Đồng Thành Quân nghe tiếng trông lại, thấy là con gái, bà xã, còn có người nhà, vui sướng đứng lên nói: "Dương đạo, quên nói cho ngài, người nhà tôi chưa từng xem qua đóng phim, đối đoàn phim rất tò mò, vẫn luôn muốn đến tham quan.
"
Dương đạo cười nói: "Thật sao? Vậy cậu để bọn họ lại đây, tùy tiện nhìn, cẩn thận một chút khí tài là được.
"
"Cảm ơn đạo diễn," Đồng Thành Quân vội vàng hướng người nhà đi đến đón bọn họ lại đây.
Đồng Kiến Nghiệp rất kích động muốn cùng Dương đạo bắt tay, "Không nghĩ tới lại là ngài, tôi đặc biệt thích xem 《Tiến lên phía trước》 ngài quay.
"
"Ha ha," Dương đạo đầy mặt lúng túng, "Ngài nói đó là Dương Kỳ đạo diễn đi, bộ phim kia là hắn quay.
"
Đồng Kiến Nghiệp nhất thời cũng lúng túng, vội vàng nói sang chuyện khác, nói: "Cảm tạ đạo diễn ngài cho đứa thứ ba nhà tôi cơ hội đóng phim, hắn từ nhỏ đã là cái bướng bỉnh, đầu cũng không thế nào sáng dạ, hắn nếu như diễn không được cấp đạo diễn ngài thêm phiền phức, ngài cứ giáo huấn hắn là ổn.
"
"Ha ha, Thành Quân vẫn là rất tốt, mọi việc một chút liền thông, là cái nhân tài diễn xuất.
"
"Vậy cũng phải là đạo diễn ngài để ý hắn, không phải vậy hắn nào có cơ hội này.
"
Bên kia Đồng Kiến Nghiệp đang nịnh nọt đạo diễn, Đồng Thành Quân một tay ôm lấy con gái Đồng Hân, một mặt kiêu ngạo mà cùng các diễn viên đoàn phim giới thiệu, nói: "Đây là con gái ta Hân Hân, có phải là lớn lên rất giống ta?"
"Oa, thật đáng yêu, giống bé búp bê nhỏ," Nữ diễn viên chính Chu Viện đưa tay lại đây, nhẹ nhàng nặn nặn thịt trên mặt Đồng Hân, đầy mặt hiếm lạ: "Cũng quá đáng yêu!"
"Tiểu bằng hữu, uống nước có ga không?" Nam diễn viên chính cũng là một mặt hiếm lạ mà nhìn Đồng Hân, còn đem nước có ga vừa mới mở trong tay đưa cho Đồng Hân.
Đồng Hân liếc mắt nhìn ba mình, Đồng Thành Quân đáy mắt mỉm cười, "Nhanh nhận lấy, nói cảm ơn thúc thúc.
"
"Cảm ơn thúc thúc.
" Đồng Hân không khách khí tiếp nhận, hai cái tay nhỏ bé ôm chai nước có ga to bằng một cánh tay cô, tương phản dễ thương trực tiếp choáng váng một đám diễn viên.
Mọi người đều tiến lên trêu chọc Đồng Hân, cấp bên trong túi nhỏ trên quần cô nhét kẹo vân vân.
"Lại long trọng cho mọi người giới thiệu một chút, đây là bà xã ta tiểu Vân," Đồng Thành Quân cũng chưa quên bà xã bên cạnh, tương tự là một mặt kiêu ngạo mà đem bà xã giới thiệu cho các cộng sự quan hệ tốt mấy ngày qua nhận thức.
"Chào mọi người!" Diệp Tiểu Vân dựa vào bên cạnh thân thể cao lớn của Đồng Thành Quân, xinh đẹp như nụ hoa vừa chớm nở, xem đến trước mắt mọi người đều sáng lên, liền ngay cả nam diễn viên chính Thịnh Tín đều chua xót nói: "Có thể nha! Ta còn buồn bực ngươi kết hôn quá sớm, con gái đều đã năm tuổi, nguyên lai bà xã xinh đẹp như vậy, chẳng trách kết hôn sớm như vậy! Lão bà hài tử đầu giường ấm, xem đến ta đều muốn kết hôn.
"
"Ha ha.
.
" Lời nói làm mọi người cười to, diễn viên nữ chính Chu Viện cười nói: "Nếu ngày nào đó cậu kết hôn, trừ phi mặt trời mọc đằng tây.
" Dứt lời, mọi người lại là một trận cười vang.
"Chu, Chu Viện tiểu thư," một thanh âm lắp bắp sứt sẹo chen vào, chỉ thấy Quách Xuân Hoa thần thái cực kỳ không tự nhiên mà nhìn Chu Viện nói: "Ta, ta.
.
Ta rất yêu thích phim truyền hình cháu diễn.
"
"Chào ngài, bá mẫu," diễn viên nữ chính Chu Viện hướng bà nở nụ cười xinh đẹp, vui sướng đến Quách Xuân Hoa gương mặt đều đỏ, nói chuyện cũng từ từ lưu loát lên, "Ta nhất thích xem cháu diễn Cửu Phượng trong 《Nhà có chuyện vui》, cháu diễn vô cùng tốt, ta rất thích cháu.
"
"Cảm ơn bá mẫu yêu thích.
" Chu Viện lịch sự cười.
Quách Xuân Hoa sờ sờ túi, muốn học những cái đó người tuổi trẻ cầm giấy bút để minh tinh yêu thích ký tên, nhưng trong túi áo chỉ có một nắm đậu phộng luộc bỏ vào lúc sáng ra cửa, không có cách, chỉ có thể lấy ánh mắt hung hăng nhìn Chu Viện, muốn cẩn thận nhìn, xem trong ti vi cùng người trước mặt có chỗ nào không giống.
Càng xem càng kinh ngạc, phát hiện Chu Viện trước mặt so với Chu Viện trên TV càng đẹp mắt, da dẻ được bảo dưỡng vô cùng tốt, coi như ăn mặc quần áo vải của phụ nữ nông thôn những năm 70, 80 cũng đặc biệt đẹp mắt.
Quách Xuân Hoa vẫn luôn nhìn, nhìn đến Chu Viện da gà đều nổi lên, lại không thể nói cái gì chỉ có thể bất động thanh sắc dịch sang bên một chút, không nghĩ tới Quách Xuân Hoa còn di chuyển theo, làm cho Chu Viện dở khóc dở cười, chỉ có thể cùng đi với bà.
Đồng Thành Quân bị chúng tinh phủng nguyệt, thân là Đồng gia trưởng tử vẫn luôn được chú mục Đồng Thành Hoành, còn có đoàn sủng Đồng Thành Kiệt lần thứ nhất nếm trải tư vị bị lạnh nhạt.
Chu Tuyết ánh mắt không ngừng mà ở trên người Đồng Thành Quân cùng Diệp Tiểu Vân đảo tới đảo lui, sắc mặt càng là đặc sắc, nhất thời vô thức nói ra nỗi lòng của mình, "Dựa vào cái gì? Mình có chỗ nào không bằng cô ta?"
"Hả? Em nói cái gì?" Đồng Thành Hoành nghe thấy không hiểu quay sang nhìn cô.
Chu Tuyết hồi thần, lúng túng nở nụ cười, nói: "Ba mẹ anh còn thật vui vẻ! Xem ra bọn họ đối với tam đệ anh phi thường hài lòng.
Làm diễn viên diễn phim đâu, cũng không phải tùy tùy tiện tiện liền có thể làm, loại này kỳ ngộ có thể gặp không thể cầu.
Không chừng hắn vận khí hảo bạo lều, diễn phim diễn đỏ, một nhảy thành danh, chậc chậc, đến lúc đó thật đúng là nhất phi trùng thiên nha!"
Đồng Thành Hoành hừ lạnh nói: "Hắn nếu có thể nhất phi trùng thiên, ta Đồng Thành Hoành ba chữ viết ngược lại!"
Đồng Thành Hoành tuyệt không đem chuyện Đồng Thành Quân đóng phim để vào mắt, nhưng những lời này nghe vào trong tai đứng ở một bên Đồng Thành Kiệt chỉ cảm thấy trong lòng xông lên một luồng phẫn uất, dựa vào cái gì?
Một nhảy thành danh! Nhất phi trùng thiên!
Đồng Thành Quân hắn dựa vào cái gì? Chỉ bằng vận khí hắn tốt? Chỉ bằng gương mặt hắn, hắn căn bản không hiểu diễn xuất, cũng không tha thiết diễn kịch.
"Tôi hành nghề nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy hạt giống tốt giống như con trai anh, lại có thiên phú.
" Dương Xương đạo diễn âm thanh đúng lúc vang lên bên tai Đồng Thành Kiệt.
"Nhưng tam ca ta hắn đối đóng phim không có hứng thú," Đồng Thành Kiệt thuận miệng nói tiếp.
Dương Xương đạo diễn cười cười, quay đầu nhìn về phía Đồng Thành Quân hô: "Đồng Thành Quân, cậu nói một chút cảm thụ bây giờ của cậu đối với đóng phim!"
Đồng Thành Quân cười cười, chắc chắn nói: "Rất thú vị.
"
Dương đạo diễn hai tay mở ra, "Này không phải xong rồi, hắn cảm thấy thú vị, đó là đối đóng phim có hứng thú nga.
" Ánh mắt rơi vào trên người Đồng Thành Kiệt không khỏi có chút chế nhạo, phàm là Đồng Thành Kiệt kẻ này không gây những cái đó xích mích, thực tế một chút, càng thành khẩn một ít, hắn không phải là không thể cho Đồng Thành Kiệt một cơ hội đóng phim.
Đáng tiếc nhân phẩm Đồng Thành Kiệt kẻ này thực sự là để hắn xem không lọt.
Lập tức, hắn hướng Đồng Kiến Nghiệp nói: "Đồng đại ca, tôi chân tâm kiến nghị anh, nên để Đồng Thành Quân làm nghề này nếu không thì lãng phí, đáng tiếc.
"
Thiết bị quay phim của đoàn phim nhìn liền rất đắt, chẳng trách ekip ngoại trừ người quay phim những người còn lại không có liên quan cách thiết bị muốn xa bao nhiêu thì xa bấy nhiêu.
Đồng Thành Kiệt đi vài bước liền dừng lại, bốn phía nhìn một chút, cũng không có người chú ý tới hắn, rốt cục từng chút một đứng trước thiết bị quay phim, lại hướng Dương đạo diễn cùng tam ca mình Đồng Thành Quân nhìn nhìn.
Dương đạo coi trọng tam ca hắn Đồng Thành Quân như thế, như vậy, nếu như thiết bị bị mình "không cẩn thận" chạm hỏng rồi, Dương đạo còn sẽ yêu thích, coi trọng tam ca hắn như vậy hay không?
Đồng Thành Kiệt nhìn thiết bị quay phim trước mắt nội tâm rục rà rục rịch, đồ vật mình không chiếm được coi như là tam ca hắn, cũng không xứng đáng được đến.
Nhìn cách đó không xa Đồng Thành Quân được vào chú mục, chỉ trong nháy mắt hắn liền hạ quyết tâm, đưa tay đột nhiên hướng thiết bị đẩy đi.
.
"Tứ thúc, thúc đang làm gì nha?"
Đột nhiên một cái đầu củ cải từ một bên chui ra, mở to một đôi mắt tròn vo nhìn hắn, giọng nói nãi thanh nãi khí nhưng vô cùng lớn, đem ánh mắt của mọi người xung quanh đều hấp dẫn lại đây.
Đồng Thành Kiệt cả người cứng đờ, vừa chột dạ vừa hoang mang, trừng mắt Đồng Hân, nhỏ giọng nói: "Quan nha đầu nhà ngươi chuyện gì?"
Một bên thợ quay phim thấy vậy mau mau lại đây bảo vệ thiết bị, nói: "Ai, phiền phức cách thiết bị xa một chút, làm hỏng ngươi nhưng đền không nổi.
"
Đồng Thành Kiệt ngượng ngùng thu tay về, mạnh mẽ thay mình biện giải, "Ta, ta chính là hiếu kỳ, muốn sờ sờ một chút.
"
"Thằng kia, sờ cái gì mà sờ!" Quách Xuân Hoa sợ đến mặt đều trắng, xông đến đem Đồng Thành Kiệt kéo ra quở trách nói: "Đều nói nhiều lần rồi đừng đụng vào đồ trong đoàn phim, làm hỏng, bán anh đều không đền nổi.
"
Đồng Thành Kiệt bị Quách Xuân Hoa trông chừng kỹ càng, kế hoạch làm chuyện xấu tạm thời không thể thực thi, chỉ có thể oán hận trừng mắt Đồng Hân, nhỏ giọng mắng: "Nha đầu này mới tý tuổi mà đã tinh như vậy, cũng không biết giống ai.
"
Đồng Hân thấy ánh mắt Đồng Thành Kiệt hung ác nhìn mình, lè lưỡi làm mắt quỷ, nghĩ giở trò xấu? Cho ba ba thêm phiền toái, hủy diệt ba ba tiền đồ, Đồng Thành Kiệt hắn vẫn là đừng có mơ.
Bất quá Đồng Thành Kiệt giở trò xấu thật sự để cho Đồng Hân kinh ngạc một hồi, dù sao tứ thúc Đồng Thành Kiệt hiện tại vẫn là cái học sinh cấp ba 17 tuổi, hẳn là không giống sau này lớn lên nham hiểm, lãnh huyết mới phải, không nghĩ tới tuổi còn nhỏ liền có nhiều ý xấu như thế, thực sự là chân nhân bất lộ tướng (*) nha!
(*) Chân nhân bất lộ tướng: Chỉ những người giỏi giang, thông minh, đắc đạo sẽ không để lộ sự tài năng, sự giỏi giang của mình ra bên ngoài
Xem ra sau này muốn nhiều đề phòng tứ thúc một chút, cô nhất định phải để cho ba ba tiến vào giới giải trí, thay đổi quỹ tích nhân sinh một đời trước mới được.
Chợt nghe được một tiếng kinh ngạc vang lên, theo sau đó một tiếng loảng xoảng cực lớn, Đồng Thành Kiệt quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thiết bị quay phim hắn vừa rồi muốn đẩy ngã giờ khắc này rơi xuống đất, thân chiếc máy đó còn nứt ra, đường dây càng là đứt thành hai đoạn, trực tiếp báo hỏng!
Người khởi xướng chính là thợ quay phim vừa nãy, chỉ thấy hắn cũng là một mặt kinh hãi, "Tôi, tôi.
.
không nghĩ vấp phải đường dây.
"
Hóa ra là chân thợ quay phim không cẩn thận vấp phải đường dây điện, sau đó đem thiết bị quay phim quăng ngã, nặng nề rơi xuống đất.
Chỉ thấy Dương đạo khắp khuôn mặt đều nổi lên bão tố âm trầm, cứ như thế nhìn chằm chằm thợ quay phim một hồi lâu, mới giận dữ gầm lên một tiếng nói: "Ngươi cái gia hỏa thành sự thì ít bại sự có thừa này! Muốn chết đúng không? Còn không mau nâng thiết bị lên.
"
Nhân viên đoàn phim cùng nhau tiến lên, nâng thiết bị nâng thiết bị, nhặt mảnh vỡ nhặt mảnh vỡ, chính là cái ghế ngã cũng tiện thể giúp đỡ nâng dậy, chỉ sợ đứng ở một bên bị đạo diễn nhìn thấy dẫn đến tiếng mắng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...