Thập Niên 90 - Xuyên Thành Mẹ Kế Trẻ Tuổi Của Đại Lão


Bữa tối là do Tụ Phúc Lâu đưa đến, Giang Thính Lan rất thích đồ ăn ở Tụ Phúc Lâu.

Hơn nữa trong lúc ăn cơm, cô nghe thấy điện thoại Tống Văn Dã vang lên không ngừng, không thể nghi ngờ chính là buff thêm cho những món ăn mỹ vị trên bàn.Giang Thính Lan cảm thấy âm thanh này thật hay, bận như vậy có phải mai anh sẽ rời khỏi nhà không?Lúc này chắc sẽ ra ngoài ít nhất hai tháng nhỉ? Nếu được như vậy cô nhảy nhót ăn mừng luôn đấy.Mặc dù đồ ăn bữa tối là do Tống Văn Dã đặt nhưng tất cả đều là đồ Giang Thính Lan thích ăn.


Chỉ cần nghĩ đến sau này cái nhà này sẽ là thiên hạ của cô thì cô ăn bữa tối trong tâm trạng thỏa mãn.Ăn cơm xong, Tống Văn Dã đi vào thư phòng, Giang Thính Lan chuẩn bị để thu dọn bát đũa, chờ người của Tụ Phúc Lâu tới đem đồ đi.

kết quả vừa mới đứng dậy liền cảm giác đằng sau vang lên âm thanh lạch cạch.


Cô theo bản năng quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy bóng lưng một người bò vào từ cửa sau.Đang lúc cô hoảng sợ muốn hét lên thành tiếng, chỉ thấy người đó đứng lên, nhỏ giọng nói: "Chị dâu, là em đây."A! Thế mà cô lại quên mất Vạn Thiếu Du.

Cô nhìn một bàn đầy đồ ăn thừa, nhất thời có chút áy náy, quên bảo người ta làm thêm chút đồ ăn, may mà buổi tối cô ăn kiêng, không đụng vào cơm nên vẫn còn sạch sẽ đặt ở bên cạnh, ngoài ra còn có một lồng hấp đựng xíu mại."Chắc là cậu vẫn chưa ăn cơm nhỉ?"Cô vừa mới hỏi xong, bụng của Vạn Thiếu Du đã kêu lên "ọt ọt" rõ to, còn anh ta thì lại mang dáng vẻ "đói chảy dãi" đáng thương vô cùng nhìn chằm chằm chị dâu nhà mình."Tôi vẫn chưa đụng đến cơm đâu, nếu không để tôi cho nước sốt vào..." Trộn lên?Giang Thính Lan còn chưa nói xong đã bị Vạn Thiếu Du kích động cắt lời.

Giờ anh ta chỉ biết có chị dâu thôi, anh trai thì tính là gì: "Cảm ơn chị dâu, chị dâu là tốt nhất."Vạn Thiếu Du đúng thật rất đói bụng, giữa trưa cũng chỉ ăn một ít cháo và bánh, từ đó tới giờ không được húp thêm miếng nước nào nữa hết.Mặc dù anh ta là quân nhân, sức chịu đựng mạnh hơn người bình thường rất nhiều, nhưng người là sắt cơm là thép, không được ăn gì cũng đói đến hoảng.Giang Thính Lan thấy trong phòng bếp có một cái lò vi sóng, trong nhà vẫn còn một ít thịt vụn do chị Trương chuẩn bị, vốn định để ăn kèm với mì, cô bèn lấy ra nửa bát cho lên trên cơm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận