Long Ngạo Thiên ngồi trên giường ôm bụng cười to, vừa cười vừa nói:
"Ha ha ha, các ngươi chơi rất tốt, hà hà hà, đều bị ta đùa giỡn, chơi vui chơi vui"
Nghe xong lời này, mọi người liền thở phào nhẹ nhõm, nhìn là biết mọi sự thế nào rồi.
Thế nhưng Dương Tâm vẫn không an tâm, nàng chạy lại bên người Long Ngạo Thiên, kéo tay hắn lên xem xét kĩ lưỡng một lần, phát hiện vết thương lúc nãy không có, máu cũng không, trong lòng tràn ngập nghi vấn.
Nàng vừa rồi rõ ràng nhìn thấy trên tay hắn là vết thương không nhẹ, như thế nào giờ lại không thấy nữa.
Không lẽ nàng hoa mắt rồi.
"Đây là có chuyện gì?"
"Nương tử, ta chỉ là đùa với ngươi thôi, bình thường ta cũng đùa người khác như vậy, ta không sao." Nói xong Long Ngạo Thiên đem tay rút về, nghịch ngợm cười cười.
Dương Tâm đành lắc đầu, cười khổ nhưng vẫn nhắc nhở một câu:
"Về sau không cần làm như vậy, không cần khiến ta sợ"
"Được,về sau sẽ không làm nương tử sợ nữa"
Quản gia ở bên nhìn, vừa lòng nở nụ cười.
Lúc này,một toán tỳ nữ bước vào mang theo chậu rửa mặt cùng tráp súc miệng, sau đó mang cho Dương Tâm cùng Long Ngạo Thiên khăn lông để lau mặt.
"Vương gia, thỉnh"
"Vương phi, thỉnh"
Long Ngạo Thiên không chút do dự đứng lên đem khăn lông, lau lung tung trên mặt vài cái liền đem khăn trả lại tỳ nữ, dường như đã quen kiểu hầu hạ này.
Dương Tâm rất ngạc nhiên,bất quá cũng đứng lên đem mặt nhẹ nhàng lau sạch rồi đưa khăn lông lại cho tỳ nữ.
Vốn tưởng rằng nàng phải tự mình đi tìm nước rồi tự rửa mặt súc miệng nhưng tỳ nữ đã chuẩn bị chu đáo hết thảy.(Lúc này mọi người biết tỷ ngạc nhiên gì rôi nghe, vì sống ở hiện đại quen rồi nên khi thấy LNT được hầu hạ mà tỏ ra hiển nhiên nên bất ngờ v đó mà, ta nghĩ cũng kì, ở cổ đại hai tháng mấy cái đó lạ lắm hả taz??? :think: )
Mọi việc xong xuôi, nhóm tỳ nữ khuôn phép rời khỏi, lưu lại một nàng đi sửa soan lại giường đệm.
Quản gia luôn nhìn chăm chú, nhất là trên giường, đôi khi còn trao đổi ánh mắt với tỳ nữ kia.
Lúc tỳ nữ kia xốc chăn lên, thời điểm nhìn thấy chút máu đỏ tươi trên đệm liền cười cười gật đầu với quản gia.
Quản gia cũng có được đáp án vừa lòng liền cười cười mở miệng nói:
"Vương gia, vương phi, đồ ăn sáng đã chuẩn bị tốt, kính mời vương gia vương phi đến đại sảnh dùng bữa"
"Ngươi là quản gia của Tịnh Khang vương phủ" Dương Tâm lễ phép hỏi, căn bản không để ý chuyện có máu ở trên giường.
"Dạ, tiểu nhân là Trương Trung, quản gia của vương phủ, vương phi có gì phân phó?"
"Dựa theo cấp bậc lễ nghĩa ta hẳn nên vào cung kính trà các bậc trưởng bối?"
"Dạ, tiểu nhân đã chuẩn bị tốt xe ngựa cùng đội hộ tống, chờ vương gia cùng vương phi dùng thiện xong sẽ lập tức tiến cung"
Dương Tâm đã hiểu rõ,liền muốn hướng Trương Trung cảm tạ nhưng Long Ngạo Thiên lại lôi kéo nàng ra ngoài.
"Nương tử ta đói bụng, ta muốn ăn, mà ăn cái gì đây, ăn ở đâu bây giờ, địa phương này ta không quen"
"Ta cũng không quen a~, hay là nhờ Trương quản gia dẫn đường đi"
"Vương gia, vương phi, thỉnh theo tiểu nhân" Trương Trung luôn túc trực sau lưng, nghe Dương Tâm nói thế liền tiến lên dẫn đường.
Dương Tâm đi ở sau lưng, cảm thấy quản gia này thật không đơn giản, nhưng nàng lại không biết là không đơn giản ở điểm nào.
Có lẽ ở Thượng Thư phủ ngây ngốc hai tháng nên đã quen với việc xem xetnest mặt người khác mà đa nghi chăng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...