm cống hiến?”
“Đúng vậy, Diệp Vân sư đệ ngươi xem cái bảng chỗ này, chính là bảng phí tổn.” Tên đệ tử gật đầu, chỉ vào tấm bảng gỗ màu đen treo trên vách tường bên cạnh, trên đó có chữ viết màu trắng.
Diệp Vân giương mắt nhìn lên, chỉ thấy trên bảng gỗ viết một loạt tin tức phí tổn. Tầng một và tầng hai phí tổn tiến vào là một trăm điểm cống hiến, mượn đọc là hai trăm điểm cống hiến. Vào tầng thứ ba cần hai trăm điểm cống hiến, mượn đọc tiên kỹ công pháp tốn một nghìn điểm cống hiến. Tầng thứ tư thì phí tổn giống như lời nói của gã đệ tử trẻ lúc trước. Về phần tầng thứ năm, muốn tiến vào phải có một vạn điểm cống hiến, mượn đọc mỗi một môn tiên kỹ công pháp cần hai mươi vạn điểm cống hiến. Còn những tầng phía trên, cũng không có nói đến.
“Vậy phí tổn của tầng thứ sáu và tầng thứ bảy là bao nhiêu?” Diệp Vân tò mò hỏi.
Tên đệ tử trẻ mỉm cười, nói: “Tầng thứ sáu trở lên không thể tiến vào bằng điểm cống hiến. Chỉ có đệ tử đạt được đề cử và cho phép của tứ đại phong chủ cùng Thái Thượng trưởng lão, mới có thể đi vào, nếu không thì dù là thập đại đệ tử của mỗi ngọn núi cũng không cách nào vào được trong đó.”
Diệp Vân gật gật đầu, tiên kỹ công pháp trong tầng thứ sáu thứ bảy này tất nhiên sẽ không giống như bình thường, hình dung nó như trấn tông chi bảo cũng không đủ, nên dĩ nhiên không thể nào dùng điểm cống hiến để đi vào chọn lựa.
“Ngươi muốn đi vào tầng thứ tư cần một nghìn điểm cống hiến.” Gã đệ tử trẻ nhìn thấy Diệp Vân đứng đó cau mày thì nhỏ giọng nói ra.
Diệp Vân gật gật đầu, đưa lệnh bài thân phận tới. Điểm cống hiến thì không có vấn đề gì, dù sao hắn cũng có khoảng chừng năm vạn hai ngàn. Tuy nhiên, hắn lúc này đã bắt đầu suy nghĩ làm sao có thể nhanh chóng tăng lên đẳng cấp, đạt được tư cách tiến vào tầng năm, đương nhiên nếu có thể vào được tầng thứ sáu, thậm chí tầng thứ bảy thì càng tốt.
Gã đệ tử trẻ giống như đã thấy nhưng không thể trách, hắn thuận tay trừ đi một nghìn điểm cống hiến trên lệnh bài thân phận của Diệp Vân, sau đó trả lệnh bài lại, rồi đưa cho Diệp Vân một viên tinh thạch màu cam.
“Đây chính là tinh thạch dùng để đi vào tầng thứ tư, tầng thứ tư này chính là nơi bắt đầu có lối đi riêng biệt, ngươi tạm thời đi theo ta.” Tên đệ tử chậm rãi nói ra.
Diệp Vân nhận lấy tinh thạch màu cam, liền đi theo tên đệ tử trẻ.
Hai người xuyên qua một cái hành lang, sau đó đi đến phía trước một cánh cửa, chỉ thấy phía trên cánh cửa viết hoa bốn chữ số, mà chỗ chính giữa cửa có một cái lỗ khảm, vừa vặn để đặt viên tinh thạch màu cam vào.
“Được rồi, ngươi đặt viên tinh thạch lên đó là có thể tiến vào tầng thứ tư, ngươi có thời gian hai canh giờ để chọn lựa, nếu quá thời gian sẽ tự động bị truyền tống ra ngoài, chúc ngươi may mắn.” Thanh niên đệ tử mỉm cười, quay người đi về chỗ ngồi của mình, cũng không nhìn thêm Diệp Vân chút nào mà tiếp tục đọc sách.
Diệp Vân nhìn cánh cửa cao khoảng chừng một trượng và rộng ba thước trước mắt này, không biết được chế tạo bởi tài liệu gì. Hắn chạm nhẹ tay vào, một đạo cảm giác mát lạnh xuyên vào đầu ngón tay, khiến cho hắn cảm thấy thư thái.
Diệp Vân để viên tinh thạch màu cam vào lỗ khảm, sau đó nhìn thấy đại môn khẽ chấn động, từ trên chỗ lỗ khảm bắn ra một vầng sáng, rồi nhanh chóng lan tràn ra. Hắn phát hiện trên cửa chính xuất hiện một cái cổng vòm có hình tròn, tỏa ra ánh sáng màu cam.
Đây chính là cửa ra vào của tầng thứ tư sao?
Diệp Vân không nghĩ tới, cánh cửa đi vào tầng thứ tư cũng bố trí pháp trận không gian, nhưng hắn nghe nói trong Thiên Kiếm Tông hầu như không có tu sĩ Kim Đan. Thế nhưng, khắp nơi đều là pháp trận không gian, vậy là ai thiết lập những thứ này? Nếu như vị tiền bối nào đó bố trí mấy trăm năm trước thì ai bảo vệ những năm gần đây? Tuy rằng pháp trận không gian không nhất định phải có tu sĩ Kim Đan Cảnh bảo vệ, cao thủ Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong cũng có thể miễn cưỡng làm, nhưng mà ai khẳng định được mấy trăm năm qua không xảy ra vấn đề gì? Mà nếu xảy ra vấn đề thì cao thủ Trúc Cơ Cảnh không phải là người có khả năng chữa trị.
Diệp Vân bỗng nhiên nhớ đến lời Kiếm Đạo lão tổ, người tự xưng là trưởng lão Thiên Kiếm Tông năm đó. Thiên Kiếm Tông nghìn năm trước đây đã từng là một thế lực lớn tung hoành tại đế quốc Đại Tần, bây giờ lại bị bức về một góc, kéo dài hơi tàn. Nhưng mà có lẽ nó cũng không hoàn toàn xuống dốc như trong ghi chép của điển tịch, đến cả tu sĩ Kim Đan cũng không tồn tại.
Diệp Vân mỉm cười, ném những thứ nghi vấn trong đầu ra ngoài. Hắn hiện tại không cần suy nghĩ những thứ này, việc quan trọng hàng đầu chính là tăng tu vi lên để nâng cao thực lực.
Diệp Vân thở sâu, bước một bước vào cổng vòm hình tròn của tầng thứ tư.
Trong khoảnh khắc, liền nhìn thấy thân hình hắn trở nên mơ hồ rồi nhanh chóng biến mất, lúc đó cổng vòm hình tròn cũng tiêu tán giống như trước đó chưa từng mở ra.
Ngồi phía trước Tàng Vũ Các, gã đệ tử trẻ hơi ngẩng đầu lên, khóe miệng lộ ra một nụ cười vui vẻ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...