Thầy, Dạy Tôi Yêu Anh Đi !
Nguyên nằm lăn qua lăn lại trên giường đến thật khuya rồi vẫn chưa ngủ được. Vì cậu đang suy nghĩ đến gia sư mới của mình-Vương Tuấn Khải
Người ta qủa là có điều kiện rất tốt. Đạp trai, học giỏi. Còn giỏi nhất ngay cái môn quan trọng mà cậu ghét nữa chứ. Còn chịu dạy miễn phí theo yêu cầu của cậu...
Mà khoan! Hình như cậu phát hiện ra điều gì đó không ổn. Anh ta dạy miễn phí thật sao? Điều này không khỏi làm cậu nhớ lại cái lịch sử huy hoàng từ điều kiện tuyển gia sư của mình
~Khi đó cậu rất không thích môn toán. Càng không thích học thêm. Thế là mới thuận theo cái tính giữ của trời ban mà mặt dày đề nghị với ba: "Ba, con muốn gia sư tới dạy phải miễn phí!"
Ba cậu hơi ngạc nhiên: "Con đòi hỏi nhiều làm gì? Không phải ai đến cũng đều bị con đuổi về hết hay sao?"
Cậu cười hì hì, làm vẻ mặt vô tội, nói: "Con nuốn xem thành ý của họ mà. Chứ ba cứ đưa người ta một đống tiền như vậy mà con học lại không bao nhiêu, con tiếc tiền lắm!" Cậu còn làm luôn bộ mặt cực kì ủy khuất để tăng thêm sức thuyết phục
"Ba sợ con quá rồi. Thôi được được. Tìm được thì phải học cho đàng hoàn nghe chưa!" Ba cậu hết cách nói nổi
Nguyên "dạ" ngọt sớt, còn ôm ba mình một cái
Vương Tuấn Khải gia đình cũng coi như đủ ăn đủ mặc. Nhưng anh muốn làm việc gì đó trong thời gian rãnh. Thế là anh chọn làm gia sư ột gia đình khá giàu có. Còn là làm miễn phí nữa!!
Nhưng dù sao anh cũng muốn tìm việc gì đó để làm. Nên quyết định nhận lời dạy toán cho Vương Nguyên
~~Nguyên lại tiếp tục nằm cuộn mình trên giường như cục bông và suy nghĩ miên man. Còn...nói chuyện một mình a ==
"Khải hỏi mình có tham gia đấu bóng rổ ngày mai không. Nghĩa là anh ấy có tham gia rồi. Thế là Vương Nguyên này sẽ có dịp trổ tài với anh rồi!"
Cậu vừa nói vừa cười ha hả lăn qua lộn lại trên giường. Rất không có hình tượng...
Đến khi nghiêm túc trở lại mới tiếp tục "Cứ như chuyện hồi chiều thật mất mặt. Phải lấy lại hình tượng đẹp đẽ trong mắt anh ta thôi!"
Nguyên vô cùng hưng phấn tưởng tượng xem ngày mai mình sẽ đấu bóng rổ như thế nào. Không biết có nên thử thách đấu với Khải hay không
Nằm suy nghĩ một hồi cậu đã thiếp đi lúc nào mà không hay. Nhưng bạn trẻ Nguyên Nguyên đâu biết rằng mình đã vô tình suy nghĩ về Vương Tuấn Khải quá nhiều rồi
Trước đến nay ngoài ba mẹ ra thì có ai mà được cậu để vào mắt chứ? Mặc dù tính tình thân thiện quen biết nhiều người nhưng trước nay chưa ai có thể làm cậu quan tâm đến vậy
Là cậu đã lỡ thích cái tên Vương Tuấn Khải kia rồi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...