Xin chào mình là Thanh Tỷ đây! Mình đã dịch bộ truyện Thất gia-Phu nhân lại bướng rồi đến chương 399: thì ngừng, vì lý do không mong muốn đã khiến mọi người chờ đợi khá lâu.
Nay mình xin tiếp tục nhảy hố tiếp tục từ chương 400: (Từ chương 1: -399 các bạn có thể search trên các web)
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ mình nhé!
________________________________________________-
Lệ Dạ Kỳ nghiêng đầu nhìn cô, có thể khiến cô đem phiền muộn trong lòng phát tiết ra, anh nghĩ chỉ còn biện pháp này.
Anh nắm lấy tay cô trước khi sự mất trọng lượng tiếp theo đến.
Mười ngón tay bàn xen nắm chặt, anh nghiêng đầu dán vào bên tai cô, giọng nói trầm thấp cùng tiếng gió gõ vào màng nhĩ của cô, "Ngôn Lạc Hi, anh yêu em!"
Ngôn Lạc Hi ngơ ngẩn, lập tức cảm thấy thân thể không trọng lượng, cô lại hét lên thành tiếng.
Tàu lượn siêu tốc rất nhanh trở lại khởi điểm, du khách nhao nhao bước lên sân ga, Ngôn Lạc Hi bị Lệ Dạ Kỳ lôi kéo rời khỏi xe, tay anh không buông mang theo cô gần như đi hết tất cả các trò trong khu vui chơi.
Ngôn Lạc Hi rống đến khàn cả cổ họng, buồn bực trong lòng tựa hồ cũng theo đó cuốn bay đi, cô cười liếc người đàn ông bên cạnh, mái tóc anh chải cẩn thận tỉ mỉ bị rối bời hơi rũ xuống trước trán, làm dịu đi đường cong sắc bén của anh.
Cô không tự chủ được nở nụ cười, "Thì ra phim thần tượng đều là gạt người"
Lệ Dạ Kỳ rũ mắt nhìn bộ dạng trong sáng của cô, anh mỉm cười, "Hả?"
"Anh nói những nam diễn viên chính trong phim thần tượng kia, từ khu vui chơi đi ra ngoài, kiểu tóc không hề bị ảnh hưởng, trên thực tế anh lại như vậy, ừm, có chút chật vật.
" Ngôn Lạc Hi chế nhạo nói.
Lệ Dạ Kỳ sờ sờ kiểu tóc, ngược lại không quá để ý: "Lúc đi lính, cơ bản là tóc húi cua, chưa nói tới kiểu tóc gì, trên tạp chí có viết qua, để kiểm tra người đó thật sự đẹp trai hay không, chỉ cần nhìn đầu đinh anh ta, nói như vậy, anh hẳn đẹp trai mười phần"
Ngôn Lạc Hi nhăn mũi, "Tự nói mình đẹp trai, anh không biết xấu hổ?"
"Đây là sự thật"
"Được rồi, em thua dưới da mặt dày của anh.
" Ngôn Lạc Hi cười rộ lên, sao trước kia cô không phát hiện , người này quả thực tự mãn đến mức nghiêm túc.
Lệ Dạ Kỳ dừng bước, anh đứng đối diện với cô, ánh mắt thâm thúy nhìn cô, "Hi nhi, bây giờ tâm trạng tốt hơn chưa?"
Ngôn Lạc Hi ngẩn ra, biết anh cố ý dẫn cô đến khu vui chơi giải trí, cô cụp mắt xuống, nhìn bóng dáng hai người chiều kéo dài, cô gật gật đầu, "Ừ, cám ơn anh đặc biệt dành thời gian dẫn em bù đắp tuổi thơ.
"
Lệ Dạ Kỳ đưa tay xoa xoa đầu cô, nhìn bộ dáng không để ý lắm của cô, anh nhịn không được lấy kính râm hơi cúi người xuống.
Hơi thở nóng rực dần tới gần, Ngôn Lạc Hi nhất thời quên né tránh, bên tai truyền đến tiếng than thở, "Oa, bọn họ đang diễn phim truyền hình sao?"
"Là quen mắt, a, tôi nhớ ra rồi, là Sơ Hạ trong, người đàn ông bên cạnh là bạn trai cô ấy sao? Siêu đẹp trai nha" Một giọng nói khác truyền đến.
"Oa oa oa, thật sự là Lạc Bảo, sắp hôn rồi, sắp hôn rồi, không được, chết mất thôi.
" Một đạo thanh âm hưng phấn rõ ràng là fan trung thành, bưng mặt xem toàn bộ quá trình ánh mắt đầy sao lấp lánh, thậm chí đều quên chụp ảnh.
Hai người tạo thành hiệu ứng bươm bướm rất nhanh lan tràn ra, có không ít người nhận ra Ngôn Lạc Hi, Lệ Dạ Kỳ nhìn đôi môi đỏ mọng gần trong gang tấc, cực kỳ thất bại, trước khi fan phát động tổng tiến công, anh đem kính râm đeo lại trên mặt cô, cúi người dán vào bên tai cô, nói: "Hi nhi, anh đếm đến 1 2 3, chạy cùng anh"
Ngôn Lạc Hi cũng nhận thấy xung quanh càng ngày càng quỷ dị mạch nước ngầm, thậm chí có fan đã cầm lấy điện thoại điên cuồng chụp, cô nghe thấy có fan đang nghị luận, "Không được rồi, họ muốn chạy trốn.
"
"Ba, chạy! "Lệ Dạ Kỳ kéo tay cô, xoay người nhanh chóng chạy về phía đường phố vắng vẻ.
Fan cũng kịp phản ứng, co cẳng đuổi theo.
Ngôn Lạc HI chạy sau Lệ Dạ Kỳ, vừa quay đầu lại nhìn fan đuổi theo, cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ tới, có một ngày sẽ bị fan đuổi đến chạy loạn đầy đường.
Lệ Dạ Kỳ kéo cô chỉ để ý chạy đến nơi đông người, chạy qua mấy con phố, Lệ Dạ Kỳ nhìn thấy chỗ rẽ phía trước có một con hẻm nhỏ, anh kéo Ngôn Lạc Hi trốn vào, fan đuổi theo dừng ở trước hẻm nhỏ, "Ồ, sao không thấy người?"
"Ở phía trước, đuổi theo"
Một đám người chạy như điên mà qua, Ngôn Lạc Hi tựa vào vách tường, thở hổn hển như trâu.
Hai tay cô chống trên đầu gối, cổ họng khô đến sắp bốc lửa, cô thở dốc từng ngụm từng ngụm:" Trời ơi, mệt chết đi được, bọn họ hẳn là chạy xa rồi.
"
Lệ Dạ Kỳ thò người ra ngoài nhìn một chút, "Chắc là chưa, chúng ta chờ một chút rồi ra ngoài"
Ngôn Lạc Hi chống trán, nghiêng đầu nhìn anh, "Đã lâu không làm chuyện điên cuồng như vậy, em chưa từng bị fan đuổi chạy mấy con phố.
"
"Bây giờ đã cảm nhận được chưa? Hi nhi, em phải tin , bên cạnh em cho tới bây giờ cũng không chỉ có một mình"
Ngôn Lạc Hi giật mình, người này thật sự không bỏ qua bất cứ cơ hội nào tẩy não cô, cô nói: "Ừ, em biết, bên cạnh em còn có rất nhiều người quan tâm đến em, em sẽ vì họ mà tiếp tục cố gắng.
"
Lệ Dạ Kỳ rũ mắt xuống, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lúc này đỏ bừng, mặc dù đeo kính râm, anh lại có thể tưởng tượng được ánh mắt cô lúc này nhất định lấp lánh tỏa sáng.
Anh nâng tay đỡ má cô, yết hầu khó nhịn lăn lộn, "Hi nhi! "
Ngôn Lạc Hi ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, nhìn đôi mắt đen càng ngày càng thâm thúy u ám , lòng cô đột nhiên nhảy dựng , ý thức được anh muốn làm cái gì, một khắc kia cả người lại giống như bị định trụ bình thường, không có tránh đi.
Lệ Dạ Kỳ chậm rãi cúi đầu, khi môi mỏng sắp dán lên môi cô, di động của Ngôn Lạc Hi bỗng nhiên vang lên.
Cô giống như là bị đánh thức, vội vàng cúi đầu, lấy điện thoại di động ra, trên điện thoại di động lóe ra ba chữ cô gái ngọt ngào, cô xấu hổ liếc mắt nhìn Lệ Dạ Kỳ một cái, xoay người rời đi.
"Cô gái ngọt ngào?"
"Nhị Lạc, cậu đang đi cùng Nhị thiếu sao? "Điền Linh Vân hỏi.
Ngôn Lạc Hi lại đi xa vài bước, "Ừ, sao vậy?"
"Có fan ở khu vui chơi nhìn thấy hai người, chụp ảnh đăng lên weibo, nhiệt độ liên tục gia tăng, cậu hiện tại đang rất nổi tiếng, không bao lâu, thân phận bạn trai thần bí sẽ bị fan bới ra, tôi muốn hỏi ý kiến cậu, có cần xử lý hay không?"
Ngôn Lạc Hi siết chặt điện thoại, quả nhiên đã bị chụp được, mặc kệ chụp cái gì, Lệ Dạ Kỳ cùng cô công khai đối với anh không phải chuyện tốt.
"Xử lý đi"
"Được, tôi sẽ liên hệ người phụ trách weibo, dùng giá cao đè xuống nhiệt độ, Nhị Lạc, cậu nếu không muốn ở cùng Lệ nhị thiếu thì càng nên chú ý tiếp xúc ở nơi công cộng, nhưng tôi hy vọng hai người có thể quay lại với nhau"
Điền Linh Vân biết cô gần đây một mực xa lánh Lệ Dạ Kỳ, tuy không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng tuyệt đối không phải bởi vì trên du thuyền Lệ Dạ Kỳ đối với cô không tín nhiệm.
"Mình sẽ chú ý ít xuất hiện với anh ấy, cô gái ngọt ngào, phiền cậu xử lý giúp mình"
"Nói nhảm cái gì, tôi là người đại diện của cậu, công việc ở đế đô đã xử lý không còn nhiều lắm, tuần sau tôi sẽ bay tới Hải Thành cùng cậu, thuận tiện sắp xếp hành trình tiếp theo"
"Được"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...