Thất Gia Vợ Ngài Lại Bướng Rồi!!


Chu Bắc ngơ ngác nhìn Lệ Dạ Kỳ:"Thất gia, anh có manh mối gì sao?"
"Chu Bắc, cậu đi điều tra ai trong số những người tham gia cùng vợ tôi có vấn đề với cô ấy, đồng thời hỏi xem ai đã tiết lộ hành trình của vợ tôi.

Có lẽ nếu bắt được người này, sự thật cũng sẽ sáng tỏ"
Anh sẽ không bỏ qua bất cứ ai dám làm tổn thương Ngôn Lạc Hi.

Chu Bắc vội vàng gật đầu:"Ừ, tôi sẽ điều tra ngay.”
Lệ Dạ Kỳ dựa vào tường, thần sắc ngưng trọng, nếu chỉ đơn thuần ghen tị và trả thù tìm được người kia vợ anh có thể bình an vô sự nhưng đối phương xuất động thiết giáp việt dã giống như trang bị quân đội, chuyện này không thể đơn giản là thù vặt.

Bọn chúng có lẽ là nhắm vào anh, Hi Nhi là
bị anh liên lụy, chỉ cần nghĩ đến khả năng này, anh bất an đứng ngồi không yên.
Mạc Thần Dật ngáp một cái từ trên hành lang đi tới, nhìn thấy Lệ Dạ Kỳ tựa trên vách tường trầm tư, anh ta từ đi đến đứng bên cạnh, cuộc phẫu thuật tối hôm qua kết thúc anh ta nghỉ ngơi cả đêm, lúc này tinh thần khôi phục không ít.
"Thất tẩu sao rồi?" Mạc Thần Dật nhìn thoáng qua cửa phòng đóng chặt, một ngày một đêm đều ở trong phòng phẫu thuật cứu Bạch Kiêu, còn chưa kịp tới xem tình huống của Ngôn Lạc Hi.
"Vết thương trên người không có gì đáng ngại, vết thương nghiêm trọng đều ở trong lòng.

Bạch Kiêu thế nào rồi?"

Ngón tay Mạc Thần Dật nhẹ nhàng đặt lên trán:"Dao chính là tôi, anh cứ yên tâm.


Bạch Kiêu quả thật thương tích rất nặng, toàn thân gãy xương, xương sườn gãy ba cái, thiếu chút nữa cắm vào phổi, nghiêm trọng nhất là xuất huyết trong sọ não, làm không tốt nửa đời sau sẽ biến thành người thực vật"
Lệ Dạ Kỳ nhíu mày càng chặt hơn.
Mạc Thần Dật nhìn anh một cái:"Nghe nói, anh ta vì cứu Thất tẩu, chủ động cởi dây an toàn, chậc chậc, phần tình cảm này của anh ta đối với Thất tẩu quá lớn, còn đối với anh thì quá áp lực a"
Trong bốn người Thất tẩu bị thương nhẹ nhất, có thể thấy Bạch Kiêu lúc đó bảo vệ kín đáo đến mức nào.

Dưới tình huống nguy cấp không để ý an nguy của bản thân, cũng muốn cho Thất tẩu không bị thương chút nào, phần tình cảm nồng đậm này vô luận là đối với Thất tẩu hay là đối với Thất ca mà nói, đều chịu không nổi.
"Tôi sẽ không tặng Hi Nhi cho hắn".

Lệ Dạ Kỳ người này, chỉ cần là đồ của mình, kiên quyết giữ lại đến cùng.
"...."
Mạc Thần Dật sờ sờ chóp mũi:"Tôi có nói anh sẽ nhường Thất tẩu cho hắn, chỉ là có một người như thế để mắt tới cô ấy, áp lực của anh không phải rất lớn sao? Thất ca, nói thế nào ân tình này phải nợ cả đời, Bạch Kiêu vẫn luôn là gánh nặng giữa hai người"
Lệ Dạ Kỳ nhắm mắt lại, trong lòng buồn bực, phần tình cảm này không thể không thừa nhận.

Lúc ấy chỉ có phu nhân không thắt dây an toàn, nếu như Bạch Kiêu không lấy mạng che chở, hậu quả còn tới mức nào.
Nhưng cho dù là vậy, anh cũng không nhường Ngôn Lạc Hi cho hắn!
"Tôi biết"
Mạc Thần Dật nhìn thần sắc cô đơn của Lệ Dạ Kỳ chỉ sợ ai đó tình nguyện người nằm trên giường là mình cũng không muốn Thất tẩu được người đàn ông khác cứu,
Mạc Dật Thần vỗ vỗ vai anh:"Bạch Kiêu còn trong phòng chăm sóc đặc biệt, sẽ khá hơn, anh cũng không cần áp lực lớn tới vậy."
Lệ Dạ Kỳ ngước mắt nhìn:"Rốt cuộc cậu có ý gì?"
"Nhắc nhở anh một chút thôi mà, nếu Thất tẩu có tình cảm với Bạch Kiêu cho dù anh khóc đến chết cũng không giữ được cô ấy, nhưng nếu Thất tẩu vô tình với Bạch Kiêu, ừ thì anh có thể trốn trong gốc cười trộm, bởi vì ân tình vẫn chỉ là ân tình, không thể biến thành tình yêu"
Mạc Thần Dật nói xong, nhanh chóng thoát khỏi ánh mắt giết người của Lệ Dạ Kỳ, anh nhắc nhở là đúng, dù sao trước đó họ vẫn rắc rối.

Bạch Kiêu vừa si tình còn vĩ đại như thế, nếu anh là chị dâu cũng sẽ cảm động đến chết thôi.

Một pha quá nguy hiểm cho Thất ca!
Lệ Dạ Kỳ tức muốn chết vì lời vô nghĩa, nó làm anh càng thêm bất an nhưng lại càng thêm dũng khí.


Vụ tai nạn xe của Ngôn Lạc Hi trên đường trở về sau khi quảng bá phim đã gây chấn động mạnh trên mạng xã hội.

Fan hâm mộ của đã để lại tin nhắn trên weibo của cô để cầu nguyện nhưng không ai đáp lại.
Sau vụ tai nạn, Điền Linh Vân bận đến sứt đầu mẻ trán.

Cô đã trả lời truyền thông Nhị Lạc chỉ bị thương nhẹ nhưng nó vẫn thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Cuối cũng cũng giải quyết xong phía truyền thông và người hâm mộ mới dành thời gian chạy đến bệnh viện thăm Ngôn Lạc Hi.

Hôm cô xảy ra tai nạn, Điền Linh Vân đã tới một lần, sau khi xác nhận không bị thương nghiêm trọng đã trở về thu dọn tàn cuộc.
"Cái kia, nghe nói hai ngày nay đã làm phẫu thuật cho Bạch Kiêu, tình huống anh ấy thế nào rồi?"
Mạc Thần Dật lạnh lùng nhìn cô một cái, anh nói:"Tôi không tên là cái kia"
"........"
Điền Linh Vân im lặng nhìn anh:"Bạn chí cốt, thanh mai trúc mã, Tiểu Mạc Mạc, Tiểu Thần Thần, Tiểu Dật Dật??"
Mạc Thần Dật bị cô xưng hô lôi đến ngoài cháy trong mềm, lại nhìn cô một bộ vô tâm vô phế, anh nhất thời cảm thấy hao tổn tâm trí, tâm ý anh phải thế nào mới truyền đạt tới tim cô?
"Đừng dùng mấy cái tên ghê tởm như vậy gọi anh".

Nói xong, anh cùng cô lướt qua, lập tức rời đi.
Sắc mặt Điền Linh Vân cứng đờ, nhìn theo bóng lưng Mạc Thần Dật.

Trong trí nhớ của cô, Mạc Thần Dật trước mặt chưa từng có tính tình kiểu đó, cho dù có oán giận chửi mắng thế nào vẫn một bộ dáng đàn ông chuẩn mực, đây là lần đầu nổi giận với cô sao?

Điền Linh Vân nhún vai, xoay người đi về phía phòng bệnh.
Trong phòng bệnh, Ngôn Lạc Hi bị tiếng "Tiểu Hi" kia làm cô sởn gai ốc đánh thức,
cô ngồi bật dậy, kinh hoàng thất thố nhìn bốn phía, phát hiện mình còn ở trong bệnh viện nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Điền Linh Vân đẩy cửa đi vào, vừa lúc nhìn thấy bộ dáng này của cô:"Nhị Lạc, cậu tỉnh rồi à, cậu dọa tôi thảm rồi"
Ngôn Lạc Hi ngước mắt nhìn Điền Linh Vân, nói:"Không đúng, mình không cố ý"
"Đồ ngốc, nói gì mà không đúng, chỉ có một mình cậu ở đây sao? Lệ đại thần nhà cậu đi đâu rồi?".

Điền Linh Vân trong phòng bệnh không thấy Lệ Dạ Kỳ có chút ngạc nhiên.
Ngôn Lạc Hi lắc đầu, trước mắt nổi lên sao vàng, cố nén cảm giác buồn nôn, thở hồng hộc tựa vào gối:"Có thể có việc đi ra ngoài, trước khi mình ngủ anh ấy vẫn còn ở đây"
Điền Linh Vân đặt bình giữ nhiệt lên tủ đầu giường, kéo ghế ngồi xuống, nhìn sắc mặt tái nhợt của cô:"Cậu cảm thấy thế nào? Nếu không khoẻ, tôi đi gọi bác sĩ tới cho cậu"
Ngôn Lạc Hi nói:"Không sao, chỉ là gặp ác mộng thôi, sợ quá, Điền Điền mình muốn đi xem Thiển Thiển và Bạch Kiêu, bọn họ bây giờ thế nào rồi?"
"Bạch Kiêu còn trong phòng chăm sóc đặc biệt, người nhà anh ấy bên đó trông chừng
cậu không tiện qua đó đâu.

Cố Thiển thì bị thương không nặng, hai ngày nữa là có thể xuất viện, cậu vẫn nên chăm sóc tốt cho mình trước đi"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận