Thập Thế Luân Hồi Chi Thương Hải Trường Ca

Các đại thần lần đầu tiên nhìn thấy Hoàng thượng và nhị Hoàng tử thân mật như vậy đều có chút giật mình. Nhưng thấy thái độ Hoàng hậu thản nhiên, Thái tử càng là bộ dáng đã tập mãi thành thói quen, không khỏi đều âm thầm cân nhắc một lần nữa, phân lượng của vị nhị Hoàng tử này cũng không nhẹ đâu.

Lễ nhạc phường biểu diễn vô cùng đặc sắc, nhưng lúc này cũng không phổ biến chuyện vỗ tay hay gì đó, mọi người phần lớn là mỉm cười, mang theo kính ý mà xem ca múa.

Hoàng thượng hình như rất hăng hái, còn tự mình nâng chén kính rượu với Tiêu lão phu nhân, khiến Tiêu lão phu nhân được ưu ái mà kinh sợ.

Tiếp theo Hoàng thượng hơi mỉm cười nói:

“Trẫm từ xưa đã biết gia giáo của Tiêu gia vô cùng tốt, nhiều ngày nay đã có thể nhìn ra trên người Tứ công tử và Tam tiểu thư. Nghe nói Tiêu thái quân đang thu xếp việc hôn nhân cho Tam tiểu thư, chẳng hay đã coi trọng công tử nhà nào rồi?”

Tiêu thái quân cẩn thận đáp:

“Còn đang cân nhắc, hiện nay vẫn chưa quyết định.”

Hoàng thượng gật đầu, nói:

“Nếu thái quân quyết định rồi, liền tiến cung đến nói với Hoàng hậu, trẫm sẽ tứ hôn.”

Tiêu mẫu vô cùng vui mừng, vội vàng đứng dậy khom người nói:

“Tạ long ân của bệ hạ.”

Có thể được Hoàng đế tự mình tứ hôn, giá trị của con người thoáng cái đã bước lên một bậc thang cực lớn, thật đúng là thể diện và uy phong đến mức nào chứ. Mấy nhà có ý định hòa thân với Tiêu gia, đều lập tức rục rịch, hận không thể lập tức về nhà tìm bà mối đến cửa.

Những người khác không khỏi vừa ao ước vừa đố kỵ với long sủng của Tiêu gia.


Hăng hái của Hoàng đế không giảng, lại chuyển hướng sang Tiêu Bá Nguyên nói:

“Trẫm nhớ rõ trưởng nữ của ái khanh năm nay cũng đến tuổi cập kê rồi, sau khi Tiêu tam tiểu thư xuất giá thì cũng đến phiên nàng. Trẫm hôm nay nhiều chuyện, muốn tác thành cho một đôi nhân duyên, chẳng hay ý ái khanh thế nào?”

Tiêu Bá Nguyên cảm thấy ngoài ý muốn, có chút không hiểu làm sao.

Hoàng đế muốn làm mối cho nữ nhi của hắn, trước đó hắn không hề nghe được chút phong thanh nào.

Hắn thầm liếc mắt nhìn Tiêu Thương Hải, thấy sắc mặt y không đổi, cũng không nhìn ra được là có biết chuyện này trước hay không.

Tiêu Bá Nguyên cung kính nói:

“Tiểu nữ tuổi tác còn nhỏ, chưa cập kê, vẫn do chuyết kinh dạy dỗ, thần cũng chưa biết đã định việc hôn nhân hay chưa. Đợi thần về nhà hỏi qua chuyết kinh, nếu chưa định nhà nào, liền thỉnh bệ hạ tứ hôn.”

Hoàng đế vung tay lên, thản nhiên nói:

“Thân cô cô như Tiêu tam tiểu thư này còn chưa xuất giá, sao chất nữ đã bàn trước rồi? Thê tử của ngươi cũng xuất thân từ đại gia, chắc chắn sẽ không làm loại chuyện hồ đồ này. Thanh Trữ Đại Trưởng Công chúa ở Hứa gia Lữ Bắc có một thân chất tử là Hứa Hạ Văn năm nay mười bảy tuổi, tài hoa hơn người, mấy ngày trước Trương học sĩ của Nội Các đã trình bài văn của hắn lên, rất không tệ. Hôm nay trẫm làm người mai mối, thúc đẩy một đôi tiểu nhi nữ đi.”

Dứt lời liền cười ha ha.

Hoàng đế vui vẻ như vậy, người có mắt sắc tiến lên ủng hộ.

An Quốc công Phong Định Thành lập tức đứng dậy chúc mừng nói:


“Chúc mừng Tiêu đại nhân có được con rể tốt. Bệ hạ tự mình làm mối, thực sự là khiến lão phu ao ước.”

“Chúc mừng Tiêu đại nhân.”

Ông ta vừa mở miệng, mọi người đều hùa theo, Tiêu Bá Nguyên không còn cơ hội uyển chuyển từ chối nữa.

Hoàng thượng vô cùng vui mừng, cười nói với Tiêu lão phu nhân:

“Qua mấy ngày nữa Đại Trưởng Công chúa sẽ quay về kinh thăm viếng, Tiêu lão thái quân nên gần gũi với Đại Trưởng Công chúa nhiều một chút. Đến lúc đó Tiêu thái quân tận mắt nhìn thấy thái độ làm người củaHứa Hạ Văn, sẽ biết là trẫm nói không sai.”

Tiêu mẫu cung kính nói:

“Người mà bệ hạ tự mình chọn, nhất định là không sai được. Tôn nữ của thần phụ không biết là phúc tu được từ mấy kiếp, mới có được may mắn kiếp này.”

Khang Vương phu ngồi ở bên cạnh, nghe vậy dùng tú khăn nhẹ che khóe miệng, nhẹ nhàng cười nói:

“Chỉ sợ đến lúc đó lão thái quân càng nhìn tôn nữ tế càng vui vẻ, nhất định sẽ không ngừng chuẩn bị đồ cưới cho tôn nữ mà.”

Tiêu lão phu nhân đã từng này tuổi, lòng dạ thâm sâu, khóe miệng hơi nhếch, nhìn không ra chút tâm tư mỉm cười nói:

“Khang Vương phi nói có lý. Nháy mắt thôi, Ngọc nhi nhà ta cũng sắp đến tuổi phải làm mai rồi.”

Khang Vương phi rất biết ăn nói, quấn lấy lão phu nhân nói chuyện, chốc lát sau liền dụ được lão phu nhân mặt mày rạng rỡ.


Dương Tĩnh nhẹ nhàng quét mắt liếc tới. Vị Khang Vương phi này đời trước chính là quý phi của hắn, tâm cơ đầy bụng, trù tính đủ đường, cuối cùng sinh ra được Hoàng tử. Sau đó từng bước một diệt trừ Thái tử và Hiền phi, ủng hộ lập nhi tử của mình leo lên ngôi vị Hoàng đế. Mà cái chết của Tiêu Thương Hải, Vương Quý phi cho dù không tự mình ra tay, nhưng ở trong đó tuyệt đối cũng có tác dụng trợ giúp.

Dương Tĩnh nghĩ đến đây, liền cảm thấy không thích nữ nhân này. Nhưng chuyện cũ trước kia đã qua, không cần truy cứu nữa. Hiện tại nữ nhân này đã trở thành tục phi của Khang Vương, Vương thị Thông Sơn vẫn vững vàng cột vào trên thuyền lớn của Hoàng thất.

Một hồi yến hội tiếp tục diễn ra, chúng thần thấy rõ trình độ ân ái của Hoàng thượng và Hoàng hậu, nhìn ra sự coi trọng của Hoàng thượng với Thái tử và sủng ái dành cho nhị Hoàng tử. Mà việc tứ hôn của Hoàng đế, càng khiến mọi người ưu tư trong lòng.

Hứa gia ở Lữ Châu, chính là sĩ tộc trăm năm, địa vị không hề kém Vương thị. Muội muội ruột cùng mẹ của Tiên hoàng là Thanh Trữ Đại Trưởng Công chúa được gả vào đây, cho dù là dưới thời người Hồ thống trị, cũng chỉ có thể mượn hơi Hứa gia, đối với vị Công chúa tiền triều này cũng là lễ ngộ có thừa.

Hoàng đế vừa ra tay, thanh thế thực bất phàm.

Đại Trưởng Công chúa sinh được hai trai một gái. Hứa Hạ Văn này chính là trưởng tử của con thứ của Trưởng Công chúa, cũng là nhân vật xuất chúng nhất đời này của Hứa gia, tuy rằng không thể kế thừa vị trí tộc trưởng, nhưng phối với trưởng nữ của Tiêu Bá Nguyên cũng có thể nói là hoàn toàn môn đăng hộ đối. Một chiêu này vô cùng đơn giản đã đem sĩ tộc đệ nhất của Giang Nam cùng gia tộc trăm năm ở phía bắc Trường Giang đến kiềm chế lẫn nhau.

Hơn nữa khiến người ta suy nghĩ sâu xa chính là, Tiêu Hiền Lan chưa hứa hôn, chất nữ đã bị Hoàng thượng định hôn. Tuy rằng Hoàng thượng cũng hứa hẹn sẽ tự thân chỉ hôn cho Tiêu Hiền Lan khi định được mối, nhưng đây chưa chắc đã không phải là một loại cảnh cáo ý nhị.

Áp lực đánh xuống trong đó, mọi người đều phải tự xét lại.

Yến hội chưa tan, Tiêu Hiền Lan ở Phúc Trữ cung đã nghe được tin tức, sắc mặt không khỏi hơi biến.

Nàng là nữ nhi chưa xuất giá, không tiện tham gia yến hội ở cung trước. Tiêu Tử Thành tương đối khiêm tốn, lấy lý do tư lịch chưa đủ, khéo léo từ chối lời mời của Hoàng hậu. Tiêu Thương Hải cũng không vì vậy mà hờn giận, trái lại có chút thỏa mãn với việc đệ đệ cẩn thận hữu lễ.

Tiêu Tử Thành nghe được tin tức ở cung trước vội vã chạy đến, thấy Tiêu Hiền Lan vẻ mặt đầy tâm sự ngồi ở trong noãn các.

Hắn cho cung nhân lui xuống, tiến lên an ủi:

“Muội muội không cần nghĩ quá nhiều. Hoàng thượng đại khái chỉ là đột nhiên hưng chí, cũng không có ý gì khác đâu.”

Tiêu Hiền Lan thở dài yếu ớt, nói:


“Ca ca, ta mới ở trong cung nửa tháng, liền cảm thấy sống một ngày giống như một năm. Mỗi khi làm bất cứ chuyện gì đều phải cẩn thận từng bước, mỗi một câu nói đều phải cân nhắc trước. Trong cung này thực sự có thể cùng đứng cùng ngồi với Hoàng thượng, chỉ có một mình tam ca. Nhưng cho dù là tam ca, cũng là không thể bừa bãi.”

Tiêu Tử Thành không rõ vì sao muội muội lại nói điều này.

Tiêu Hiền Lan nói:

“Tâm tư của Hoàng thượng chúng ta không thể đoán ra. Như muội nhìn thấy thì, Hoàng thượng trực tiếp chỉ hôn cho Tiểu Ngọc, chắc chắn không phải là chuyện tốt. Đối với hôn sự của muội, có lẽ cũng là một loại cảnh cáo.”

Đối với chuyện của ca ca, cũng bao gồm cả ý này bên trong.

Tiêu Tử Thành nhíu mày nói:

“Không bằng ta tìm cơ hội hỏi tam ca một chút.”

Tiêu Hiền Lan mỉm cười, nhàn nhạt nói:

“Chuyện này đột ngột như vậy, mẫu thân cùng đại ca đều không hề được chuẩn bị, có thể thấy được là tam ca cũng có ý giấu diếm, nếu ca đi hỏi, chỉ sợ tam ca cũng sẽ không nói rõ với ca đâu.”

Tiêu Tử Thành mím môi một cái, im lặng không nói.

Tiêu Hiền Lan nhìn huynh trưởng sinh đôi, nhẹ giọng nói:

“Ca ca, vài ngày nữa chúng ta liền xuất cung đi. Hoàng thượng và tam ca ân ái như vậy, đâu thể cho người ngoài đặt chân vào? Chúng ta ở trong cung cũng là gây trở ngại… Về nhà vẫn thoải mái hơn.”

Tiêu Tử Thành nghĩ đến giữa Hoàng thượng và Hoàng hậu trong lúc không để tâm toát ra sự ăn ý và ân ái, không khỏi có chút hoảng hốt.

Qua một lát sau hắn phục hồi tinh thần, nhìn dung mạo xinh đẹp giống như hoa tươi của muội muội, nghĩ đến sự thân thiết của Hoàng thượng với huynh muội bọn họ mấy ngày vừa rồi và việc chỉ hôn bất ngờ ngày hôm nay, không khỏi thở dài khe khẽ vì đế tâm khó dò, gật đầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui