Thập Niên 90 - Xuyên Thành Mẹ Kế Trẻ Tuổi Của Đại Lão


May mà vừa nãy anh ta nhiệt tình bước qua, người đang nằm trên đất đều là do anh ta đè lại đây này.

Nghĩ vậy, anh ta ưỡn ngực tự hào nhìn giám đốc.

Giám đốc trừng mắt liếc anh ta một cái, cong eo nịnh nọt nói: “Ngài Tống, tôi…” Sẽ xử lý chuyện này.

“Không cần ông xử lý, Thanh Bang đúng không? Trương Đại Cường đúng không?” Tống Văn Dã nhìn chằm chằm người trên mặt đất, hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nói với người bảo an đang đè lên Trương Đại Cường: “Đưa ra bờ biển, sẽ có người xử lý anh ta.

”Vốn dĩ Trương Đại Cường lén lút chạy ra khỏi Thanh Bang, bởi vì hai bên đã bàn bạc xong, hai năm nữa chính là thời hạn, bây giờ là lúc cảnh sát bắt đầu chỉnh lý bang phái ở khắp nơi.

Từ lâu đại ca đã liên hệ người ở Bằng Thành để thay đổi một thân phận mới.


Tống Văn Dã chính là đối tượng mà bọn họ phải nịnh bợ, nhưng đến giờ anh vẫn không để ý đến họ.

Nếu Tống Văn Dã cho người đưa anh ta ở trở về thành phố cảng, vì nịnh bợ Tống Văn Dã đối phương chắc chắn sẽ xuống tay không thương tình với anh ta, anh ta không chết cũng mất một lớp da.

Trương Đại Cường đâu dám bày ra dáng vẻ ngang ngược như vừa rồi nữa, sắc mặt như tro tàn: "Ngài Tống, tôi biết sai rồi! " Anh ta thật sự không ngờ Giang Thính Lan lại là vợ của Tống Văn Dã, nếu biết trước thì anh ta đã quỳ xuống gọi bà cố nội rồi.

Tống Văn Dã không để ý đến anh ta.

Người như vậy có trở về cũng không làm được việc gì tốt, như là con rệp cuộn mình dưới cống rãnh, trộm cướp lừa gạt, quen thói dối gian, chỉ dám bắt nạt kẻ yếu.

Chi bằng đưa anh ta trở về nơi anh ta nên ở, tránh làm bẩn tay anh.


Bảo an nghe thấy lời Tống Văn Dã thì kéo người đi càng nhanh, sau đó gọi thêm một người nữa cùng đưa Trương Đại Cường rời đi.

Sau đó giám đốc khúm núm đi đến lấy lòng Giang Thính Lan: "Ngại quá, bà Tống, chuyện vừa nãy khiến bà sợ rồi.

"Giang Thính Lan không quan tâm mấy lời nịnh bợ của ông ta, chỉ đưa chi phiếu ra ngoài: "Không sao, không sao, tôi chỉ tới rút tiền mà thôi.

" Không có gì quan trọng hơn tiền hết.

Giám đốc dùng hai tay nhận lấy thẻ, hỏi: "Không biết bà Tống muốn rút bao nhiêu?"Nếu nhiều quá thì chỉ có thể tạm thời kho tiền dự trữ VIP.

Giang Thính Lan cảm thấy rút nhiều quá cũng không an toàn, cô chỉ muốn biết mật mã, giơ lên một ngón tay.

Giám đốc thấy là một triệu, chuyện này! Kết quả ông ta còn chưa nói gì, Giang Thính Lan đã lên tiếng: "Mười nghìn.

"Giám đốc: "! "Trợ lý nhỏ: "! ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận