Thập Niên 90 - Xuyên Thành Mẹ Kế Trẻ Tuổi Của Đại Lão
Giám đốc nhìn hai người ở phía xa xa như là đang nhìn thần tài, đặc biệt là bà Tống.Cô thật sự rất xinh đẹp, đi cùng ngài Tống thật xứng với câu trai tài gái sắc, không hổ là công chúa của nhà họ Giang ở thành phố cảng."Ai dà, có phải bà Tống không biết dùng máy rút tiền không?" Bên cạnh có người nhỏ giọng hỏi.
Sao ngài Tống phải dạy từng bước một cho cô nhỉ?Giám đốc hừ lạnh một tiếng: "Mấy người biết cái gì, đó là tình thú của vợ chồng nhà người ta, gọi là trải nghiệm cuộc sống đấy biết không?" Công chúa nhỏ nhà họ Giang đi du học từ nhỏ, có cái gì mà không biết dùng, người làm trong nhà lúc nào cũng đi theo, những chuyện này cần gì cô chủ phải tự làm.Mà Giang Thính Lan bị người ta cho rằng đang trải nghiệm tình thú vợ chồng xém chút nữa không giữ được thiết lập.
Người đàn ông này bị sao vậy chứ? Anh xem cô là thiểu năng trí tuệ thật sao?Vất vả nhìn anh hướng dẫn thao tác một lần, anh còn bảo mình làm theo lời anh hướng dẫn.Giang Thính Lan cảm giác ngón chân cái bị véo đau, xấu hổ quá đi mất! Đây có khác gì dạy trẻ ba tuổi không chứ?Nhưng cô chỉ có thể kiên nhẫn lặp lại theo lời anh, nhưng mà cô không nhấn nút rút tiền mà giả vờ nhấn sai kiểm tra số dư tài khoản, còn hơn một triệu ư?Chớp mắt cô không còn xấu hổ nữa, kiểu xấu hổ này đến thêm vài lần nữa cũng không tệ.Phí sinh hoạt những năm chín mươi hơn một triệu, đồng ruộng vùng Hải Thành mới giải phóng không thuộc sở hữu của ai, dựa theo giá cả căn phòng cao cấp nhất ở Bằng Thành hiện tại, một triệu có thể mua được hai ba căn gì đó...Nếu không cô cứ sống bình yên như thế đi, kiếm thêm tiền sinh hoạt mấy năm nữa thì muốn gì chả được, cố gắng để làm cái quái gì?Ra khỏi ngân hàng, Tống Văn Dã tự mình đưa Giang Thính Lan về nhà, vừa mới dừng xe Vạn Thiếu Du đã điện thoại tới.Giang Thính Lan biết được mật mã, còn biết trong thẻ có nhiều tiền như vậy, toàn thân toát lên vẻ dịu dàng hiểu chuyện.Cô nghe thấy âm thanh quen thuộc vang lên liền biết Tống Văn Dã có việc.
Hôm nay cô như đứng trên đống lửa ngồi trên đống than, biết anh sắp đi, cả người trở nên nhẹ nhàng khoan khoái.Không được.
Sau khi biết tiền sinh hoạt cao như vậy, lý tưởng ăn không ngồi rồi trong Giang Thính Lan lại trỗi dậy.
Trước tiên cứ hưởng thụ cuộc sống đã, chuyện phấn đấu các thứ cứ để sau, dù sao còn rất lâu nữa mới tới thời điểm thị trường chứng khoán tăng giá, cô không phải vội..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...