Thập Niên 90 - Xuyên Thành Mẹ Kế Trẻ Tuổi Của Đại Lão
Không ngờ bà Tống lại phí sức như vậy, chỉ có mười nghìn mà phải tự mình tới lấy, ngay cả ngài Tống cũng phải đích thân đi theo.
Mọi người còn chưa kịp thu hồi ánh mắt kinh ngạc, không ngờ tiếp sau đó còn có chuyện phí sức hơn.
Tống Văn Dã vươn tay lấy chi phiếu trở về, nắm tay Giang Thính Lan đi đến máy ATM ở bên cạnh: "Để anh rút giúp em là được rồi.
" Người khác sao có thể dạy cô làm chuyện này?Sau đó giám đốc, trợ lý và những nhân viên khác đứng cách đó không xa xem Tống Văn Dã dạy Giang Thính Lan rút tiền.
Giang Thính Lan cảm giác mình bị xem là thiểu năng trí tuệ, chẳng phải chỉ là rút tiền thôi sao? Cô cần người khác phải dạy ư? Lúc chị đây biết chuyển khoản bằng điện thoại không biết nhóc đang làm gì đâu?Nhưng mà lúc Tống Văn Dã nhìn cô, cô lại ngoan ngoãn chạy tới như một đứa trẻ hiểu chuyện, được rồi, không thể phá vỡ thiết lập nhân vật được.
Nhóc đúng là tên ngốc không biết gì cả!Tống Văn Dã cảm thấy cô ngoan ngoãn, ngốc nghếch nên không kìm được nhẹ nhàng xoa đầu cô.
Giang Thính Lan: "! " Úi! Tên này lại muốn quậy trò gì nữa đây?Cô đảo mắt, thấy anh chuẩn bị cắm thẻ, lẽ nào anh còn muốn mình khen sao? Cái này có hơi tự luyến quá rồi.
Vì tiền mà phải khen anh sao?"Anh yêu, anh giỏi ghê á, cả cái này cũng biết làm.
""! "Tống Văn Dã nghe thấy có chút sửng sốt, cái này cũng là khen sao?Ừm! Sao lại không tính nhỉ?Nhân viên ngân hàng đứng vây quanh cách đó không xa như một vòng vệ sĩ, có người nhỏ giọng hỏi: "Ngài Tống rảnh rỗi vậy sao? Rút mười nghìn còn phải đích thân đến đây với bà Tống.
" Với người thường, mười nghìn đúng là rất nhiều.
Nhưng bọn họ là ngân hàng đầu tư nước ngoài, toàn làm đơn hàng lớn, đã quen với những món tiền khổng lồ, mười nghìn chẳng là bao nhiêu.
Hơn nữa với thân phận của ngài Tống, tháng nào ngân hàng cũng sai người đưa tiền qua, cần gì anh phải tự mình đến?"Phải rồi, bà Tống tên là gì vậy?" Giám đốc hỏi người bên cạnh, ông ta cũng không biết chuyện Tống Văn Dã đã kết hôn.
Trợ lý trả lời: "Họ Giang, tên là Giang Thính Lan.
" Là do tên Trương Đại Cường vừa nãy nói ra.
Giám đốc trừng mắt, nhà họ Giang ở thành phố cảng.
Chẳng trách Tống Văn Dã không có thông báo gì, đây chắc là vì mở đường cho nhà họ Giang đi vào đất liền.
Giám đốc ra vẻ như là đã biết trước tin tức nội bộ, hoá ra nhà họ Giang đã lên kế hoạch tiến vào chiếm giữ kinh tế đất liền từ lâu, bọn họ đáp lên được con thuyền lớn của ngài Tống thì sau này hẳn là ngày lành.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...