Thập Niên 90 - Xuyên Thành Mẹ Kế Trẻ Tuổi Của Đại Lão


Tống Văn Dã hơi cong lưng, cánh tay đặt lên ghế dực phía sau cô, bên cạnh là cái bàn, phía trước là anh.

Anh chỉ dùng một tay đã có thể vây Giang Thính Lan lại trong phạm vi khống chế của anh.

Anh nhíu mày nhìn người phụ nữ trong lòng.

Vạn Thiếu Du đẹp trai lắm à? Anh cũng muốn xem thử anh ta đẹp cỡ nào.

Giang Thính Lan theo bản năng ngẩng mặt về sau, trong không khí thoang thoảng mùi hương anh toả ra.

Cô nghe anh nói tức thì giận sôi lên, lịch sự khen người ta một câu cũng không được à?Lúc này cô mới nhớ ra mình là vợ trên danh nghĩa của anh, mặc dù không yêu nhau nhưng chắc anh không muốn vợ mình khen người khác.

Thật là! Cái quái gì không biết? Tên đàn ông hiểu thắng quá đấy.


Quên đi, cô không so đo với anh, dù sao hôm nay anh cũng làm tròn bổn phận người chồng tốt, quan trọng hơn hết hôm nay cô đào được báu vật, không thèm so đo với anh.

Có câu này không biết nói thế nào, để phối hợp với anh, cô sẽ làm hết sức mình.

"Chỉ nhìn bề ngoài quả thực Vạn Thiếu Du khá đẹp trai.

" Giang Thính Lan không sợ chết, gan dạ nói ra.

Quả nhiên cô vừa dứt lời, Tống Văn Dã đã trở nên im lặng, nhưng hai hàng lông mày lại nhíu lại thật chặt.

Ây dô, đúng là người lòng dạ hẹp hòi.


Nhưng mà cô vẫn còn tuyệt chiêu ở sau, hoàn toàn không sợ anh: "Nói thế nào cậu ấy cũng là em trai ruột của anh, hai người có năm phần giống nhau.

So với người khác đúng là hơn hẳn nhưng nếu so với anh được,cậu ấy không có cửa.

" Trước khi tâng bốc người khác phải có vài bước đệm nhỏ, cô không tin nó lại thất bại.

Sau đó, Giang Thính Lan mặc niệm trong lòng: "Vạn Thiếu Du, thật có lỗi với cậu!"Còn Vạn Thiếu Du bị ném ra khỏi biệt thự: Có người đang mong nhớ, có người đang say tình nồng, có người bị anh ruột vứt ra khỏi cửa, phiêu bạt không nơi nương tựa, bị ghét bỏ…Tống Văn Dã không ngờ cô lại nói thẳng ra như vậy, nhất thời có chút ngượng ngùng, một tay cuộn lại che trước chóp mũi ho một tiếng che giấu tâm tình rối loạn của mình.

"Nói hươu nói vượn.

" Tống Văn Dã vẫn chưa ý thức được lúc mình nói ra lời này giọng nói của anh có vài phần dung túng, cưng chiều.

Giang Thính Lan: Anh trai à, trước tiên anh hạ khoé miệng đang nâng cao lên đi, nếu không sao mà thuyết phục người khác nổi!Xem ra ai cũng thích nghe lời hay ý đẹp, không có ngoại lệ.

Dù có thể nào cô cũng đã vượt qua nguy cơ lần này một cách dễ dàng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận