Thập Niên 90 Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ Cô Trở Thành Thần Thám
Triệu Hướng Vãn dịu dàng đáp: "Cô Châu, cô nói sơ qua sự việc cho em trước đi ạ."
Vì trong lòng lo lắng nên lời nói của Châu Kiều Tú không có tính logic lắm, có chút lộn xộn.
Triệu Hướng Vãn im lặng lắng nghe, từ từ sắp xếp lại sự việc.
Châu Kiều Tú và chồng là Hứa Tùng Lĩnh kết hôn nhiều năm không có con, hai người đã đến bệnh viện kiểm tra và điều trị, thấy những người cùng tuổi con cái đều đã học cấp ba rồi nên hai vợ chồng quyết định nhận nuôi một bé gái năm tuổi ở cô nhi viện Tinh Thị, đặt tên cho cô bé là Hứa Trân Mai, tên thân mật là Mai Mai.
Khi được nhận nuôi, Mai Mai đã hiểu chuyện, trông rất đáng yêu và ngoan ngoãn, gọi bố mẹ rất thân mật, tình mẫu tử của Châu Kiều Tú có chỗ gửi gắm, cô yêu thương cô bé hết mực, ăn mặc không thiếu thứ gì, chỉ hận không thể dâng cả thế giới tốt đẹp nhất đến trước mặt cô bé, bù đắp cho năm tháng cô đơn bị bỏ rơi của cô bé.
Mai Mai càng lớn càng xinh xắn, chớp mắt đã đến tuổi bảy tuổi vào lớp một, Châu Kiều Tú đột nhiên phát hiện mình có thai, vậy nên cô đã vui mừng không biết làm sao.
Hứa Tùng Lĩnh bế Mai Mai quay vòng vòng, cứ nói cô bé là phúc tinh có thể mang đến em trai hoặc em gái.
Mai Mai cũng cười khúc khích, vì bố mẹ mà cảm thấy vui.
Những ngày sau đó, Mai Mai đọc sách truyện, thai giáo cho em trai hay em gái trong bụng Châu Kiều Tú và vui vẻ cùng bố mẹ chờ đợi em ra đời.
Con gái đúng hẹn chào đời được đặt tên là Hứa Trân Bảo.
Sinh con ở tuổi trung niên nên hai vợ chồng cô coi cô bé như bảo vật.
Trước đó, Châu Kiều Tú còn lo lắng việc chăm sóc con gái sẽ khiến Mai Mai bị lạnh nhạt, không ngờ Mai Mai lại làm rất tốt vai trò người chị, dịu dàng ở bên em gái và không hề cảm thấy ấm ức.
Nói đến đây, cảm xúc của Châu Kiều Tú trở nên kích động, tốc độ nói càng lúc càng nhanh: "Tôi cứ tưởng con bé chỉ là một đứa trẻ, tôi cứ tưởng con bé thật lòng muốn làm một người chị tốt, sao tôi có thể ngờ được con bé lại cố tình làm lạc đi em gái mình! Nhưng lão Hứa không tin tôi, ông ấy nói Mai Mai chỉ là một đứa trẻ, con bé không cố ý."
Hứa Trân Bảo năm nay ba tuổi, mới đi mẫu giáo còn chưa thích nghi, mỗi lần đưa đi đều khóc lóc.
Hôm nay là ngày chủ nhật hiếm hoi, vốn định cả nhà bốn người đi chơi ở công viên Bôn Long gần đó nhưng Hứa Tùng Lĩnh đột nhiên có nhiệm vụ nên phải đi làm nhiệm vụ, Châu Kiều Tú liền đưa hai đứa trẻ ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...