Thập Niên 80 Xuyên Không Thành Con Ghẻ
Thời gian tan học chính là thời điểm quầy bán quà vặt bận rộn nhất, trong một cửa hàng nho nhỏ đầy người nhốn nháo chen nhau, chen chen chúc chúc.
Cát Tường dừng bước chân cách chỗ đó mấy mét, kiên quyết tỏ ra mình sẽ không đi vào đó.
Cũng không phải là trên người cô không có tiền, bà nội yêu thương mẹ cô, yêu ai yêu cả đường đi, bà nội cùng rất yêu thương đứa cháu gái từ nhỏ đã không có bố này, trong tất cả cháu chắt thì cô là người được chiều chuộng nhất, trên người quả thật có hẳn mấy đồng tiền.
Đừng thấy mấy đồng tiền là ít mà nhầm, ở thời đại này đã đủ để mua không ít đồ rồi, không thấy bạn cũng bàn của cô có năm xu mà đã vui sướng như thế sao.
Chỉ là cô không quen với hoàn cảnh chen chúc quá mức như vậy, thấy người chen chúc nhau càng ngày càng đông, sắp tràn ra cả phía cô đang đứng rồi.
Cát Tường lại xê dịch qua một bên, mãi đến khi đến dưới một cây bách cao lớn thẳng tắp mới dừng bước chân lại.
Bỗng nhiên, một con chim sẻ bạc má đuôi dài bay đến từ chỗ không xa lắm, lúc Cát Tường nhìn qua thì nó không hề khách sáo mà đậu trên vai cô.
Thấy thế, trên khuôn mặt nhỏ nhắn bầu bĩnh như trẻ con của Cát Tường nở một nụ cười ngọt ngào, cô nâng một ngón tay trắng muốn lên trước mặt.
Con chim sẻ bạc má đuôi dài đó giống như đã từng làm một nghìn tám trăm lần, nó đập đập đôi cánh rồi nhẹ nhàng đậu xuống trên ngón tay nhỏ xinh đó.
Chỉ thấy con chim sẻ bạc má đuôi dài đó cọ cọ vào lòng bàn tay nhỏ bé của cô gái, rồi hót lên hai tiếng líu lo.
Các nam học sinh đứng cách đó không xa nhìn cảnh tượng cô gái xinh đẹp nhất trường đang tương tác với chú chim…Người đáng yêu làm cho tim gan người ta không nhịn được mà tan chảy!Thật sự là có chút không biết được rốt cục là cái nào đáng yêu hơn.
=“Tớ mua được rồi, đi thôi!” Lúc này Cố Hiểu Linh đã chen được ra ngoài từ trong đám người đông đúc đó một cách gian nan.
Cũng may mà cô ấy dậy thì sớm, người cao chân dài, nếu không thì thật đúng là không thể mua được đồ nhanh như vậy được.
Cố Hiểu Linh bước nhanh đến bên cạnh Cát Tường, đưa hai viên kẹo cao su trong tay mình cho Cát Tường.
Cát Tường cũng không khách sáo, dù sao thì hai tháng nay cô đã tập thành thói quen với hành động chia sẻ đồ ăn với bạn cùng bàn.
Nhưng mà cô cũng không hứng thú lắm với loại đồ ăn này, dùng cái khăn sạch bọc lấy hai viên kẹo cao su đó, dự định mang về nhà cho em trai nhà bác cả ăn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...