Thật Trùng Hợp Sư Huynh Cũng Tới Cắt Bao Quy Đầu À


Hứa Lê: [Tiếng la hét.

]

Hứa Lê: [Không muốn đâu đàn anh! Em vừa mới kết thúc kỳ thực tập chưa bao lâu, em vẫn còn nhiều việc phải làm sau khi tốt nghiệp, em thực sự không có thời gian! Thầy giáo nói em không đến cũng không sao!]

Lục Từ: [Không muốn chịu trách nhiệm! Có cần anh tặng cho em một cái tên khoa học cho hành vi mặc quần rồi bỏ chạy của em không?]

Hứa Lê: [Chỉ cần đến phòng khám là xem như chịu trách nhiệm sao? Chứ không phải là anh muốn vắt kiệt sức lao động của em à!]

Mẹ nó, vị đàn anh này thực sự xảo trá, có phải sau đó cô phải làm tất cả các việc như viết bệnh sử, tiếp nhận bệnh nhân, đo huyết áp cho anh không? Đây chính là làm việc vặt cho anh mà!

Lục Từ: [Không muốn đi vậy thì tới nhà của anh, để cho anh ngủ lại.


] Sau đó anh sẽ chịu trách nhiệm.


Hứa Lê suy nghĩ một chút, đêm qua thực sự rất thoải mái, thân hình gợi cảm cùng vũ khí dài và dày đó của anh, khi anh rút ra rút vào liên tục không biết mệt, lần nào cũng chạm vào nơi sâu nhất của cô, cô nhớ mình đã rất sung sướng, sau khi nếm được mùi vị của trái cấm, cô có chút nghiện nó, bây giờ cô nghĩ lại mà xấu hổ, phụ nữ cũng có tinh trùng lên não hả?

Aaa, tinh trùng vào tử cung nhiều nhất …

Cô lại xúc động xấu hổ …

Không thấy cô nói gì, Lục Từ đưa ra tối hậu thư: [Thứ hai tuần sau đến, em còn một tuần để nghỉ ngơi.

]


Hứa Lê biến mình thành một con sâu bướm trên giường: “Aaaaaaa! Đồ độc tài! Đồ chó!”

Bạch Nhất Sinh ném gối vào đầu cô: “Phát bệnh gì đấy hả?”

Hứa Lê đập gối phàn nàn: “Cậu nói xem có tức không hả! Thầy hướng dẫn của mình nói mình không cần phải đến phòng khám sớm, nhưng tên chó Lục Từ đó bắt mình tuần sau đến! Mình đến đó có thể làm gì? Chính là làm ô sin cho anh ta! Không dễ gì mình mới kết thúc kỳ thực tập một năm, lại phải tiếp tục nhảy vào hố lửa! Mình vẫn muốn chơi sung sướng mấy tháng nữa!”

Bạch Nhất Sinh nắm bắt được vấn đề: “Từ lúc nào mà cậu thân thiết với Lục nam thần như vậy? Anh ấy còn gọi cậu đến phòng khám?”

Hứa Lê có chút chán nản, tại sao cô phải nghe lời anh? Thời kỳ nổi loạn muộn của cô lại bùng phát, cô dứt khoát xuống giường bắt đầu thu dọn hành lý.

Bạch Nhất Sinh không hiểu hành động của cô: “Cậu làm gì vậy? Chạy trốn?”

“Mình về nhà chơi một lát, khi nào đến nơi mình sẽ báo, nếu ở trường có chuyện gì cậu nhớ báo với mình nhé.

” Hứa Lê vội vàng xách hành lý bỏ chạy, cô mua vé tàu cao tốc trở về nhà ở Nam Thành.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận