Trên môi Lục Tẫn nở nụ cười, dáng vẻ thanh tao lịch thiệp như hoa tháng 3, nhưng lời phát ra từ miệng y lại khiến Lâm Yến tăng huyết áp tại chỗ: “Tôi không có lừa cậu đúng không.
Đúng kết quả cậu muốn luôn nà.”Bàn tay đang nhét trong túi áo của Lâm Yến bóp chặt lấy điện thoại, giờ cậu chỉ muốn xem mặt nữ quỷ dưới gầm giường kia để lấy lại tinh thần..Cậu nhắm mắt lại, mất kiên nhẫn hỏi: “Tôi nói tôi muốn cùng nhóm với anh lúc nào?”Lục Tẫn: “Cậu cũng đâu có nói là không muốn, vậy thì là đang muốn cùng nhóm với tôi thì còn gì?”Lâm Yến: “...”Tuy rằng cậu không có nói ra, nhưng không phải loại chuyện tế nhị này Lục Tẫn nên tự hiểu đi hả?Ánh mắt Lâm Yến lướt qua hai con búp bê đặt cạnh nhau trên bàn: “Vậy mà anh còn...”Vẻ mặt Lục Tẫn vô tội đáp: “Lúc còn ở trên xe tôi vào xem phòng trực tiếp của Khương Địch Địch nha.
Thấy cô ấy cầm búp bê nên mới nói vậy thui.”“Mịa...” Đúng là cái thứ cao thủ lừa tình.Lâm Yến quay đầu đi chỗ khác, từ chối nói chuyện với anh.[ Hhhhhhhhh, quan hệ của bọn họ trông đâu có tệ như mấy cái lời đồn kia đâu chứ? Nhìn cái vẻ mặt chịu chết đó của Lâm Yến đi hhhh ][ Đùa hả, đạo diễn bảo là không sắp xếp mấy người đối địch vào cùng mọt nhóm mà, ngay lần đầu tiên ghép cặp đã tóm đuôi được hai đứa rồi nè.
][ Lâm ca nói em nghe, đời này còn ai có thể đưa anh lên voi xuống cho nhiều lần như thế nữa cơ chứ, xem như là anh đã được cảm nhận vị mặn của cuộc sống này rồi ha=) ][ Chỗ này có đường để cắn thiệt không z?][ Cóoo, ai dám bảo không, nhào dô.]Xếp nhóm xong, bọn họ đều quay về phòng đã được chuẩn bị sẵn.Phòng ở đây không quá lớn, nhưng cũng xem như là vừa đủ để sinh hoạt cá nhân.Là phòng đơn, trái tim đang mới căng như dây đàn của Lâm Yến cuối cùng cũng được thả lỏng.Nếu phải ở chung phòng với Lục Tẫn, chắc đến sáng cậu cũng không nhắm mắt nổi.Chương trình sẽ kết thúc sau hai ngày.
Bọn họ có 2 tiếng từ 3 giờ đến 5 giờ để nghỉ ngơi, phát sóng trực tiếp sẽ được tạm dừng đến 5 giờ - sau khi nhiệm vụ mới được phát ra.Mấy chương trình kiểu này đều sẽ yêu cầu bọn họ làm mấy hoạt động tập thể như nấu ăn, rồi lại cùng nhau ăn cơm, đến tối thì ngồi tâm sự với nhau về quan niệm của mình trong chuyện tình yêu.Lâm Yến chọn bừa một căn phòng.
Cậu không có quá nhiều đồ đạc cần sắp xếp nên liền nhanh chóng thay đồ rồiYến tùy tiện chọn một căn phòng.
Cậu không có đồ đạc gì muốn thu thập, chỉ thay quần áo rồi đem đồ vệ sinh cá nhân ra khỏi vali.Thực ra hiếm ai biết, cậu bị khuyết tật khả năng tự chăm sóc chính mình.Nhà cậu lúc nào cũng có thể dễ dàng bị cậu bày ra thành một mớ bừa bộn, đến lúc muốn dọn dẹp lại không biết nên bắt đầu từ đâu.Lâm Yến nhìn qua máy quay, trông có vẻ không giống như đang bật.
Nhưng để đề phòng, cậu vẫn che hết máy quay lại rồi nhét nguyên cái vali vào tủ đồ.Lâm Yến hài lòng nhìn căn phòng trống không sạch sẽ.
Cũng ổn nha.___________4 giờ đúng.Weibo chính thức của "Tâm sự ái muội" đăng thêm ba bài đăng lên Weibo, chính thức thông báo về cp nhà mình, mỗi bài đều được đính kém thêm video.“Dâu Tây Nhỏ” - đại tỉ C trạm từng up nhiều video tự edit có tiếng trên cũng tới Weibo của chương trình để gặm dưa.Video đầu tiên là của Chu Huyền Âm và Hoàng Dĩnh.Vừa mở ra đã thấy cảnh Hoàng Dĩnh đang cầm micro hát hết mình trên sân khấu, camera đột nhiên chuyển hướng về phía Chu Huyền Âm đang nghiêm túc theo dõi màn trình diễn trên sân khấu.
Chỉ thấy cậu trai vốn đang ở dưới ghế khán giả đã bước lên sân khấu, cầm lấy micro trực tiếp biểu diễn.
Khán giả dưới đài đều phát cuồng lên vì Chu Huyền Âm.Máy quay đặc tả đôi mắt tựa hồ như đang trìu mến nhìn về phía ai đó của cậu.Dâu Tây Nhỏ: “Ể… Thú vị nha.”Cái video đầu tiên này đã đem tới cho cô ít nhiều hứng thú về chương trình.Mặc dù toàn bộ video không hề có một câu thoại nào, nhưng cảm giác cp lại rất mãnh liệt, kết thúc cũng rất đặc biệt.Dâu Tây Nhỏ lại tiếp tục đi xem thêm một video nữa.Lần này là đến lượt CP của Tề Văn và Khương Địch Địch.Là bối cảnh thanh xuân vườn trường, hai người trong video còn phảng phất mang theo chút ngây thơ tuổi mới lớn, phân cảnh chủ đạo là hình ảnh bọn họ cùng nhau hòa vào dòng người đông đúc, cùng nhau đi về phía mặt trời sáng chói.Dâu Tây Nhỏ đã từng xem qua không ít vai diễn Lục Tẫn đảm nhận, cũng đã xem qua “Hắc Hà”, lại càng thêm mong đợi.Có 2 video trước làm cơ sở, đến đây, cô nhịn không được sinh ra mấy phần tò mò.Cô di chuyển con trỏ chuột, mở video.Quang cảnh nông thôn.Chàng trai mặc trên người một bộ quần áo không thể nói là đẹp nhưng trông vẫn rất chỉn chu, còn mang theo bên mình một nắm đất, gọi là hơi thở quê hương.Cậu liếc nhìn ngôi làng điêu tàn lần cuối, cả người được nắng mai nhuộm bạc, khí chất có chút mơ hồ, nhưng trong đôi mắt có thể thấy rõ được có một thứ khao khát nóng bỏng đang cháy trong cậu.Cậu nở nụ cười nhẹ, phất tay, âm thanh sạch sẽ vang lên: “Tôi sẽ còn quay lại.”Chuyển cảnh.Lục Tẫn mặc quần áo vải màu lam, đeo một cặp kính, anh đứng cạnh bờ sông, dường như đang chờ ai đó tới.Lục Tẫn nhìn xuống mặt sông đang gợn sóng, rơi vào trầm tư.
Anh vẫn thường nhớ đến cậu trai thời ấy.Nhưng bẵng đi một thời gian, mặt trời lên, trăng lặn, xuân qua, đông tới, cho đến tận khi cậu trút hơi thở cuối cùng trên giường bệnh, anh cũng chẳng có cơ hội được gặp lại thiếu niên năm đó..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...