Thật Trùng Hợp Sư Huynh Cũng Tới Cắt Bao Quy Đầu À


Ánh mặt Lục Từ vô cùng chăm chú, cùng ngữ khí mơ hồ, khiến Hứa Lê thất thần một giây, lại vô thức nghe thấy chính mình nói: “Được…”

Lục Từ cười hạnh phúc, trong khi Hứa Lê lại có chút khó chịu vì bản thân không có nguyên tắc, thấy vậy anh nhanh chóng hôn lên má Hứa Lê rồi nói một câu đầy thâm ý: “Buổi tối anh sẽ khiến em lên đỉnh…”

Vừa dứt câu, đôi chân dài của anh đã nhanh chóng rút lui, thành công chọc giận Hứa Lê, cô tức giận đánh một cái lên tay anh nhưng lại trượt.


“Lục Từ!”

Tâm trạng Lục Từ sau một màn vừa rồi đã tốt lên không ít nên nhanh chóng chạy về phía trước, Hứa Lê thấy vậy nhanh chóng đuổi theo, hai người đuổi đánh nhau như trẻ con, cho đến khi Lục Từ bước vào thang máy của nhân viên.



Anh nghiêm chỉnh đứng một bên và cười, Hứa Lê lúc này cũng đuổi kịp anh, cô thở không ra hơi tay bám vào cửa thang máy, cô định đánh chết Lục Từ, nhưng khi cô ngước nhìn thì phát hiện trong thang máy các bác sĩ và y tá đều đang nhìn cô.


Hứa Lê lập tức im lặng, đứng thẳng người, trừng mắt với Lục Từ, sau đó cô đứng sang một bên cúi đầu xấu hổ như một cô con dâu, vừa rồi thật quá xấu hổ.


Thấy vậy, Lục Từ nhấc chân bước một bước về phía Hứa Lê, chặn cô ở phía sau anh.


Lục Từ cao một mét tám hơn Hứa Lê mười mấy centimet, nên khi anh đứng thẳng giống như hoàn toàn đặt cô trong lòng.


Trong mắt Hứa Lê xuất hiện một đôi chân dài thẳng tắp, dù cô cúi đầu hay ngẩng đầu đều nhìn thấy tấm lưng rộng dài, khiến cô cảm thấy an toàn, cái cảm giác tức giận cũng theo đó biến mất, không phải vì anh nói chuyện dâm dục ở nơi công cộng sao?!


Trong nháy mắt Hứa Lê cười nhếch mép vươn móng vuốt về phía Lục Từ, thừa dịp người khác không nhìn thấy tay cô xuyên qua lớp quần áo nhéo hai cái vào thắt lưng anh, cô tin chắc Lục Từ sẽ không nói ra!

Một đôi chân dài như vậy đang chạy phía trước liệu ai có thể bắt kịp! Có thể nghĩ đến những người chân ngắn như cô không?! Thật quá đáng!

Quả nhiên, Lục Từ nhận ra cô đang càn quấy nhưng không thể lên tiếng, anh nhẹ nhàng quay lưng bắt chính xác được bộ móng vuốt lộn xộn của cô, nắm lấy tay cô không buông.


Cô còn muốn giãy giụa, thì Lục Từ đã xoay người lại nói với cô: “Đừng lộn xộn.



Anh nói không quá lớn lại cực kỳ nhẹ nhàng, nhưng có thể Hứa Lê sững sờ trong giây lát, trên mặt cô vẫn còn nụ cười cứng đờ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận