Thật Trùng Hợp Sư Huynh Cũng Tới Cắt Bao Quy Đầu À


Sau khi Bạch Nhất Sinh biết được sự thật, cô ấy không thể ngừng cười, nhìn dáng vẻ vừa cáu kỉnh vừa phá phách của bạn cùng phòng, vẫn không quên đâm cho Hứa Lê thêm một dao.


“Lẽ ra giáo sư Lý phải bảo cậu đến phòng khám của thầy ấy trong những ngày nghỉ chứ? Chậc chậc chậc.

Đàn anh đàn em ngày nào cũng phải gặp nhau, thật là xấu hổ mà, hahaha!”

Hứa Lê tức giận giơ gối: “Mình thực sự phải cảm tạ cái người tung tin đồn này…”

Viễn cảnh đẹp đến mức cô không dám tưởng tượng tới.



Bạch Nhất Sinh nói đùa: “Chỉ cần bạn không xấu hổ, người xấu hổ sẽ là người khác, bình tĩnh nào bạn trẻ… Hahaha!”

“Cậu phải nghĩ như này, ít nhất ch*m của nam thần, chỉ có mình cậu sờ qua.



Hứa Lê: Cảm ơn, thà đừng an ủi, cô không chỉ sờ qua nó mà còn ăn nó rồi, nhưng có ích gì chứ? Giả dối! Tất cả đều là giả dối!

Trong suốt khoảng thời gian tiếp theo, cô cố gắng thu mình và tránh xa các những kẻ nhiều chuyện, cô thân là một sinh viên sắp tốt nghiệp, còn Lục Từ thì ngược lại là một sinh viên mới tốt nghiệp vô cùng bận rộn, như vậy hai người sẽ khó mà đụng phải nhau.


Cuộc sống yên bình trôi qua được nửa tháng, những người quen trước đây trong hội sinh viên của Hứa Lê đã tổ chức một bữa tiệc tối để tiễn một vài đàn anh đã tốt nghiệp, sau khi ăn xong mọi người rủ nhau đến KTV để tiếp tục quẫy, Hứa Lê không thể tránh được nên đã uống vài ly rượu, nhưng đáng tiếc tửu lượng của cô quá thấp, mới uống vài ly đã có chút choáng váng.



Cũng may đầu óc cô vẫn còn chút tỉnh táo, mặt chỉ hơi ửng hồng, trực tiếp bỏ đi cũng không được, dựa vào kinh nghiệm của mình, cô chỉ cần nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, vừa vặn có thể tránh được sự giễu cợt của mọi người.


Cô nhắm mắt rồi thật sự ngủ thiếp đi, lúc uống rượu đầu óc có chút mơ hồ, cô cảm giác mình so với lúc trước còn say hơn.


Kết quả cô vừa nhắm mắt lại ngủ đến mười một giờ tối, người nên về cũng đều đã về, tốp hai tốp ba đi chung với nhau, cuối cùng chỉ còn lại một số người chơi xúc xắc và những người đang tập trung ca hát.


Hứa Lê mệt mỏi xoa xoa trán, khoác tay cô gái bên cạnh, tựa đầu vào vai cô ấy, để đối phương dìu cô ra ngoài.

Nhưng sau khi thanh toán hóa đơn ở quầy lễ tân xong, ai chịu trách nhiệm đưa cô về đã trở thành một vấn đề để mọi người bàn tán, mọi người hoặc là có hẹn hoặc là không quay về trường, lại không thể để cô đang say rượu một thân một mình trở về.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận