Thấy Diệp Vân như vậy, Kiếm Đạo lão tổ cảm thấy vô cùng kích động. Dường như lão còn không dám tin vào mắt mình, một người trẻ tuổi lại có thể thi triển Thiên Sinh Nhất Kiếm một cách dễ dàng như vậy. Hơn nữa, lão còn nghe Diệp Vân nói một kiếm này hai người thầy trò bọn hắn đều đã lĩnh hội hết rồi. Điều này thật sự đã vượt quá nhận thức của lão.
Tinh thần Diệp Vân hồi phục lại từ trong trạng thái kì diệu kia. Mới vừa rồi, trong chiêu Thiên Sinh Nhất Kiếm kia, hắn đã vô thức kết hợp thức thứ nhất Lôi Vân Sơ Hiện trong Lôi Vân Điện Quang Kiếm và Băng Phong Thiên Lý với nhau. Hắn không ngờ nó lại lưu loát như thế, dường như một kiếm này vốn dĩ là vậy.
- Tiền bối, một kiếm này của vãn bối có khuyết điểm nào không, xin người chỉ điểm cho?
Diệp Vân thấp giọng hỏi.
- Khuyết điểm ư? Thiên Sinh Nhất Kiếm chỉ có mạnh yếu mà không có khuyết điểm. Lĩnh ngộ chính là lĩnh ngộ, không có tiểu thành hay đại thành. Nếu như ngươi không có khả năng đánh ra một kiếm có sức phá hoại cực mạnh thì đó là do ngươi chưa lĩnh ngộ hết về kiếm đạo. Tu vi không đủ sẽ không thể phát huy hết lực lượng mạnh nhất của Thiên Sinh Nhất Kiếm.
Kiếm Đạo lão tổ kích động nói.
- Ý của tiến bối chính là lĩnh ngộ kiếm đạo càng cao, tu vi càng mạnh thì lực lượng phát ra sẽ càng mạnh ư? Nhưng mà lời này giống như nói thừa vậy, tu vi càng mạnh và kiếm đạo càng cao thì dĩ nhiên lực công kích sẽ càng mạnh rồi.
Diệp Vân khẽ cười nói.
- Dĩ nhiên là vậy, tu vi là trụ cột, nhưng lĩnh ngộ Thiên Đạo lại là điều quan trọng nhất. Nếu như không có hai thứ này chống đỡ thì kiếm pháp có mạnh mấy cũng chỉ là uổng phí mà thôi.
Kiếm Đạo lão tổ gật đầu trả lời:
- Thế nhưng, cái thần kỳ của Thiên Sinh Nhất Kiếm này chính là có thể dung hợp tất các loại tiên kỹ thần thông vào trong đó. Nếu ngươi có thể lĩnh hội được tiên kỹ thần thông và thi triển một cách hoàn mỹ rồi dung nhập vào trong Thiên Sinh Nhất Kiếm thì uy lực của những tiên kỹ thần thông này sẽ được tăng chồng lên nhau. Một kiếm xuất ra phải tương đương với mấy lần công kích một lúc. Thậm chí có thể bằng với mười lần, mấy trăm lần công kích. Ngươi hãy suy nghĩ một chút, nếu như có thể đem những thần thông này dung hợp lại với nhau thì lực lượng sẽ trở nên đáng sợ tới mức nào?
Trên mặt Diệp Vân ngập tràn vẻ kinh hãi. Hắn sợ rằng mình đã nghe lầm nên hơi sững sờ một lúc.
- Lão tổ, những lời người nói đều là thật ư?
- Tất nhiên là thật rồi. Nhưng Thiên Sinh Nhất Kiếm dung hợp càng nhiều tiên kỹ thần thông thì chân khí tiêu hao sẽ càng nhiều hơn. Nếu như bản thân ngươi chỉ có thể thi triển đủ ba loại tiên kỹ thần thông mà đã tiêu hao hết chân khí trong cơ thể thì ngươi chỉ dung hợp được tối đa ba loại tiên kỹ này vào trong Thiên Sinh Nhất Kiếm thôi. Tuy nhiên, lực lượng của ba loại thần thông chồng lên nhau sẽ khiến uy lực tăng gấp ba lần trở lên.
Gương mặt Kiếm Đạo lão tổ tràn ngập sự kích động, lão vội vàng nói tiếp.
Diệp Vân ngơ ngác đứng im tại chỗ. Mặc dù hắn biết Thiên Sinh Nhất Kiếm rất thần kỳ và phi phàm, thế nhưng hắn lại không ngờ nó lại thần kỳ đến vậy. Ví dụ như ba chiêu trong Lôi Vân Điện Quang Kiếm, tuy rằng tu vi hiện tại của hắn sẽ có thể thi triển ra được nhiều lần và uy lực của một chiêu vẫn sẽ cường đại nhưng sẽ không mạnh bằng ba chiêu hợp lại với nhau cùng xuất ra một lúc. Dựa vào tu vi hiện tại của mình, nếu hắn dung hợp Lôi Vân Điện Quang Kiếm, Băng Phong Thiên Lý và một ít chiêu pháp khác với nhau thì uy lực của Thiên Sinh Nhất Kiếm sẽ đạt tới trình độ ra sao?
Nếu như hiện tại gặp được Mộ Dung Vô Ngân thì cho dù là y thi triển ra Vô Tình Thiên Kiếm thì hắn cũng có thể dùng một kiếm đánh bại y, thậm chí là trực tiếp giết luôn y.
- Ngươi còn biết dạng kiếm pháp nào nữa không? Không phải, là tiên kỹ thần thông chứ?
Lão vội vã hỏi.
Diệp Vân hơi chần chừ một lát rồi nói:
- Vãn bối ngoại trừ tu luyện Băng Phong Thiên Lý và một ít pháp kỹ ra thì còn tu luyện ba chiêu thức đầu trong Lôi Vân Điện Quang Kiếm.
- Lôi Vân Điện Quang Kiếm? Tiểu tử, trên người ngươi không những có linh khí hệ Băng mà còn lĩnh hội cả linh khí hệ Lôi nữa ư?
Kiếm Đạo lão tổ nhìn Diệp Vân một cách bất khả tư nghị, vẻ mặt lão hiện lên sự kinh ngạc.
Diệp Vân mỉm cười nói:
- Chỉ là vãn bối tình cờ lĩnh hội mà thôi. Lúc vãn bối thi triển ra còn chưa thuần thục nữa.
- Nói nhảm ít thôi, mau thi triển ra cho ta xem thử.
Lão già cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Tử Ảnh trong tay Diệp Vân bắt đầu di chuyển. Thức thứ nhất Lôi Vân Sơ Hiện trong Lôi Vân Điện Quang Kiếm lập tức xuất hiện, tiếng sấm đùng đùng, tia điện lập lòe. Tiếp theo là thức thứ hai, Lôi Đình Vạn Quân. Chỉ thấy hàng vạn tia sét từ trên trời giáng xuống tụ lại trên Tử Ảnh Kiếm. Một kiếm chém ra dẫn theo sấm sét xé rách bầu trời.
Lão già thấy vậy, nụ cười trên môi càng rõ hơn.
Thức thứ ba trong Lôi Vân Điện Quang Kiếm, Thần Lôi Diệt Thế!
Những tia thần lôi màu tím tụ lại với nhau rồi bắt đầu giáng từ trên trời xuống.
Kiếm Đạo lão tổ bỗng nhiên quát lớn:
- Dừng, dừng lại cho ta.
Diệp Vân khẽ giật mình, hắn ngưng cây kiếm thẳng đứng giữa không trung, nói:
- Tiền bối, một kiếm như thế này có chỗ nào không đúng ư?
Hắn hơi cảm giác được rằng, có lẽ chiêu thức thứ ba mà hậu nhân phục chế lại đã có sự khác biệt nên đã bị hư ảnh của lão già này nhìn ra.
- Dĩ nhiên là không đúng, rất là không đúng đó. Thức thứ ba trong Lôi Vân Điện Quang Kiếm chính là thần lôi giáng xuống hủy diệt thế gian. Bằng tu vi hiện giờ của ngươi thi triển ra chiêu này thì kể cả là đệ tử Trúc Cơ Cảnh sơ kỳ cũng không ngăn được nó dễ dàng đâu. Thế nhưng thần lôi màu tím của ngươi vừa rồi thì ngay cả đệ tử Luyện Khí Cảnh lục trọng, thất trọng còn có thể chống đỡ dễ dàng chứ đừng nói là đệ tử Trúc Cơ Cảnh. Chiêu kiếm này chắc chắn có vấn đề.
Kiếm Đạo lão tổ cau mày lại, lão đang cảm thấy rất không hài lòng.
Trong lòng Diệp Vân cảm thấy mừng rỡ, hắn cố nén kích động, chắp tay nói:
- Kính xin lão tổ chỉ điểm cho.
- Ngươi nhìn cho kĩ đi.
Hư ảnh của Kiếm Đạo lão tổ bước lên phía trước một bước. Chỉ thấy trong tay lão xuất hiện một luồng sáng màu hồng dần dần tụ lại thành một thanh trường kiếm trên thân cháy rực lửa.
Thanh trường kiếm rực lửa khẽ khua một cái đã lập tức rung lên bần bật. Ngay sau đó lão bỗng nhiên rụt kiếm về, chỉ trường kiếm lên trời rồi bổ thẳng xuống một phát.
- Nhìn rõ ràng rồi chứ?
Kiếm Đạo lão tổ hơi trầm giọng hỏi.
Diệp Vân sững sờ trong giây lát. Trong chiêu kiếm này không hề có chút lực lượng nào cả. Càng không có cả tiếng sấm và tia sét, thế nhưng lão lại hỏi mình xem rõ chưa? Nếu như chỉ là một động tác thì tự nhiên là nhìn rõ rồi.
- Nếu nhìn rõ rồi thì ngươi nói cho biết vừa rồi thanh trường kiếm được ta rung lên mấy lần?
Kiếm Đạo lão tổ thấy Diệp Vân hơi chần chừ liền lạnh giọng hỏi.
Diệp Vân sững sờ. Động tác như nước chảy mây trôi kia thì hắn đã nhìn rõ rồi nhưng căn bản hắn lại không hề quan sát thanh trường kiếm rung động bao nhiêu lần. Việc đó và Thần Lôi Diệt Thế có quan hệ gì sao?
- Ta biết ngay là tiểu tử ngươi không nhìn rõ mà. Ta nói cho ngươi biết, muốn luyện thành chiêu Thần Lôi Diệt Thế này, cái cần nhất chính là phải rung động linh khí hệ Lôi một nghìn không trăm hai mươi tư lần chỉ trong chớp mắt. Mỗi một lần đều phải phân linh khí hệ Lôi ra một phần. Sau khi phân linh khí hệ Lôi ra thành một nghìn không trăm hai mươi tư phần lại phải tụ nó vào một chỗ mà không được lẫn vào nhau. Nếu làm được như vậy thì mới có thể gọi ra được thần lôi chân chính hủy diệt thế gian.
Kiếm Đạo lão tổ chậm rãi nói.
Diệp Vân không ngờ chỉ trong một chiêu mà lại chứa đựng nhiều đạo lý như vậy. Muốn rung động linh khí hệ Lôi thành một nghìn không trăm hai mươi tư phần rồi sau đó lại tụ về một chỗ, hơn nữa mỗi phần lại phải riêng biệt không được lẫn vào nhau thì mới có thể gọi ra được thần lôi. Đây quả thực là một việc quá khó khăn.
- Nhớ kỹ, đây mới thật sự là thức thứ ba của Lôi Vân Điện Quang Kiếm, Thần Lôi Diệt Thế. Nó không giống với cái chiêu ngươi vừa thi triển lung tung ra đâu.
Kiếm Đạo lão tổ hừ một tiếng, lão trầm giọng nói.
- Đa tạ lão tổ!
Diệp Vân khom người bái lão. Hắn thật không ngờ trên đường tiến vào Hỏa Long Quật tìm kiếm Thiên La Ngưng Thần Thảo để hoàn thành nhiệm vụ cấp chín lại gặp được vị Thái Thượng trưởng lão 800 năm trước của Thiên Kiếm Tông. Lại còn được lão chỉ điểm cho phương pháp tu luyện thật sự của thức thứ ba trong Lôi Vân Điện Quang Kiếm, Thần Lôi Diệt Thế nữa chứ.
- Ta thấy tiểu tử nhà ngươi nhìn thuận mắt nên mới truyền thụ cho ngươi chiêu này. Nhớ kỹ, nếu muốn phân linh khí hệ Lôi trong cơ thể ra thành một nghìn không trăm hai mươi tư phần và không tụ lẫn vào nhau thì tuyệt đối không được vượt quá thời gian một hơi thở. Nếu không làm được thì sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ, không thể nào gọi ra được thần lôi.
Kiếm Đạo lão tổ dặn dò hắn.
Diệp Vân gật gật đầu, chân mày hắn hơi nhíu lại. Muốn trong thời gian một hơi thở hoàn thành bước này thì phải nói là một việc vô cùng khó khăn. Chắc hẳn phải mất rất nhiều thời gian luyện tập thì mới có thể thi triển ra Thần Lôi Diệt Thế chân chính.
- Đúng rồi, vãn bối còn nghe nói trong Lôi vân Điện Quang Kiếm này còn mấy chiêu về sau nữa. Thức thứ tư chính là Lôi Thần Chi Kiếm, chắc là sấm sét đầy trời tụ thành Lôi Thần chi kiếm chém giết hết thảy. Còn thức thứ năm gọi là Thẩm Phán Chi Phạt, chẳng lẽ là Thần Lôi Hàng Lâm phán xét thế gian?
Trong lòng Diệp Vân tràn đầy sự mong chờ. Nếu có thể nhận được hai chiêu đằng sau của Lôi Vân Điện Quang Kiếm thì thực lực của hắn sẽ tăng trưởng trên phạm vi lớn.
- Lôi Vân Điện Quang Kiếm chính xác là có tất cả năm chiêu. Nhưng mà hai chiêu đằng sau ta cũng không nhớ ra được. Ta chắc phải biết về nó chứ? Nhưng tại sao lại không có trí nhớ về điều này vậy?
Kiếm Đạo lão tổ chau mày, lão cố gắng suy nghĩ.
Trong lòng Diệp Vân tràn đầy sự mong chờ nhìn lão.
- Không nghĩ ra được, ta quên mất rồi.
Kiếm Đạo lão tổ lắc đầu, thở dài nói.
Vẻ mặt Diệp Vân hiện lên sự thất vọng. Nếu có thể nhận được phương pháp tu luyện của hai chiêu này thì từ giờ tới lúc Trúc Cơ Cảnh thất trọng hắn sẽ không cần phải tu luyện thêm những loại tiên kỹ khác nữa. Tuy Thiên Sinh Nhất Kiếm khá thần kỳ, thế nhưng nếu không có những tiên kỹ thần thông mạnh mẽ dung hợp vào thì nó cũng chỉ như là một chiêu kiếm pháp đơn giản mà thôi.
- Tiểu tử, việc ta nghĩ mãi không ra có lẽ là vì thần hồn này của ta đã không được hoàn chỉnh. Năm đó, tên Yêu tộc Hỏa Liệt rút thần hồn của ta ra rồi chia thành ba phần và trấn áp tại ba nơi khác nhau. Đây chỉ là một trong ba phần thần hồn nên việc trí nhớ bị thiếu sót cũng là chuyện thường mà thôi.
Kiếm Đạo lão tổ thấy vẻ mặt thất vọng của Diệp Vân liền vừa cười vừa nói.
Đôi mắt Diệp Vân sáng ngời, nói:
- Nếu như ba hồn hợp nhất thì chẳng phải tiền bối sẽ có thể hồi phục hoàn toàn ư?
- Hẳn là vậy. Thế nhưng, muốn ba hồn hợp nhất quả thật là chuyện không thể.
Kiếm Đạo lão tổ thở dài, nói.
- Vì sao vậy?
Diệp Vân tò mò hỏi.
Kiếm Đạo lão tổ nói:
- Bởi vì hai cái thần hồn còn lại không ở trong Hỏa Long Quật và cũng không có ở gần đây. Một cái chắc hẳn đã bị phong ấn tại bên trong cảnh nội của Yêu tộc. Ngoài ra, cái còn lại hẳn là đang ở trong Đô thành của vương triều Giảo Nguyệt.
Diệp Vân hơi sững sờ một lúc, hắn nhìn Kiếm Đạo lão tổ một cách bất khả tư nghị. Chẳng phải Yêu tộc chỉ là một nơi trong truyền thuyết sao, thần hồn đang bị phong ấn trong cảnh nội Yêu tộc thì phải đi đâu để tìm đây? Một cái thần hồn khác lại bị phong ấn ở Đô thành của vương triều Giảo Nguyệt, chỗ đó là nơi Diệp Vân có thể đi sao? Thuộc hạ của vương triều Giảo Nguyệt chính là đế quốc Đại Tần, mà đế quốc Đại Tần lại quản hạt cả mấy chục, mấy trăm vương quốc khác nữa. Tấn Quốc cũng chỉ là một trong những các quốc gia đó mà thôi. Với tu vi của Diệp Vân, nếu muốn đến vương triều Giảo Nguyệt tìm thần hồn cho lão thì đúng là việc không thể.
Hơn nữa, nếu mọi việc đúng như lời lão nói, tên Yêu tộc Liệt Hỏa chia thần hồn của lão ra làm ba phần và phong ấn ở các nơi khác nhau thì tu vi thật sự của lão phải mạnh tới mức nào? Có thể phong ấn thần hồn trong nội cảnh Yêu tộc và Đô thành của vương triều Giảo Nguyệt thì ít nhất tu vi của lão phải là Kim Đan Cảnh ư?
Không, có lẽ phải trên Kim Đan Cảnh.
Thế nhưng, trong cả trăm nghìn năm qua, chưa từng có ai nghe được rằng trong Thiên Kiếm Tông có đại năng Nguyên Anh Kỳ cả.
Diệp Vân nhìn hư ảnh của Kiếm Đạo lão tổ, hắn nhất thời cau mày lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...