Thời học sinh Lâm Yến chưa bao giờ trải nghiệm việc truyền giấy này, hóa ra giở trò dưới mí mắt của thầy cô lại phấn khích như vậy?Cậu nhìn chằm chằm giáo viên, lòng bàn tay đột nhiên trống rỗng.Lục Tẫn trực tiếp rút ra tờ giấy.Lục Tẫn cười nhẹ: “Cậu lo cái gì? Muốn lo lắng cũng phải là tôi lo vì đã dạy hư học sinh ngoan chứ.”Lâm Yến: “…”Lục Tẫn mở tờ giấy ra.【 Lâm Yến: Xem anh hoạt quỳ*, cảm giác rất khó tin.
】
*một cụm từ phổ biến trên Internet, ban đầu dùng để chỉ việc ăn mừng bóng đá.
Sau này được dùng với nghĩa "thực hiện động tác lắc đầu gối", mô phỏng sự xuất hiện của các nhân vật trong phim hoạt hình lướt qua để xin lỗi.Lục Tẫn trầm mặc.【 Lục Tẫn: Hoạt quỳ cái gì? Cái này gọi là duy trì nhân thiết.
】【 Lâm Yến: ? 】【 Lục Tẫn: Tôi trèo tường, đến trễ, truyền giấy, tận tâm sắm vai một học sinh hư như vậy, cậu không thấy tôi ngầu à? 】Lâm Yến: “……”Cậu lấy lại tờ giấy, cảm giác cạn lời quen thuộc lại ập đến.Không bao lâu sau, Lục Tẫn lại đưa một tờ giấy qua đây.Lâm Yến nhìn thử, bên trên viết các bước giải đề.
Cậu ngẩng đầu nhìn bảng, không giống cách giải của giáo viên nhưng kết quả lại trăm sông đổ về một biển.Ở phía dưới bước giải đề thứ nhất còn vẽ một ngón tay cái.Ngón tay cái này vẽ mất nửa tờ giấy, giống như áp bàn tay thật của Lục Tẫn lên.Lâm Yến theo bản năng lấy tay so một chút, vừa mới áp lên đã nghe thấy tiếng cười của người bên cạnh.Lâm Yến cũng cảm thấy bản thân có bệnh rồi.Cậu lạnh mặt đem tờ giấy gấp vào, vốn định ném vào trong hộc bàn, sau khi do dự một chút vẫn quyết định bỏ vào trong túi.Lâm Yến không có thói quen làm chuyện riêng trong giờ học, phần sau của tiết học cũng không thèm quản Lục Tẫn.Quay phim núp ở phía sau cửa, camera nhắm ngay hai người, cố gắng không quay phải phòng học.Động tác nhỏ của hai người, người xem cũng thấy rất rõ ràng.【 Bọn họ viết cái gì mà lại không cho chúng ta xemmm!! 】【 Làm ơn đăng hình cái tờ giấy đó lên đi màa.
】【 Giáo bá “dạy hư” học sinh tốt, motip này tuyệt vời quá huhu, Lục Tẫn trước kia cũng như này đó hả? 】【 Không có đâu, bạn cùng lớp với Lục Tẫn bảo, ổng trước kia chỉ đọc sách, bóng rổ bóng đá gì đều không chơi, thành tích tốt đến dọa người.
】【 Chém gió cả đấy, thành tích tốt mà không giải được đề kia? 】【 Cậu thử tốt nghiệp nhiều năm đi rồi quay lại giải đề nâng cao tôi xem nào? Bị thần kinh hả.
】【 Hồi trước chỉ đọc sách là vì ổng không muốn chơi với người khác, nhưng lần này lại muốn làm phiền bạn cùng bàn, nói tui nghe xem mấy người nghĩ ra cái gì rồi nào? 】Chuông vừa reo, hai người còn chưa kịp làm gì, xung quanh bàn đã bị vây chặt như nêm cối.Lớp trưởng là một nam sinh đeo kính, “Mau, đóng cửa lại đi, nước phù sa không chảy ruộng ngoài.”Lục Tẫn bị lời cậu nói chọc cười: “Nhỏ mọn như vậy hả.”Lớp trưởng hì hì đáp: “Cái nên để bản thân hưởng dụng thì không cần chia sẻ.
Đương nhiên nếu anh muốn có nhiều người tới hơn, em cũng có thể giúp anh quảng bá.”Lục Tẫn: “Cảm ơn, anh cũng cảm thấy phù sa không chảy ruộng ngoài khá tốt.”Lâm Yến bị nhốt cả người bên trong đám đông.Cậu nghe bên tai âm thanh ríu rít, rất ồn, nhưng lại không cảm thấy chán ghét.Có nữ sinh tò mò hỏi Lâm Yến: “Anh Lâm Yến, các anh ở đây làm gì vậy ạ?”Lâm Yến: “Quay gameshow.”Nữ sinh: “Làm minh tinh rồi vẫn phải đến trường chịu khổ ạ?”Lâm Yến: “…”Lục Tẫn nghe cười: “Trường học cũng không phải nhà tù nha, sao em lại có ấn tượng tệ như thế cơ chứ?”Nữ sinh ngượng ngùng mà mím môi, “Bằng không còn có thể là gì chứ ạ?”Lục Tẫn xoay chuyển bút, cười tủm tỉm nói: “Đến đây hẹn hò nha.”Nữ sinh nghi hoặc nói: “Đúng là ở trường học thường xuất hiện mấy cặp đôi yêu sớm, nhưng các anh… có vẻ yêu đương cũng hơi muộn ha.”Lâm Yến: “…”Lục Tẫn: “…”【Clm =))))))))).
】【 Lâm Yến 26, Lục Tẫn 27, cũng tính là muộn rồi còn gì =)).
】【 Không ai nhắc đến chuyện tuổi tác thì tui cũng quên mất là bọn họ lớn như vậy rồi đâu, Lục Tẫn với Lâm Yến mặc đồng phục vào trông vừa đẹp luôn ý, còn tràn trề cảm giác thanh xuân nữa chứ.
】Lâm Yến lần đầu tiên bị chê già, nhìn ánh mắt trong sạch vô tội của cô bé, cậu cũng không tức giận nổi, liền nói: “Hoàng hôn cũng có vẻ đẹp riêng của hoàng hôn mà.”**hoàng hôn trong lời Lâm Yến là tuổi già.Lục Tẫn bị sặc một chút..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...