The Gamer Hệ Thống
Lúc này hắn đang đứng ở cách Kuyou không xa nhưng tên này không thể nhận ra được sự tồn tại của hắn vì hắn đang sử dụng Invisibility Cloak.
- [Blind], [Panic]...
Hắn liên tục buff những trạng thái bất lợi lên người của Kuyou khiến cho tên này cực kỳ rối loạn.
Mắt tối sầm lại, bên tai liên tục vang lên những tiếng kêu gào thảm thiết khiến cho Kuyou cảm thấy cực kỳ bấn loạn. Kuyou liên tục la hét và phóng những tia lửa hồ ly ra khiến cho những ủy viên không kịp tránh né nên đã bị thương rất nặng và năng lượng bị cạn dần.
Chỉ sau một lát thì những tù nhân mới bị thương nhẹ do đứng ở xa đã nhận ra tình trạng bất ổn của Kuyou. Mấy người này thì thầm với nhau sau đó nhìn chằm chằm vào tên Kuyou.
Cuối cùng sau khi phát ra lửa hồ ly một lúc lâu cộng thêm những hiệu ứng bất lợi trên cơ thể thì năng lượng của Kuyou gần như đã bị cạn sạch. Lúc này quanh người Kuyou đã chỉ còn lại một vài tia lửa lập lòe yếu ớt mà thôi.
Nhận ra cơ hội đã đến những tù nhân đang chờ đợi kia lập tức lao đến và tấn công Kuyou. Đã cạn năng lượng cộng thêm việc bị nhiều người tấn công liên tục khiến cho Kuyou không thể phản kháng được nữa.
Hắn tàng hình đứng ở bên cạnh đó thấy được cảnh này thì hài lòng gật đầu một cái rồi biến mất. Bây giờ hắn cũng không cần phải xem tiếp nữa rồi, dù sao kết cục của tên Kuyou này chắc chắn sẽ không tốt đẹp gì và sẽ biến mất khỏi tầm mắt của hắn.
Lý do lần này hắn không trực tiếp ra tay là vì gần đây hắn đã giết rất nhiều người rồi. Việc này chắc chắn đã gây ra sự chú ý của ban giám hiệu nhà trường. Cho dù hắn không sợ ai cả nhưng mục đích của hắn tới đây là để tán gái chứ không phải là để gây chuyện. Hắn không muốn bị kẻ khác làm phiền đến mình trong khi chỉ còn thiếu 1 trái tim nữ quỷ nữa thôi là hắn đã đạt được mục đích của mình rồi.
.................
- Cảm ơn em nhé Tsukune-kun - một cô gái xinh đẹp cầm tay hắn nói.
- Không có gì đâu Ririko-sensei - hắn mỉm cười.
Kagome Ririko, nguyên hình là một Lamia và là giáo viên dạy toán của học viện Youkai. Sau khi nhìn thấy Ririko thì hắn đã lập tức có hứng thú với người phụ nữ xinh đẹp này. Cùng là giáo viên nhưng Shizuka mang vẻ ngây thơ và dễ thương còn Ririko thì lại có vẻ đẹp quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành khiến cho hắn muốn chinh phục.
Sau một vài lần tiếp cận thì hắn đã thành công trở thành trợ giảng cho Ririko và giúp cô chuẩn bị tài liệu để giảng dạy. Điều này là quá đơn giản đối với hắn nên phần lớn thời gian hắn dành để tán tỉnh Ririko.
Mặc dù khó mà lừa gạt một người phụ nữ thành thục như Ririko để đạt độ hảo cảm 100 nhưng nếu chỉ đơn thuần bắt làm Pet thì rất đơn giản.
- Em lại đạt điểm tối đa trong kỳ thi cuối kỳ rồi đấy, sensei không định thưởng gì cho em sao - hắn quàng tay qua vai Ririko và thì thầm vào tai cô.
- Hi hi, Tsukune-kun thật nghịch ngợm quá đi - Ririko hé đôi môi gợi cảm của mình nhìn hắn - em nên lo học trước đi.
Ririko hành xử vừa thân thiện mà lại vừa có vẻ xa cách khiến cho hắn khó tiến thêm một bước. Quả nhiên phụ nữ trưởng thành khó gạt hơn mấy cô thiếu nữ ngây thơ nhiều, không phải ai cũng có thể dùng cá để dụ dỗ như Shizuka.
Nhưng hắn vẫn không nản chí, bởi vì ngoài tán tỉnh hắn vẫn có thể làm những cách khác để gia tăng độ hảo cảm của Ririko.
- Hè này câu lạc bộ báo chí của em sẽ tới thế giới loài người để dã ngoại, cô có muốn đi cùng không Ririko-sensei.
- Thật đáng tiếc, cô đã có việc bận rồi.
- Vậy sao, tiếc thật nhỉ...
Vậy là hắn không mời được Ririko đi cùng nên vẫn chỉ có hắn, Moka, Kurumu và Yukari cùng với Shizuka đi dã ngoại giống như trong truyện.
Buổi sáng ngày nghỉ hè đầu tiên của học viện Youkai hắn cùng các cô gái mang theo một số hành lý nhỏ gọn để đi dã ngoại.
- Không!! Em không muốn đi tới thế giới con người đâu!! - Yukari hét lên.
Mấy cô gái cố gắng khuyên nhủ Yukari nhưng không được. Hắn hiểu được sự lo lắng của Yukari, con người đã từng truy lùng và sát hại rất nhiều phù thủy vào thời trung cổ. Đặc biệt là khi ma nữ dễ bị lần ra hơn các phù thủy nam nên họ rất căm ghét con người.
- Không sao đâu Yukari-chan - hắn ngồi xuống cầm lấy tay của Yukari và an ủi cô bé - đã có anh ở đây rồi nên em không cần phải sợ gì hết.
Yukari được hắn an ủi thì đã yên tĩnh lại và đồng ý đi tới thế giới con người cùng với bọn hắn.
- Lên xe thôi nào - hắn lại được gặp lại ông tài xế xe bus Nurari.
Nếu như hắn nhớ không nhầm thì Nurari sẽ đưa mấy người bọn hắn tới đồi ma nữ (魔女の丘 Ma Nữ chi Đồi) nơi mà 2 ma nữ đang sinh sống ở đó.
Đi xuyên qua đường hầm không gian của học viện Youkai, bọn hắn đã đi tới 1 thành phố đang trong quá trình phát triển. Nhưng lão tài xế Nurari lại không đưa bọn hắn vào thành phố mà lại đưa vào một khu dự án ở phía trên một ngọn đồi lớn ở bên ngoài thành phố.
Bước xuống khỏi xe bus hắn đứng nhìn ngọn đồi được phủ kín bởi những bông hoa hướng dương màu vàng đang nở rộ. Hắn không phải là người thích hoa nhưng quả thật là khung cảnh nơi đây rất đẹp, những bông hoa hướng dương màu vàng hứng lấy những ánh nắng để lộ ra hết những vẻ đẹp của nó.
- Chúng ta sẽ cắm trại ở đây sao? - Moka hỏi Shizuka.
- Hình như kế hoạch có chút thay đổi thì phải - Shizuka ngây ngô vẫy đôi tai mèo của mình nói.
- Ha ha... đây là một địa điểm khá nổi tiếng ở thế giới con người nên tôi nghĩ chúng ta nên nghỉ lại đây - Nurari nói - nghe nói có rất nhiều người đã mất tích ở đây... nghe thật thơ mộng quá nhỉ.
Sao mất tích hàng loạt mà lại thơ mộng?? Là do tư duy của yêu quái quá khác thường hay chỉ đơn giản là lão tài xế này bất bình thường?
- Dù sao thì... Nekonome-sensei chúng ta hãy đi ăn đi, tôi sẽ đãi cô món cá - Nurari nói.
Nghe đến cá là Shizuka lại lộ nguyên hình, cô vẫy cái đuôi mèo của mình đi theo Nurari và bỏ mặc 4 người bọn hắn ở đây.
- Ghề... grừ... - một tiếng gầm gừ nhỏ vang lên phá vỡ không gian yên tĩnh quanh đây.
Hắn bỗng quay lại phía sau nhìn về phía cánh đồng hoa hướng dương. Từ bên ngoài có lẽ không thể thấy được gì kỳ lạ ở bên trong cánh đồng hoa này nhưng khi hắn mở Byakugan của mình ra thì liền phát hiện ra một sinh vật kỳ lạ ở bên dưới những khóm hoa.
Garigarious Lv 34
Bên dưới cánh đồng là một loài thực vật nào đó có hình dáng trông giống cây bắt ruồi Venus Flytrap mà hay được mọi người gọi là cây ăn thịt người. Có điều loài thực vật này sở hữu kích thước lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với loài cây bắt ruồi Venus kia. Với kích thước của mình nó hoàn toàn có thể được gọi là cây ăn thịt người rồi.
- Loạt soạt...
Những tiếng động sột soạt ngày càng lớn và những khóm hoa hướng dương lay động dữ dội hiển nhiên không phải do gió đã khiến cho 3 cô gái chú ý đến động tĩnh của nơi đây.
- Cái gì vậy nhỉ?
Ba cô gái tỏ vẻ hơi sợ hãi và nép vào người hắn, cho dù là yêu quái thì mấy người này vẫn chỉ là những thiếu nữ mà thôi, đặc biệt là Yukari chỉ mới có 11 tuổi.
- Là cây ăn thịt người Garigarious.
- Soạt!!! - hắn vừa nói dứt lời thì một cái cây cao tới hơn 3 mét lao ra từ cánh đồng hoa.
-------☆☆☆☆-------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...