Triệu Tỏa Tâm ngồi yên lặng, chốc chốc cầm tách cafe lên uống, tia nhìn vẫn chưa thể hướng thẳng vào người đối diện.
Là, Cao Việt Bân!
Sau buổi chiều hôm đó khoảng một ngày, Cao thiếu đến nhà hàng Bánh Bao Nhỏ để gặp Tỏa Tâm.
Cả hai cùng ngồi vào chiếc bàn trong góc, tránh để bị ảnh hưởng bởi các vị khách khác.
Không thể im lặng mãi, sau cùng Cao thiếu buộc phải lên tiếng trước:
“Tôi biết cô khó lòng tha thứ cho hành động xấu xa đê tiện của tôi lần ấy nhưng tôi vẫn phải nói lời xin lỗi bằng sự thực tâm nhất.”
Bấy giờ mới lấy lại dáng vẻ bình thường để nhìn trực diện Việt Bân, nhờ vậy Tỏa Tâm thấy rõ gương mặt bảnh bao kia bị sưng vù, gò má hơi bầm tím.
Thiết nghĩ đây là hậu quả từ mấy cú đánh dữ dội của Vương tổng!
Thú thật, cô trông anh chàng khá thê thảm, cộng thêm ánh mắt ân hận nữa.
“Tôi từng hết mực tin tưởng anh, xem anh như bạn bè thân thiết nhất, chưa bao giờ tôi nghĩ anh sẽ làm hại mình.”
“Phải, chính tôi đã phá hỏng đi mối quan hệ giữa chúng ta, đập vỡ lòng tin từ cô! Cô có thể căm ghét tôi mãi mãi, chỉ mong cô hãy tin rằng tôi tuyệt đối chưa làm gì vượt giới hạn với cô hết!”
Trước lời khẳng định chắc chắn đó, lòng Tỏa Tâm đã hoàn toàn yên tâm.
“Nếu anh còn không dừng lại thì vĩnh viễn về sau tôi sẽ không tha thứ cho anh!”
“Tôi biết...!Bởi vì tôi đã từng có lỗi với cô, nên không thể để sai lầm nối tiếp sai lầm nữa.”
Khi nói câu lạ lùng ấy, Việt Bân hạ giọng thật trầm khiến Tỏa Tâm nghe chưa rõ, liền hỏi lại! Khẽ lắc đầu cười nhẹ, anh nói nốt điều cuối cùng:
“Tôi sắp sang nước ngoài gặp đối tác kinh doanh, có lẽ một thời gian nữa mới trở về.
Sau vụ việc tồi tệ này, hai ta tạm thời không gặp nhau nữa sẽ tốt hơn, với tôi chưa dám gặp Vương Đình Mặc đâu! Cô nhớ giữ gìn sức khỏe, và cẩn thận Vương Diệp.”
Lúc tiễn Cao thiếu ra ngoài xe hơi, Tỏa Tâm thấy anh quay lại nhìn mình:
“Tuy tôi có lỗi với cô thế nhưng tình cảm tôi dành cho cô vẫn luôn thật lòng.”
Dõi theo chiếc xe sang trọng chạy đi, Tỏa Tâm thở ra luồng khí nhẹ hẫng, đối với tình yêu mà Cao Việt Bân dành cho mình, vẫn là không có cách nào đáp lại.
Nghĩ đến lời dặn dò của anh cẩn thận Vương Diệp, cô cứ trầm tư mãi, hai người hiện tại đã chẳng còn giáp mặt hay ở chung nhà nữa, liệu có thể xảy ra chuyện gì...?
*****
Bẵng đi một tháng sau, ngày nọ Triệu Tỏa Tâm đang ở nhà hàng Bánh Bao Nhỏ thì cửa kính lớn mở ra, bóng dáng xinh đẹp của một người phụ nữ ăn mặc sành điệu bước vào bên trong.
Cô ta tháo kính mát xuống, đảo mắt quanh nơi này, tiếp theo liền thấy Tỏa Tâm tiến đến mỉm cười:
“Hoan nghênh quý khách, xin hỏi cô có đặt bàn trước...”
Cô ta giơ tay lên ngăn câu chào mời nhạt thếch đó, tiếp đến lướt mắt quan sát Tỏa Tâm từ trên xuống dưới bằng ánh nhìn dịu dàng kỳ lạ, hỏi rằng:
“Cô...!hẳn là bà chủ nhà hàng, Triệu Tỏa Tâm? May thật, tôi muốn gặp cô đây.”
“Vâng, chính là tôi! Chẳng hay cô là ai, tìm tôi có chuyện gì sao?”
“Khoan hãy nói tôi là ai đã, tiện thể tôi hỏi thêm về người đàn ông mang cái tên Vương Đình Mặc! Cô có còn giữ liên lạc với anh ta không?”
Lúc này Tỏa Tâm hơi cau mày, càng thêm khó hiểu:
“Vương Đình Mặc là chồng tôi, cô còn muốn tìm cả anh ấy nữa ư?”
“Cô và Vương Đình Mặc đã kết hôn? Tôi khá bất ngờ đấy, chuyện đời thật khó lường! Vậy thì càng tốt, tôi có thể nói chuyện cùng lúc với hai người luôn.
Đây là việc khá quan trọng, tôi nhờ cô gọi điện cho Vương Đình Mặc đến đây được chứ? Tiện thể, tên tôi là Angela Chu, từng là dân du học ở nước ngoài!”
Đưa vị khách từ nước ngoài kia vào trong một phòng ăn nhỏ kín đáo, Tỏa Tâm bước ra ngoài lấy điện thoại gọi cho Vương Đình Mặc!
Tiếp theo, cô âm thầm quan sát Angela Chu đang nhâm nhi tách cafe, cô gái này mang phong thái sành điệu giàu có và khá nóng bỏng!
Bất ngờ khi một người xa lạ tìm đến mình, lại càng ngạc nhiên hơn khi cô ta cũng biết về Vương Đình Mặc, làm Tỏa Tâm có chút lấn cấn!
Phụ nữ xinh đẹp gợi cảm muốn nói chuyện với một cặp vợ chồng, trường hợp này chắc không phải là...!tiểu tam chứ? Cô cười xòa, thấy mình nghĩ linh tinh thật.
Mất mấy phút sau, Vương Đình Mặc mới xuất hiện! Nhác thấy vợ đi tới đi lui trước cửa phòng ăn nhỏ, hắn bước đến vòng tay ôm lấy cô:
“Nhớ anh tới nỗi sốt ruột phải ra ngoài này đợi à?”
“Vương tổng xin đừng tưởng bở, là do đang bận suy nghĩ vài việc thôi.
Anh đừng ôm ấp như vậy, đang ở nhà hàng đông người, kẻo bị để ý đấy.”
Tỏa Tâm vừa dứt lời thì cùng lúc hai vợ chồng Vương tổng phát hiện ánh mắt Angela Chu từ trong phòng nhìn ra ngoài qua khe cửa nhỏ hẹp, cứ thế điềm nhiên quan sát hành động thân mật giữa bọn họ!
Tức thì Tỏa Tâm đẩy nhẹ hắn ra, còn Đình Mặc thì thắc mắc cô gái xa lạ kia là ai? Trước đấy cũng nghe Tỏa Tâm nói sơ rằng một phụ nữ xinh đẹp muốn gặp họ nói chuyện, hắn tò mò cùng vợ đi vào trong phòng.
“Tôi ở nước ngoài, cũng nghe danh tiếng của anh ít nhiều, Vương tổng! Cuối cùng, tôi cũng có thể gặp được hai người rồi, đặc biệt là Triệu Tỏa Tâm!” Angela dời mắt sang cô gái họ Triệu: “Dịp này về nước, tôi có chuyện quan trọng cần nói rõ cho hai người biết, tiện thể muốn hỏi: Mộ phần của Triệu Thanh Nhã ở đâu?”
Tức thì, Tỏa Tâm lẫn Đình Mặc đều ngạc nhiên, hóa ra Angela Chu quen biết Triệu Thanh Nhã? Lâu lắm rồi mới có người nhắc về chị Nhã, Tỏa Tâm hỏi ngay:
“Vậy ra cô biết chị Nhã ư? Hai người là bạn bè à?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...