Thật Trùng Hợp Sư Huynh Cũng Tới Cắt Bao Quy Đầu À
Hứa Lê cũng muốn rời đi, nhưng cô ăn chậm, đến bây giờ cũng chỉ mới ăn được một nửa, cô chạy đi thì quá lãng phí đồ ăn…
Cô cắn răng quay đầu lại, xoay đôi chân đã quay được 45 độ ra ngoài, tiếp tục vùi đầu vào ăn mà không màng đến hình tượng.
Cô tự nhủ: Chỉ cần nhịn thêm một chút nữa thôi, một chút nữa thôi.
Sau khi hai người kia rời đi, Lục Từ cũng tuỳ ý hơn nhiều.
“Ăn chậm thôi, không ai giành ăn với em~”
Hứa Lê cúi đầu, đâu phải vì nguyên nhân có người tranh ăn với cô?
“Anh ăn xong rồi, cho dù em ăn nhanh như thế nào thì cũng phải đi cùng với anh.
”
Hứa Lê nhìn thử đĩa ăn của anh…dường như anh nói câu kia nghe cũng hợp lý…
“Hay em muốn ăn nhanh chút rồi tìm một nơi không có người để hôn tiếp?”
Hứa Lê: “Anh câm miệng! Không cho phép nói!”
“Vậy em ăn từ từ thôi, ăn xong anh dắt em đến phòng trực ban của bệnh nhân để nghỉ ngơi, cả buổi chiều em đã ở khoa nội trú rồi.
” Lục Từ dựa vào bàn nhìn Hứa Lê ăn.
Hứa Lê nghe vậy chỉ đành thỏa hiệp theo rồi ăn tiếp phần ăn của cô, thực ra đồ ăn của căn tin rất ngon.
Trên đường đi, Hứa Lê cố ý giữa khoảng cách với anh, nếu không cô thực sự sợ mình sẽ biến thành một bà già biến thái mất.
Nhưng Lục Từ lại không hiểu ý tốt của cô, ngược lại rất tự nhiên nắm lấy tay cô.
“Anh lại làm gì đấy? Mối quan hệ của chúng ta hiện tại là gì mà cứ thích động tay động chân vậy hả? Chuyện sáng nay em vẫn chưa nói gì đấy!”
Lục Từ cả kinh: “Mối quan hệ gì mà em vẫn còn chưa nhận ra hả? Lần trước em ngủ với anh rồi thì phải chịu trách nhiệm, nếu em đã chịu trách nhiệm rồi thì có phải hay không cho anh một danh phận?”
“Anh có ý gì?”
“Em xem anh như thế này làm bạn trai của em cũng ổn mà nhỉ? Em lột sạch quần áo của anh rồi ngủ với anh, chắc cũng không ai muốn anh nữa, một người đàn ông mất trinh như anh về sau khẳng định sẽ không tìm được bạn gái nữa, vì vậy em phải chịu trách nhiệm làm bạn gái của anh.
”
Lục Từ dắt cô đi một vòng, cuối cùng đưa ra một kết luận khiến Hứa Lê có chút choáng váng: “Chờ một chút, cái gì gọi là mất trinh? Anh đừng phóng đại lên như vậy được không? Nói như vậy tức là em cũng mất trinh rồi!”
Lục Từ khoát khoát tay: “Vậy cũng được, hai chúng ta hợp thành một đôi, đều không ai cần.
”
Hứa Lê: “Anh mới không ai cần, cả nhà anh mới không ai cần.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...