Thập Niên 90 - Xuyên Thành Mẹ Kế Trẻ Tuổi Của Đại Lão


Vạn Thiếu Du cứ như thể đi guốc trong bụng Giang Thính Lan.

Anh ta lên tiếng giải thích: “Nhà em có bốn anh chị em, anh Ba theo họ mẹ, em với các anh chị khác theo họ bố.”Hóa ra là thế! Giang Thính Lan gật đầu, càng thêm có thiện cảm với cậu em rể Vạn Thiếu Du này.

Tình huống trái ngang của cô hiện tại rất cần những người giải thích nhiệt tình như vậy, bằng không quơ quàng lung tung dễ bị người ta phát hiện ra điểm bất thường.“Đúng rồi, hai anh em đã ăn sáng chưa?” – Giang Thính Lan thấy đã gần trưa, hỏi vậy nghe hơi dư thừa, chẳng qua cô mới dậy nên tiện mồm hỏi, kiểu gì cũng phải ra dáng nữ chủ nhân trong nhà chứ.“Em với anh Ba ăn rồi.


Anh Ba có mang bữa sáng về cho chị đó!”Hể? Giang Thính Lan nhìn theo hướng Vạn Thiếu Du chỉ, thấy bữa sáng bày trên bàn mới dám chắc là mình không nghe nhầm.

Nhưng tại sao Tống Văn Dã lại mang bữa sáng cho cô?Đừng trách tính Giang Thính Lan cẩn thận, trong tình huống chưa rõ thận trọng mới là điều nên làm.Cô quay đầu lại nhìn Tống Văn Dã.


Anh cau mày bình tĩnh đáp: “Hôm qua chị Trương gọi điện cho tôi xin nghỉ phép, tôi nghĩ sẽ không có ai nấu bữa sáng nên lúc ăn cơm với Thiếu Du thuận tiện mang theo một phần về cho em.”Tiền lương của chị Trương do Tống Văn Dã phát, tiền của Giang Thính Lan cũng do anh đưa để tiện sử dụng khi cần.

Tất cả chi tiêu trongnhà đều đến từ chỗ anh nên chị Trương xin nghỉ phép dĩ nhiên cũng phải báo vớianh trước, dẫu sao quan hệ giữa bọn họ liên quan đến chuyện tiền nong mà.Giang Thính Lan thầm nghĩ, hóa ra chỉ là thuận tiện, hại cô lo lắng tay đàn ông này đang âm mưu chuyện gì.

Thử nghĩ mà xem, một người quanh năm chẳng về nhà đột nhiên xuất hiện mang theo bữa sáng cho cô, nghe thôi cũngthấy rợn hết cả người.Giang Thính Lan yên lòng, nói một tiếng cám ơn rồi ngồi vào bàn ăn sáng.Tống Văn Dã nhíu mày, mới rồi còn nhiệt tình gọi anh chồng nọ chồng kia, sao giờ vứt lại nhõn một câu cảm ơn lạnh nhạt?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận