Thập Niên 90 - Xuyên Thành Mẹ Kế Trẻ Tuổi Của Đại Lão


Vừa hay hôm qua không có tiền mặt nên cô còn nhiều thứ chưa mua được, hôm nay cô phải đi mua sắm cho thoả thích.

Lúc cô suy nghĩ đến thất thần, dáng vẻ trở nên thiếu sức sống, đặt trong mắt người ngoài chính là vẻ mặt cô đơn.

Tống Văn Dã nghĩ rằng cô biết anh có việc bận, không muốn anh đi nhưng lại không muốn làm phiền đến công việc của anh nên đang cố tỏ ra kiên cường, trong lòng anh nổi lên cảm giác áy náy.

Nhưng anh đã đồng ý với Vạn Thiếu Du bên kia, không đi không được.

"Thiếu Du gọi điện thoại tới, anh vẫn chưa xử lý xong công việc bên đó! " Giọng Tống Văn Dã đầy vẻ tự trách, anh cố gắng dùng từ thật cẩn thận tránh để cô cảm thấy mất mát.

"Anh mau đi nhanh đi.


" Giang Thính Lan đang lo không biết tìm cơ hội gì để đuổi Tống Văn Dã đi, đây quả đúng là buồn ngủ mà gặp chiếu manh.

Cô không hề do dự nói ra, bởi vì thêm một giây là bớt đi một phần tôn trọng với một triệu trong tài khoản này.

Tống Văn Dã nhìn cô thật sâu, cô vội vã như vậy có phải định chờ anh đi xong khóc thầm hay không? Một mình cô ở nhà chắc hẳn rất buồn chán nhỉ? Nhưng anh không biết anh có thể bù đắp cho cô cái gì trừ tiền, mặc dù anh sẽ cố dành thời gian để về nhà nhưng có đôi lúc công việc bận rộn không nằm trong khống chế của anh, anh có nên tìm ai đó ở chung với cô không?Giang Thính Lan: Ở chung làm quái gì? Một mình tôi sống vui muốn chết, Tống Văn Dã, tôi khuyên anh đừng nên vẽ thêm chuyện!Tống Văn Dã còn đang suy nghĩ nên bồi thường vợ mình như thế nào, Giang Thính Lan đã chạy nhanh đến chỗ phòng ngủ.

Sau khi vào phòng, cô khoá trái cửa, lấy thẻ ra ngoài.

Vốn dĩ cô định đặt nó ở chỗ cũ nhưng nhớ đến một triệu bên trong, cô bèn giấu nó xuống tầng chót của tủ quần áo.

Sau đó bỏ tiền vào trong túi xách, thấy xe của tên chồng hờ đã đi mất, cô mới xách túi ra ngoài cửa.


Cô gọi một chiếc xe ngồi lên, vừa hay bên trong đang phát kênh kể chuyện.

Người kể chuyện có giọng rất hay, phối hợp với hiệu ứng âm thanh khiến người nghe như rơi vào trong câu chuyện.

Chỉ có điều câu chuyện này khó hiểu thật sự, chẳng bù cho những chuyện xưa thời bố mẹ, dù phải động não nhiều nhưng cảm giác như đang nghe người thật việc thật.

Tài xế thấy cô nghe đến say mê thì hỏi: "Cô cũng thích nghe chuyện đồ cổ à?"Bên trong radio đang kể một câu chuyện về đồ cổ.

"Thích chứ.

" Ai mà không thích đồ cổ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận