Thất Sơn Tiên Môn


Mà một khi đã dẫn khí nhập thể thông qua đại huyệt thì cũng đồng nghĩa với việc đóng kín hoàn toàn các đại huyệt chưa kích hoạt.

Sau khi chúng bị đóng kín bởi lý do này, thì sẽ không bao giờ có khả năng được kích hoạt.
Như vậy mà nói, vốn dĩ không ai có cơ hội dùng linh khí để khai huyệt.

Cho nên, không có tồn tại khái niệm linh khí sẽ không thể khai huyệt.
Nghĩ được thông suốt vấn đề này, nỗi lo trong lòng Trần Minh Quân mới vơi đi một ít.

Nhưng cũng chỉ là hơi an tâm thôi, còn chưa thực sự kiểm chứng thì vẫn còn tồn tại biến cố.

Nói không chừng, linh khí sẽ không có tác dụng khai huyệt thì sao, ai mà biết được chứ?
Mang trong người tâm thái lo được lo mất.

Trần Minh Quân cũng không có cách nào cải biến hiện trạng đang xảy ra.

Hắn chỉ có thể cố thủ tâm thần, giữ cho bản thân tuyệt đối bình tĩnh, rồi tiếp tục quan sát kỳ biến.
Theo thời gian trôi qua, cảm giác chân khí hóa linh càng lúc càng rõ ràng.

Chẳng khác nào bản thân đang trực tiếp cảm nhận quá trình lớn lên của một cánh tay, cái chân.

Cảm thụ này vô cùng kỳ diệu, rất khó để diễn tả thành lời.

Nếu bản thân không tự trải qua thì sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng ra được.

Đồng thời, thỉnh thoảng sẽ có một tia tinh thần lực 2 màu xuất hiện.

Ngay sau đó, tia tinh thần lực này sẽ đi theo chu thiên đặc biệt, lúc đến vị trí một trong ba đại huyệt tam hoa, chúng sẽ được đưa vào bên trong, trở lại không gian linh hồn.
Việc chúng trở lại không gian linh hồn nào trong số 3 cái không gian linh hồn thì Trần Minh Quân không tìm ra được quy luật cụ thể.

Giống như chỉ là một sự lựa chọn ngẫu nhiên, không hề có quy luật nào có thể nhìn ra.
Bởi vì quá đầu nhập vào mục tiêu quan sát và vận chuyển đại chu thiên.

Trần Minh Quân hoàn toàn không có khái niệm gì về thời gian.


Cũng chẳng biết đã trôi qua bao lâu.
Nếu là trước đây, cứ cách một hoặc hai ngày thì hắn sẽ dừng lại để ăn uống bổ sung dinh dưỡng.

Những lúc đó, hắn cũng không rời khỏi nơi bế quan, cũng không quan sát hay thám thính tình hình bên ngoài.

Bởi vì hắn muốn kiên định mục tiêu bế quan của bản thân.

Khi nào đạt được mục tiêu thì hắn mới ra ngoài.
Nếu không có sự cố ngoài ý muốn này, thì mục tiêu 50 đại huyệt cũng đã đạt được.

Song song đó, mục tiêu tu luyện ra một lượng lớn tinh thần lực cũng đã thỏa mãn yêu cầu.

Theo ý định ban đầu, sau khi xuất quan, Trần Minh Quân sẽ quan sát tiến bộ của nhóm thuộc hạ đầu tiên.

Sau đó, tạo ra một vùng lãnh thổ riêng để đào tạo người mới.

Khi nào những chuyện cơ bản nhất đều đã đi vào hoạt động ổn định, hắn sẽ rời khỏi không gian châu một thời gian.

Dù sao thì hắn vẫn không thể chắc chắn được thời gian chênh lệch cụ thể là bao nhiêu.
Hắn sợ ở bên ngoài trôi qua thời gian dài, dễ phát sinh nhiều chuyện khó lường, gây nguy hiểm cho an toàn và tính mạng của người thân.

Cứ như vậy, trong thân thể Trần Minh Quân có hai chu thiên vận chuyển không ngừng nghỉ.

Một là đại chu thiên do chính hắn vận chuyển, một là chu thiên đặc biệt do 50 đại huyệt tự vận chuyển.

Đồng thời, nguyên khí dịch cũng không ngừng được hắn uống vào từng ngụm.

Cũng nhờ số nguyên khí dịch này mà dinh dưỡng để nuôi thân thể không bị ảnh hưởng.

Bởi vì ngoài năng lượng thiên địa thì nguyên khí dịch cũng có giá trị dinh dưỡng nhất định.

Hơn nữa, chúng ở dạng dịch, sẽ có một lượng nước trong đó.
Người tu luyện, chỉ cần không tu ra linh khí, thì vẫn phải ăn uống bình thường để bổ sung dinh dưỡng.


Chỉ có linh khí mới có thể chủ động tiếp tế năng lượng cho cơ năng thân thể.

Nhưng mà làm vậy thì sẽ tiêu hao linh khí.

Lúc đó, linh khí sẽ đóng vai trò chẳng khác gì mỡ dự trữ, bị đốt cháy để tạo ra năng lượng cho thân thể hoạt động.
Trong quá trình tu luyện, việc tích góp linh khí vốn đã không dễ dàng.

Sẽ ít có ai đi tiêu hao linh khí để phục vụ một chuyện mà chỉ cần há mồm ra ăn là giải quyết được.

Dĩ nhiên, cũng có người sẽ chọn cách làm như vậy.

Đó là những đối tượng ngại chuyện ”ngũ cốc luân hồi”.

Họ tự cảm thấy bản thân đã thoát khỏi phàm trần, không muốn còn phải đi vệ sinh như người thường.

Thậm chí, còn cảm thấy đó là một chuyện ghê tởm.
Trần Minh Quân như một chú ong chăm chỉ, không ngừng vận chuyển đại chu thiên.

Số chân khí luyện hóa ra được đều được chu thiên đặc biệt lấy đi toàn bộ.

Theo thời gian càng lâu, chân khí hóa linh cũng ngày càng rõ ràng.

Nhưng đây cũng chỉ là dấu hiệu của một quá trình chuyển biến, không phải Trần Minh Quân đã tu luyện ra linh khí thực sự.

Thông thường, quá trình chuyển biến này sẽ kéo dài thời gian rất lâu.

Cần trải qua không ngừng tích góp và áp suất, ngày dài tháng rộng năm nhiều thì mới có thể thành công.
Dĩ nhiên, sự khó khăn này là nhầm vào quá trình tu luyện ra tia linh khí đầu tiên mà thôi.

Một khi đã có linh khí, lấy tia linh khí này làm dẫn dắt, việc chuyển hóa chân khí thành linh khí sẽ trở nên vô cùng dễ dàng.


Về lâu dài hơn, khi vận chuyển đại chu thiên thì sẽ trực tiếp luyện hóa năng lượng thiên địa thành linh khí.
Cái này cũng dễ hiểu thôi.

Giống một quá trình nghiên cứu sản phẩm.

Khi còn chưa nghiên cứu ra sản phẩm thì tốn rất nhiều thời gian.

Nhưng khi đã thành công làm ra được một cái thì việc tạo ra cái thứ hai đâu còn phải tốn thời gian nghiên cứu nữa.
Sau đó, thông qua quá trình không ngừng tạo ra các sản phẩm.

Một lượng lớn kinh nghiệm sẽ được tổng kết lại.

Từ đó, hình thành dây chuyền sản xuất quy mô lớn.

Đến đây, cũng chính là giai đoạn vận chuyển chu thiên là có thể tạo ra linh khí.

Cũng không biết đã qua bao lâu, khi một tia tinh thần lực cuối cùng trong chu thiên đặc biệt trở về không gian linh hồn, thì chu thiên đặc biệt đột ngột dừng lại.
Lúc này, Trần Minh Quân liền cảm giác được quyền khống chế đã trở lại.

Hắn phát hiện, lúc này đây, hắn đã có thể tác động đến chuẩn linh khí trong chu thiên đặc biệt.

Không cần suy nghĩ quá nhiều, Trần Minh Quân liền quyết định thử nghiệm xem cảm giác có đúng hay không.

Tâm niệm vừa động, đại chu thiên tiếp tục vận chuyển.

Đồng thời, hắn mạnh mẽ kéo theo chuẩn linh khí tham gia vào đại chu thiên.
Kế tiếp, Trần Minh Quân liền nhận thấy một cổ cảm giác thư sướng tràn ngập thân thể.

Từ những kết cấu vô hình như kỳ kinh bát mạch, cho tới kết cấu hữu hình như huyết nhục xương cốt, tất cả đều đang phát ra tâm trạng vô cùng thoải mái.
“Quả nhiên có hiệu quả! Thân thể của mình đang được chuẩn linh khí tẩy luyện”
Trần Minh Quân mừng thầm trong lòng.

Kết quả này không khác gì so với hắn biết.

Cũng là chuyện mà mọi tu sĩ đều biết.

Thời điểm đầu tiên khi linh khí hay chuẩn linh khí tham gia vào đại chu thiên thì sẽ xảy ra chuyện này.

Đây cũng được xem là một lần tẩy lễ, một bước chuyển đổi cơ bản giữa người phàm và người tu luyện.

Quá trình này sẽ kéo dài liên tục, cho đến khi thân thể không còn khả năng tiến bộ nữa thì mới dừng.

Mỗi người sẽ được tẩy luyện nhiều ít khác nhau, hoàn toàn phụ thuộc vào tính chất tiên thiên của thân thể.

Nhưng nhìn chung, kéo dài càng lâu thì tốc độ tu hành về sau sẽ càng nhanh.

Còn có nhiều lợi ích khác ở giai đoạn ngưng tụ nguyên thần, nhưng hiện tại chưa phải lúc xét đến những chuyện đó.

Không biết đã qua bao lâu, khi Trần Minh Quân cảm thấy thân thể đã bão hòa, không còn tiến bộ thêm nữa, hắn cũng dừng vận chuyển đại chu thiên.
Giờ đây, hắn cảm thấy thân thể vô cùng nhẹ nhàng, linh hoạt.

Cứ như từ trước tới giờ hắn luôn sống trong một vũng bùn, lúc này mới thực sự là tự do.

Quần áo mặc trên người đã bị dính đầy chất dịch nhầy vàng đen.

Cũng may là thứ dịch nhầy này không có nặng mùi như mấy lần tẩy kinh phạt tủy ở trên núi Cấm.

Bởi vì tính chất của 2 lần là hoàn toàn không giống nhau.
Những lần ở trên núi Cấm là tẩy bỏ tạp chất trong thân thể.

Còn lần này là cải tạo thân thể, từng tế bào huyết nhục đều đã thay đổi, không còn giống người phàm nữa.

Có thể nói là cấp độ sinh mạng đã tiến hóa lên một bước nhỏ.

Nếu giờ này mà kiểm tra gen, chắc chắn sẽ thấy không giống gen con người nữa.
Trần Minh Quân đứng lên, chuẩn bị xuất quan.
Giờ thì không có sự cố gì xảy ra nữa, hắn đã có thể thực sự xuất quan rồi.

Hắn cũng không biết đã qua bao nhiêu thời gian.

Bởi vì toàn bộ ý thức đều quá đầu nhập vào quá trình bế quan và xử lý sự cố, thời gian trôi qua hắn hoàn toàn không cảm nhận được.
Đã quyết định xuất quan, hắn liền không do dự nữa, thần niệm liền tràn ra theo kiểu hình thái bình thường nhất, chính là hình cầu.
Sau đó, Trần Minh Quân giật mình trong lòng
“Cái gì thế này? Khoảng cách sao lại lớn như vậy?”
Ở trong quan sát của hắn, phạm vi toàn bộ sự vật sự việc bên trong một cái hình cầu có bán kính khoảng 1,5 km đều hiện rõ trong đầu.

“Không lẽ, Thần Niệm cũng đã tăng cấp? Là có liên quan tới hình thái tinh thần lực 2 màu kia?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận