Thật Trùng Hợp Sư Huynh Cũng Tới Cắt Bao Quy Đầu À


Bàn tay Lục Từ dán vào ót Hứa Lê, áp cô vào lồng ngực mình, giọng điệu dụ dỗ: "Tiếp tục liếm đi, đền bù cho anh một chút.

"

Môi Hứa Lê dán ở một bên núm vú, cảm giác rất mới lạ, thân dưới bị kích thích dâng lên một khoái cảm, miệng huyệt nhỏ bé mở ra rồi đem nó ngậm vào trong, tay kia bắt được một bên khác đùa giỡn.


Khóe mắt cô còn đọng nước mắt, trong ánh mắt toàn là sương mù mênh mông, lúc ngẩng đầu nhìn Lục Từ, trong lòng ngập tràn đều là anh.


Phần eo Lục Từ trở nên mạnh mẽ hơn, hai tay xoa bóp mông Hứa Lê, phối hợp với lực hướng lên, lần lượt xoa nắn lôi kéo ấn nó xuống phía dưới đón ý hùa theo, mỗi một lần va chạm đều là kích thích trí mạng nhất.


"Ưm ưm! A! A! Đàn anh ưm a ưm~ thật là lợi hại ~!”


Tiếng rên rỉ của Hứa Lê không ngừng phát ra từ trong cổ họng, cô vừa ăn đầu vú Lục Từ vừa kêu lên không chút cố kỵ, bộ ngực đầy đặn đè ép ở xương sườn Lục Từ, mài lên mài xuống.


"Ngực của anh ăn cũng ngon chứ? Hả?"

“Ưm…a…ư…thật tuyệt!” Hứa Lê bị dập mạnh đến mức không thể nói xong một câu hoàn chỉnh, tiếng rên rỉ đứt quãng phát ra khiến Lục Từ hài lòng.


“Cây gậy thịt của đàn anh ngon hơn, hay đầu ngực ngon hơn?”

Hứa Lê thực sự không thể chịu được cái miệng của anh, liền nhổm dậy từ trong lòng anh, thô bạo hôn lên cái miệng nói nhảm đó, cắn đôi môi mỏng của Lục Từ như dã thú.


Vẻ mặt giận dỗi của Hứa Lê khiến Lục Từ bật cười, để mặc cô tuỳ ý nghịch ngợm trong lãnh thổ của mình.



Chỉ là thân dưới của cô đang kết nối với hạ bộ của anh bị dập mãnh liệt hơn, sau mỗi nhịp anh nhấp, dâm thủy đều chảy ra dọc theo thân mình, thấm ướt khớp xương của hai người, nhớp nháp.


Hứa Lê xấu hổ, lông ở thân dưới ướt sũng, sợi mềm rủ xuống một bên, huyệt thịt nhỏ mềm bóp chặt lấy cây dương vật của Lục Từ, sau khi cọ xát càng làm cho nó đỏ bừng hấp dẫn.


Tiếng “nhóp nhép” cứ vang lên không dứt.


Hai thân thể nóng bỏng cứ lăn lộn trên giường.

Hứa Lê bị đè lên giường lớn, đầu tóc rối bù, đôi bồng đào trắng nõn mềm mại nảy lên nảy xuống theo nhịp nhấp làm mắt Lục Từ sáng lên, sâu trong đôi mắt càng thấy nóng như lửa.


"Đàn em! A! thoải mái không?"

Sau lưng Lục Từ dần dần trở nên ướt sũng, anh nằm trên người Hứa Lê mà đâm vào từ phía trước, lúc thì nhẹ nhàng cọ xát bên ngoài, lúc thì đâm vào thật mạnh, lúc nông lúc sâu, từng nhịp làm Lục Từ muốn ngừng cũng không ngừng được.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận