Thập Niên 90 - Xuyên Thành Mẹ Kế Trẻ Tuổi Của Đại Lão


Ngô Thành Quân gật đầu, ánh mắt chân thành, ông ta thật sự không lừa bọn họ, có tên bảo tiêu như anh ta ở bên sao ông ta dám dối gạt chứ."Hai trăm ngàn ư?" Bên cạnh cũng có người thốt lên kinh ngạc.

Quả nhiên cô gái này là người trong nghề, không có nắp ấm đã có giá hai trăm ngàn, nếu như có đủ thì chẳng phải là gấp đôi sao.Xung quanh vang lên những câu chúc mừng, còn Giang Thính Lan lại đứng dậy nhìn chằm chằm Mã Long: "Vậy phiền ông chủ Mã thanh toán giúp cho tôi, còn có món đồ ở sạp hàng của anh nữa." Nói xong cô quay đầu lại nhìn những ông chủ cùng đi theo tới đây, nói: "Món nợ hôm nay phiền mọi người đến chỗ ông chủ Mã thu nhé!"Mọi người đều vây xung quanh Mã Long khiến sắc mặt anh ta trở nên khó coi vô cùng: "Giục cái gì, chẳng lẽ tôi lại quỵt nợ các người hay sao.""Khoan đã, ông chủ Mã vẫn còn nợ chị dâu của tôi một câu xin lỗi, còn phải đưa chị dâu tôi đến sạp hàng chọn một món đồ, anh định chạy đấy à?" Vạn Thiếu Du thấy người nọ định đi thì lên tiếng gọi lại.Đúng là Mã Long đang định bỏ của chạy lấy người, bảo anh ta xin lỗi một con nhóc quả thực là chuyện vô cùng nhục nhã.Còn chưa kịp chạy đã bị người ta bắt lại, anh ta chỉ có thể phẫn nộ quay đầu lại, lẩm bẩm nói: "Thật xin lỗi."Vạn Thiếu Du vui vẻ đứng bên cạnh Giang Thính Lan: "Chị dâu, chị muốn món đồ gì ở sạp hàng này để em đi lấy gậy lấy xuống cho chị.""Thế lấy bức tranh kia xuống đi."Vạn Thiếu Du không phân biệt được thật giả, anh ta còn tưởng là đồ tốt, kết quả người bên cạnh nhịn không được nói: "Cô bé, bức tranh đó không ổn lắm đâu.

Cô có thể tin chúng tôi, chúng tôi giám định nó giúp cô nhé?" Người nói chuyện đúng là hai người vừa rồi nói chuyện với Ngô Thành Quân.


Bọn họ muốn qua lại với Giang Thính Lan nên tỏ ra rất khách sáo.Nào ngờ Giang Thính Lan lại lắc đầu: "Không cần phiền hai vị.

Đơn giản chỉ là tôi thích đôi chim nhỏ trong bức tranh mà thôi.


Trong lòng tôi nó chính là tuyệt tác, còn cái khác không quá quan trọng, bản thân thấy thoải mái chính là ngàn vàng khó có được."Lời này khiến những chủ sạp vây xem cảm thấy vui sướng trong lòng.

Người ta còn nhỏ tuổi mà đã có khí độ bực này, bọn họ thật sự khâm phục.

Tác phẩm nghệ thuật nào có phân chia thật hay giả, cũ hay mới, cho dù có là hàng giả, chỉ cần họ thích thì đó chính là báu vật.Nếu ai cũng nghĩ như vậy thì bọn họ sẽ buôn may bán đắt rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận