Vài năm sau, chim từ nơi xa đến trước ngôi mộ nọ báo tin, còn quặp theo một nắm đất.
Thiếu niên ấy rốt cuộc lại bị đem chôn vùi ở nơi đất khách quê người.
Dâu Tây Nhỏ xem xong, trong chốc lát cả người đều hốt hoảng.
Không hiểu vì lý do gì mà cô lại cảm thấy rất khó chịu.
Video tuyên truyền của Lâm Yến và Lục Tẫn là câu chuyện về một đôi tình nhân vẫn luôn chờ ngày được gặp lại nhau, nhưng rốt cuộc đến khi người kia đã bỏ mạng ở nơi đất khách, bọn họ vẫn không có cơ hội được tái ngộ dù chỉ là một lần.
Cô tua lại video, xem tiếp rồi lại xem thêm lần nữa.
Video vừa chiếu đến đoạn kết, cô lại nhanh chóng tua ngược lại từ đầu, cảm giác này thực sự rất khó diễn tả.
Người đàn ông trẻ tuổi không đợi được người yêu quay về sẽ thấy thế nào…Giây phút chàng thanh niên rời khỏi nhân gian, liệu có hối hận, có nuối tiếc vì chưa thể trở lại hay không…Hốc mắt Dâu Tây Nhỏ có chút hồng, cô mở khu bình luận ra.
Lượt bình luận đã lên tới vài ngàn, không có những bình luận dẫn dắt khống chế tình hình như cô dự đoán, mà đa số mọi người đều đang biểu đạt sự phẫn nộ của mình với ban biên tập.
—— Con mẹ nó mấy người tung video BE tuyên truyền cho chương trình yêu đương ngọt ngào hường phấn? Có bệnh hả?—— Cứu tui, tui đang mừng vãi luôn vì cuối cùng thì cp của tôi cũng đã phát đường rồi,! ai mà ngờ chương trình lại hố tui một vố - hoài nghi nhân sinh.
jpg—— Tổ biên tập đáng chết mau làm lại phần khác cho tui, tui muốn HE! HE!—— Nói sao nhỉ, tổ chương trình là căn cứ vào khí chất của từng người để dựng video đúng không? Đây là đang đặt gạch bảo tui đến chết bọn họ cũng không ở cạnh nhau được đúng không :D?—— Arghhh, bọn họ phải về bên nhau chứ huhu! Tức chết tui rồi!Dâu Tây Nhỏ nhìn màn hình trầm mặc.
Đúng rồi áaa.
Không phải là cô đang xem video tuyên truyền của chương trình hẹn hò hả?? Mắc mớ gì lại thồn cho người ta một cục BE!!Dâu Tây Nhỏ nhanh chóng gia nhập đại quân công khai lên án chương trình.
Cô một bên gõ bàn phím một bên một nghĩ: Sao mình không tự edit một cái nhỉ? Lúc trước là do chưa biết Lục Tẫn Lâm Yến còn có thể ghép được CP, giờ đặt bọn họ đứng chung một chỗ nhìn thuận mắt thế này cơ mà!Cô đã từng cắt ghép video của nhiều CP, lại duy nhất không nghĩ tới cặp này.
Trong nháy mắt Dâu Tây Nhỏ không còn muốn tiếp tục mắng tổ tiết mục nữa, nếu không có cơm chó ăn, vậy mình tự làm ra là ok màa!……Lâm Yến cũng không biết, CP của cậu và Lục Tẫn sẽ vì một video BE mà trong phút chốc trở thành chủ đề hot.
Cậu nằm trên giường, xem nốt phần còn lại của《 Dưới gầm giường thật ẩm ướt 》.
Đoạn kết của phim là cảnh người cuối cùng còn sống sót thu mình lại trên giường, lắng nghe tiếng ván giường bị ai đó gõ hai cái “Cộc cộc’’.
Lâm Yến cảm thấy kết cục này có hơi mở.
Cậu tháo tai nghe xuống, mới biết có người đang tìm mình.
Người nọ gõ cửa phòng thôi mà một chút đứng đắn cũng không có, vừa gõ vừa hát: “Thỏ con ngoan ngoãn ——”Lâm Yến vừa mở cửa, nghe thấy từ con thỏ thì theo bản năng đóng lại.
Lục Tẫn nhanh nhẹn duỗi tay vào giữ lấy cửa: “Vô tình như vậy sao.
”Lâm Yến cũng không thể đóng lại được nữa, mặc kệ đối phương kéo cửa ra: “Anh tới làm gì?”Lục Tẫn móc ra một túi cà rốt: “Đến đưa ấm áp cho cậu nha.
”Lâm Yến nhẫn nại nói: “Vào vấn đề chính đi.
”Lục Tẫn xì một tiếng, đang muốn mở miệng thì cửa phòng bên cạnh đột nhiên mở.
Là Tề Văn.
Tề Văn bước hai bước về phía bọn họ, hơi xấu hổ mà dừng chân lại: “Thầy Lục, anh cũng tìm Lâm ca ạ?”Cái từ “cũng” này, rất biết cách dùng.
Lục Tẫn cười nhạt đáp: “Thật ngại quá, thời gian tiếp theo đây của cậu ấy thuộc về tôi mất rồi.
”Lâm Yến nhìn anh một cái, cũng không phản bác.
Cậu không muốn nói chuyện với Lục Tẫn, nhưng mà càng không muốn phải giao tiếp với Tề Văn.
Tề Văn cười gượng, chuyển hướng đến phòng Chu Huyền Âm, gõ cửa đi vào.
Tề Văn vừa đi, Lục Tẫn hỏi: “Chúng ta cứ nói chuyện ở bên ngoài như vậy ỏ? Không tốt lắm đâu nhe.
”Lâm Yến lùi vài bước, nhường chỗ để anh tiến vào.
Lục Tẫn nhìn một vòng, thấy căn phòng được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, không tiếc lời khen ngợi một câu: “ Cậu sắp xếp phong gọn gàng quá nha.
”Lâm Yến đánh mắt về phía tủ quần áo đang bị nhét đầy đồ, mặt không đổi sắc đáp lại: “Ừ.
”Lục Tẫn cũng không có ý đến đây đánh giá người ta, tự kiếm cho mình một cái ghế rồi ngồi xuống, đảo khách thành chủ nói: “Mời ngồi.
”Lâm Yến: “…”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...