Thầy Giáo Ác Ma Và Học Trò Siêu Quậy
~ Ăn Vạ ~
- Reng.... !!! - tiếng chuông thân thương lại vang lên. Cả lớp ai cũng đàn đàn lũ lũ phi ra cửa lớp. Nó thì chạy vội ra nhà xe qua chỗ xe hắn để ngồi đợi. 1 lúc lâu, học sinh các lớp đã về hết rồi. Mà không thấy hắn đâu. Nó loay hoay mở iphone5 của nó ra xem mấy giờ rồi thì 1 giọng nói vang lên làm nó suýt đánh rơi điện thoại.
- Ai như học trò thân thương của tôi ấy nhỉ ? - hắn đi tới cái xe nhìn nó rồi nói.
Nó cất điện thoại không nói gì. Chỉ nhoẻn miệng cười 1 cái.
- Xao không đốp lại. Lần khác tôi nói 1 câu là em đốp trả 8,9 câu luôn mà. - hắn không chịu bỏ qua. Nó nhìn hắn lại cười 1 cái rõ tươi rồi nói.
- Thầy cho em đi nhờ xe nha, nha !!!
- Em hèm, đừng có nói với tôi là em bị tôi quyến rũ rồi nha ! Nói trước, em không phải mẫu người mà tôi thích đâu, con gái gì mà bạo lực hơn con trai, bướng bỉnh,ương ngạnh lại còn lười biếng nữa. Đừng có lao vào như thiêu thân lao vào lửa - hắn nói. Mặt vênh lên. Hắn nói vậy là để trả đũa nó hôm trước đây mà.
Nó nghe xong thì cười sằng sặc như lên cơn rồi nói:
- Ôi, hahaa. Cầm đèn chạy trước ô tô. Hahha...thầy à, em cũng không ngại nói cho thầy biết, Em - Khánh Vy cute này không thích mẫu người xấu xí, làm dáng yểu điệu, không ga lăng,...như thầy đâu nhá !!!
- Em,... Có kề vàng tôi cũng không thèm - hắn khẽ hớt tóc lên rồi nói.
- Riêng thầy kề cả kim cương em cũng không thèm. - nó hùng hổ nói.
- Duy Khánh, đẹp trai này khối người thèm, cần 1 người nhỏ bé như em chắc. - hắn nói.
- Gì chứ ? Khánh Vy xinh gái này nói cho thầy biết...$%£&€!... - nó xổ 1 tràng.
Trận chiến diễn ra hết 40p thì hắn ngừng lại nhìn đồng hồ rồi tức tối đi vào xe đóng cửa cái rầm. Giờ mới nhớ ý định nó đập cửa xe rầm rầm cảm thấy hối hận khi tranh cãi với hắn. Nhỡ hắn tức quá không cho đi nhờ thì xao. Đi bộ từ đây về á ? Không chịu đâu !!!
Nó thầm khóc trong bụng. Miệng không ngừng gào thét
- Thầy,..thầy cho em đi nhờ được không ? - nó xuống nước van nài.
Hắn hạ kính xe nhìn nó rồi nói:
- Xin lỗi em. Em tìm người nào ga lăng mà nhờ nhá !!!
- hix, thầy à. Giờ trưa rồi. Đi mà thầy. - nó làm bộ đáng thương nói.
Hắn thì khời động xe phóng thẳng. Nó giả vờ ngồi thụp xuống khóc huhu. Hắn bực mình lùi xe lại và quát.
- Lên xe đi.
Nó lau nước mắt rồi mở cửa ngồi vào xe. Hôhô, không ngờ chiêu ăn vạ lại hiệu quả đến vậy. Phải dùng thường xuyên mới được. Phần hắn " Cô ta mà cũng dễ khóc quá nhỉ ? " ( bị lừa rồi anh ơi )
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...