Đàm Tư Cẩm đột nhiên sững sờ, trái tim như bị cái gì đó đâm vào một nhát để lại nỗi đau mơ hồ và một chút chua xót.
Giấc ngủ đêm dài là lễ vật trời cao ban tặng, phải trải qua quá khứ như thế nào mới làm cho một chàng trai mười mấy tuổi đầu khó ngủ cả đêm?
Đàm Tư Cẩm cũng đã từng phải chịu chấn thương tâm lý rất lớn, ngôi nhà thời thơ ấu là bến cảng ấm áp của anh, ba mẹ chăm sóc cẩn thận và đồng hành, khuyến khích cùng an ủi từ những người bạn tốt đã cứu anh ra khỏi đau đớn.
Nhưng hiển nhiên bề ngoài chàng trai nhìn như mạnh mẽ lại hờ hững này không may mắn như mình.
Đàm Tư Cẩm rất muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trên người hắn, nhưng giờ phút vuốt ve an ủi này cũng không phải thời cơ tốt.
Vì thế, hai tay bất giác nhẹ nhàng vòng qua vai đối phương, vuốt ve lưng hắn giống như tư thế an ủi, người bên trên cảm nhận được sự tiếp nhận của anh, dùng sợi tóc hơi cứng cọ tai Đàm Tư Cẩm, lại dùng ngón tay tinh tế lau đi nước mắt của anh, đôi môi như có như không dán vào sườn mặt, y một con chó lớn dính người.
Trong bóng tối của màn đêm, Trình Khiêm rúc vào ngực đối phương, trên mặt hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, hắn biết Đàm Tư Cẩm đã lén hỏi thăm chuyện của mình.
Người Trình Khiêm muốn đến gần đang quan tâm hắn, trước mắt như này là đã quá đủ.
Mùi thơm nồng đậm tràn ngập cả phòng ngủ, loại hương thơm này làm cho hai người cực độ thoải mái đồng thời lâm vào cơn buồn ngủ, Trình Khiêm ôm người gần như sắp ngủ, hô hấp nóng rực phả vào tai đối phương.
"Thầy" Giọng hắn nhiễm một tầng buồn ngủ mơ mơ màng màng, còn mang theo ý tứ làm nũng của tuổi trẻ, "Em rất buồn ngủ.
Từ lúc anh rời đi lần trước em chưa ngủ đủ giấc ngày nào cả."
Trái tim Đàm Tư Cẩm lại căng ra, anh nhịn buồn ngủ kéo chăn chất đống bên cạnh để đắp, quây một vòng xong hỏi: "Có muốn ăn gì không?"
Trình Khiêm ôm anh, một chút cũng không có ý định buông tay, yên tâm trả lời thỏ thẻ cạnh tai anh: "Không, em không đói."
Có anh là đủ rồi.
Nhiệt độ cơ thể rất nhanh đã làm tổ ấm trở nên nóng hổi, sự ấm áp này càng tăng thêm buồn ngủ, vốn Đàm Tư Cẩm đã bị kỳ phát tình với hoạt động kịch liệt mài mòn đến mê man, anh nghe đối phương trả lời xong rất nhanh ngủ thiếp đi.
Trong bóng đêm, chàng trai chậm rãi mở hai mắt ra, hắn dịu dàng vuốt ve mặt người trong ngực, lại hôn một lát, sau đó ngửi mùi hương của đối phương bình yên đi vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau vừa mở mắt ra thì mặt trời đã ngả dần sang phía tây, Đàm Tư Cẩm mệt mỏi nâng mắt, thoáng di chuyển thân thể lại phát hiện người trong ngực đã không còn nữa.
Quả nhiên, kỳ phát tình đến vẫn buồn ngủ như thế, Đàm Tư Cẩm nhìn bên gối trống rỗng, đột nhiên cảm giác được một trận cô đơn.
Anh vô lực xốc chăn lên ngồi nhìn quanh một vòng, phát hiện áo sơ mi với quần tây của mình đã được gấp gọn đặt trên ghế.
Phía trên còn có một chiếc quần chống thấm nước chưa bóc.
Mặt Đàm Tư Cẩm nóng lên, nhanh chóng đứng lên muốn mặc quần áo, nhưng vừa mới trần như nhộng xuống giường thì cửa phòng ngủ bị mở ra.
Anh hoảng sợ, lập tức rụt vào chăn, âm thầm cảm thán sao tai đối phương lại thính như vậy.
Trình Khiêm nhìn bộ dáng đáng yêu của anh cố nén cười, đưa bộ đồ ngủ trên ghế cho anh: "Anh không định tắm rửa ư? Em đã chuẩn bị nước xong hết rồi."
Đầu óc Đàm Tư Cẩm còn có chút chậm chạp, nhưng nhìn thấy hắn ở đây nên trong lòng nhất thời kiên định lại, bối rối cầm bộ đồ ngủ: "A, được."
Trên bụng anh còn dính tinh dịch chưa khô của đối phương, phía sau càng dính nhớp một mảng, mồ hôi cả người cũng chưa tiêu tán, nên tắm rửa sạch sẽ.
Nghĩ như vậy Đàm Tư Cẩm lại không nhịn được nhớ tới kỳ phát tình lần trước mình buồn ngủ với trạng thái ngất xỉu cả ngày, Trình Khiêm trong lúc anh vô thức còn bôi thuốc cho, mặt càng nóng thêm vài phần.
Đàm Tư Cẩm quấn áo ngủ lại, có chút ngượng ngùng tránh người đứng ở cửa đi ra khỏi phòng ngủ, trực tiếp đi vào nhà vệ sinh.
Cửa nhà vệ sinh là đẩy và kéo, không có khóa, anh đóng cửa quay lưng vừa định cởi áo ngủ thì Trình Khiêm lại kéo cửa ra đi theo vào.
Anh sợ hãi quấn đồ ngủ một lần nữa, vội vàng quay đầu hỏi: "Cậu...!Sao cậu cũng vào?"
Trình Khiêm thấy đối phương như một con thỏ nhỏ sợ hãi, không khỏi mím môi.
Hai người đều nhìn thấy hết của nhau bao nhiêu lần rồi mà bây giờ vẫn còn bộ dáng như vừa mới bị bắt nạt.
Hắn giả vờ ngây thơ chỉ vào nước nóng: "Thầy, em cũng muốn tắm.
Trọ này hơi cũ không thể tích năng lượng mặt trời, chỉ có thể sử dụng máy nước nóng, nước này nóng hơi chậm, em cũng mới vừa thức dậy không lâu."
Đàm Tư Cẩm bị hắn kéo đông kéo tây một trận đến có chút choáng váng, đến khi anh nhớ tới phải từ chối chuyện cùng nhau tắm rửa thì chỉ thấy Trình Khiêm đã cởi sạch quần áo hai bước làm một đi tới gần.
Thân thể chàng trai trắng đến mịn màng, vai rộng eo hẹp, cơ bắp săn chắc vừa vặn nổi trên thân thể thon dài gầy gò, tuyến nhân ngư từ cơ ngực rắn chắc một đường vẽ tới bụng dưới, dương vật bán cương là màu hồng nhàn nhạt, theo hắn đi lại ngẩng đầu lắc qua lắc lại.
Đầu óc Đàm Tư Cẩm nóng lên, cả người cũng nóng theo.
Đây là lần đầu tiên anh cảm nhận được thân thể này đến gần như vậy, ánh sáng trắng trong nhà vệ sinh rất sáng, đâm anh cực kỳ chói mắt.
Trình Khiêm đưa tay chặn đường đi của anh, một tay phủ lên van nước một tay thử độ ấm, như không có việc gì hỏi: "Sao thầy còn chưa cởi quần áo nữa?"
Đột nhiên Đàm Tư Cẩm phát giác toàn bộ nhà vệ sinh chật hẹp đã sớm phủ đầy pheromone mùi rượu, mùi kia bất tri bất giác chui vào khoang mũi anh, khiến anh phát tình.
Nước đọng theo bắp đùi Đàm Tư Cẩm chảy xuống, hương hoa hồng đột nhiên nổ tung đan xen cùng mùi rượu, anh không hề phòng bị bị đối phương cởi áo ngủ, nước nóng chảy xiết đột nhiên dội xuống từ bên cạnh mặt.
Một giọng nói trầm thấp vang cạnh tai: "Thầy, anh lại ướt rồi."
Đầu Đàm Tư Cẩm ong ong một tiếng nổ tung, trong nháy mắt nổi hết da gà, anh còn chưa phản ứng thì nụ hôn của đối phương đã rơi xuống.
Trình Khiêm mạnh mẽ cạy miệng anh trong làn hơi nóng ẩm ướt, dùng đầu lưỡi khuấy đảo khoang miệng của anh, nước nóng từ vòi hoa sen trên đỉnh đầu không ngừng xả xuống, môi lưỡi giao triền với nhau nuốt vào lại chảy ra, một tay Trình Khiêm ôm lấy Đàm Tư Cẩm, tay kia thì không ngừng bơi trên người anh, giống như là đang thay anh tắm rửa, nhưng càng như là tùy ý vuốt ve.
Trình Khiêm cắn môi anh hôn một trận, nụ hôn nồng nhiệt tiếp tục một đường đi xuống phía dưới tới trước ngực rồi chu du ở điểm nổi lên, hắn vừa cắn vừa mút hai hạt đậu đã cứng rắn, tiếng nước chậc chậc rõ ràng hoà trong tiếng nước nóng chảy từ vòi hoa sen.
Đàm Tư Cẩm bị kích thích đến ngửa đầu không ngừng rên rỉ, nước nóng không cẩn thận rơi vào trong miệng anh, anh sặc sụa ho khan hai tiếng, dưới chân trượt suýt nữa thì ngã, hoảng sợ ôm lấy cái đầu đang quấy rầy trước ngực mình, khóe miệng Trình Khiêm nhếch lên một nụ cười, thuận thế ôm người chặt hơn, càng ra sức cắn, phảng phất như có thể hút ra sữa.
Ngón tay Đàm Tư Cẩm nắm tóc ngắn của hắn khó nhịn kêu lên, Trình Khiêm nghe tiếng kêu dễ nghe kia thì xoay người anh lại, nâng một cái chân lên, cầm côn thịt đâm vào từ phía sau.
Vật thô cứng trực tiếp xông đến chỗ nhô ra bên trong, Đàm Tư Cẩm ngẩng đầu rên rỉ, Trình Khiêm bóp eo anh một khắc cũng không ngừng bắt đầu đâm chọc, mỗi một lần đều chạm đến điểm đó, nước nóng dội đến sống lưng trắng tuyết lộ ra ửng đỏ mê người như một khối mỹ ngọc vớt ra từ trong nước, dòng nước không ngừng dọc theo làn da mịn màng chảy xuôi dính vào chỗ giao triền của hai người, càng làm điểm nhấn cho tiếng phốc phốc kia, một bàn tay Trình Khiêm không nhịn được vuốt ve sống lưng Đàm Tư Cẩm, ngón tay mang theo thô ráp mong mỏng dọc theo từng cái xương nhô lên từ cổ một đường đi xuống dưới, xẹt qua tuyến thể in dấu răng, đường cong duyên dáng của xương cánh bướm, lại dọc theo rãnh lưng sờ đến đốt sống, vuốt ve hai cái thắt lưng mượt mà nhỏ nhắn, cảm xúc như gãi ngứa làm cả người Đàm Tư Cẩm tê dại như điện giật, nâng cổ họng kêu hai tiếng liền bắn ra.
Trình Khiêm bị kẹp đến thở hổn hển vài tiếng, rút ra chọc vào từng ngừng nghỉ ngược lại có xu hướng càng lúc càng mãnh liệt, hắn khó nhịn dựa vào người anh, nghiêng mặt dán lên tấm lưng đẹp đến không nói thành lời kia, mặc cho nước ấm mang theo mùi thơm tưới lên mặt rồi văng vào miệng mũi hắn, cái loại được tưới nước hít thở không thông này làm hắn muốn dừng lại cũng không được.
Sau cao trào, Đàm Tư Cẩm vẫn đang trong trạng thái chưa thoát ra được, tiếng rên rỉ phập phồng không ngừng từ trong miệng anh tiết ra, tiểu Tư Cẩm run run nhả tinh dịch, cả người đều đang đong đưa, nước nóng theo côn thịt đâm vào trong cơ thể lúc ra lúc vào.
Anh cảm giác trong hành lang nóng đến chảy mật, kích thích gia tăng khiến lát sau anh run lên tiểu ra.
Nước trên mặt đất tụ thành một bãi vàng nhạt bị nước nóng cuốn tan, Trình Khiêm thấy người bị mình làm cho...!tiểu ra trực tiếp đỏ mắt, đâm rút một trận rốt cuộc bắn.
Côn thịt rút không kịp nên một ít tinh dịch bắn vào hành lang bên trong, số còn lại thì bắn vào cái mông mượt mà của Đàm Tư Cẩm, Trình Khiêm siết chặt người vào ngực thở hổn hển, bôi chất lỏng trắng đục quanh mông đối phương rồi lại rửa sạch, hắn cắn lỗ tai đối phương hỏi: "Đủ chưa? Anh còn muốn không?"
Nói xong, một tay cầm lấy dương vật của Đàm Tư Cẩm xoa nắn, rửa sạch tinh dịch và nước tiểu cho anh, ngón cái nhẹ nhàng ấn vào quy đầu, cảm thụ được dương vật phấn nộn nhảy lên trong lòng bàn tay, toàn thân Đàm Tư Cẩm đều bị thao túng, ý thức tỉnh táo bị tình dục chen đến bên rìa, phảng phất tình nguyện chết vào giờ phút này.
Thân thể của anh không ngừng kêu gào, vẫn muốn, vẫn muốn.
"......!Đi, lên giường..."
Anh gian nan thốt ra mấy chữ này từ trong tiếng thở dốc, Trình Khiêm như được cổ vũ, một tay tắt nước một tay kéo khăn tắm treo bên cạnh bọc người lại, ôm ngang đi vào phòng ngủ.
Đàm Tư Cẩm cưỡi trên người Trình Khiêm kêu rên như một chiếc thuyền dập dềnh trong sóng gió, cả người lộ ra ửng đỏ, tiếng nước ba ba vang vọng khắp phòng ngủ, Đàm Tư Cẩm cảm nhận được cây dương vật không ngừng to kia rút ra, lại đâm lút cán vào, bị người chọc đến kêu loạn: "...!A, a! ...!Sâu...!Sâu hơn một chút...!Giỏi quá..."
Trình Khiêm cười ra tiếng: "Ai giỏi?"
Đàm Tư Cẩm đỏ bừng mặt, ẩn nhẫn cắn môi dưới, lại bị đối phương đâm đến sảng khoái.
"...!Chồng...!Chồng làm...!Thật giỏi...!A, ưm! ......"
Ánh mắt Trình Khiêm tối sầm, đẩy thắt lưng đâm càng dữ dội, khoang sinh sản mềm mại đã sớm bị thao mở, Trình Khiêm đã quen thuộc cảm xúc nơi đó, cắn răng kiên trì xúc động xuất tinh, trêu đùa chọc ngoáy trong khoang từng chút từng chút, trực tiếp đâm đến mềm nhũn.
Mật dịch trơn trượt trào ra cả mảng lớn, Đàm Tư Cẩm nhũn người như không còn xương cốt, mặc cho đối phương tùy ý chà đạp, mắt thấy lại sắp bị làm đến bất tỉnh, nhưng mà ý thức còn sót lại khiến anh giữ được một chút tỉnh táo, anh vừa trầm luân trong biển tình vừa giãy giụa suy nghĩ, là như vậy ư, cảm giác được yêu là như thế sao?
Lại cao trào, Đàm Tư Cẩm trợn mắt, nước mắt sinh lý từ khóe mắt tràn ra nhỏ xuống vai người dưới thân, anh cố gắng chống đỡ không ngủ, mềm nhũn ngã xuống người Trình Khiêm, cố gắng nhớ kỹ cảm thụ giờ phút này.
Trình Khiêm bắn xong ôm chặt anh, trên môi phun ra hơi nóng là mùi rượu quanh quẩn với mùi hoa hồng, làm cho người ta không nhịn được say mê, hắn nâng mặt Đàm Tư Cẩm thân mật hôn một lát mới từ trong dư vị cao trào hòa hoãn lại.
Đàm Tư Cẩm yên lặng được hắn quý trọng hôn môi, trong lúc hoảng hốt anh nhìn thấy khao khát và ánh sáng chưa từng có từ trong mắt chàng trai này.
Hốc mắt anh hơi chua xót đáp lại một nụ hôn nhẹ nhàng mà ngay cả chính anh cũng không thể phát hiện.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...