Thầy Giáo Khó Tính ! Lại Làm Khó Tôi Nữa Sao
Trãi qua kỳ thi nghề của năm học, cũng đã kết thúc kỳ thi học kỳ thì chỉ còn một ngày nữa thôi, hôm sau là tổng kết rồi! Cô thấy rất là vui vì kì nghỉ hè đã đến với mình miệng cứ cười nhăn răng ra, còn các bạn cô thì buồn rầu quan tâm nhau chơi với nhau lần cuối. Hừ...Thật đáng ghét mà!. Năm sau vẫn học chung đó thôi, vậy mà ai cũng nói cô không có cảm xúc! Cô mặc kệ cứ ngồi thẩm vấn về Nhung cùng người "thương thầm trộm nhớ" bí mật.
_Nói nào
_Không, đang mệt
_Nói!!!
_Hừ, tao mệt đi ngủ_ Nói rồi Nhung quay mặt về phía khác tránh mặt cô. Thở dài...
...
Hôm sau, là ngày trường cô làm lễ tổng kết năm học, cô có tâm trạng rất buồn. Vì làm nhiều bảng kiểm điểm như vậy sẽ không được học sinh giỏi mặc dù cô đã cố gắng rất nhiều. Cô ngồi trên chiếc ghế kế Nhung, nhìn lên người thầy đang đọc diễn văn chán ngắt. Đọc giọng khàn mà còn nhiều nữa. Thật chán! Cô đưa mắt nhìn sang chỗ khác thì thấy một bóng dáng của ai đó trong chiếc áo sơ mi với nụ cười tỏa sáng. Đó là người yêu cô mà... Sao lại nói chuyện thân thiết với các phụ nữ khác chứ! Nhung thì cứ cắm cúi xuống chơi game. Tiếng các học sinh nói chuyện xì xào, những cặp mắt hướng về phía sân khấu, tiếng nhạc vang lên.
_Lại chuyện gì nữa đây? _,Cô và Nhung chán ngán ngước lên. ÔI! Hai người đàn ông trong mộng của cô và Nhung trong cái áo sơ mi trắng tinh y chang như một học sinh, à nhắc mới để ý đó là áo sơ mi nam của trường cơ mà? Còn có cái ren xanh bên hai cánh tay. Đó là dấu ấn để nhận ra, Nhung nhìn người đàn ông bên cạnh thầy Nguyên bằng ánh mắt ngưỡng mộ và hạnh phúc, mọi thứ trong đầu Nhung lân lân, còn Cô thì đang du dương trong điệu nhạc mà thầy Nguyên và ai...kia hát! Các nữ sinh, reo hò cười vang khi hai người này xuất hiện.
_,Woa thầy Nguyên và Anh Huy đẹp thật
_Còn tài nữa
_Ngưỡng mộ quá!!!
Những lời khen dành cho hai người đàn ông đó khiến cô và Nhung không khỏi bực mình. Tiếng nhạc chấm dứt mọi người đều vỗ tay, thầy hiểu trưởng bước ra. Mỉm cười.
_Các em thấy màn trình diễn này hay không nào? _Thầy hiểu trưởng khôi hài,các học sinh ai cũng kêu vang lên "CÓ" thật to.
_Thầy xin nói luôn Nguyên và Huy là hai học sinh giỏi của trường, Huy đã gắn bó với trường lâu hơn còn Nguyên do gia đình di cư sang Anh nên có lẽ gắn bó ít hơn, nhưng giờ đang làm giáo viên của các em!!! Các em có thích hai học sinh ưu tú này của thầy không nào????
_Thíchhhhhh
Thật không ngờ hai người là bạn và còn là cựu học sinh của trường, chẳng khác nào Nguyên được ưu ái hơn các thầy cô khác. Còn Huy thì đến lúc nào cũng được! Sau khi thầy giao lưu xong, mọi người về lớp để trao giải thưởng học sinh giỏi. Giáo viên chủ nhiệm của cô không mà bước vào là Thầy Nguyên và Huy. Cả lớp phấn khích reo lên.
_Cô Mỹ có công việc phải về sớm nên hôm nay thầy sẽ làm chủ trì liên hoan cùng với thầy Huy bạn của Thầy nhé!!! Cô Mỹ gửi lời xin lỗi đến cả lớp_ Anh nói, cười với học sinh.
_KHÔNG SAO Ạ_Cả lớp đồng thanh, có hại người thầy đẹp trai như vậy thật là thích quá còn gì bằng mà!
...
Đến phần trao giải thưởng, cô và Nhung lắng nghe anh đọc, từng gương mặt bước lên. Tươi cười. Phấn khích.
_Cuối cùng là Quân và Nhung_ Cô cười nhe răng nắm tay Nhung bước lên, không hiểu sao cô lại được học sinh giỏi nữa.mặc kệ cô đi lên trong hạnh phúc...
***
Ích Ân chào mọi người, vì đi học hơi nhiều nên Ích Ân ra chap hơi chậm, mong mọi người thông cảm cho Ích Ân nhé! Ích Ân sẽ dành thời gian nhiều hơn để ra chap nhiều hơn nữa ^^ Cảm ơn mọi người!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...